Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 893

Gia chủ nhà họ Blair thở hổn hển, tay nắm chặt mép giường.

Sau đó, gã lại nghe thấy Hòa Ngọc thắng được ba trăm triệu từ nhà họ Blair, rời khỏi nhà Blair mở sòng bạc.

Gia chủ nhà họ Blair: "..."

Người ngu lại là chính mình!

Gã không nghe nổi nữa, hét lớn: "Đánh chết ba thằng con bất hiếu này cho tôi, đánh chết chúng nó."

Gào thét xong, trước mắt gã biến thành màu đen, nằm ở trên giường, thở hổn hển.

"Tiền ơi!"

Rất nhiều tiền của gã...

Nghĩ đến đây, gia chủ nhà họ Blair trợn mắt lên, lại ngất tiếp.

Đợi đến khi tỉnh lại lần nữa, gã dặn dò quản gia: "Đi thống kê xem nhà họ Blair còn có bao nhiêu tài sản."

Quản gia đi thống kê, không quay về nữa.

Gia chủ nhà họ Blair: "..."

Gã gồng mình đứng lên, mới biết quản gia thống kê xong tài sản của nhà họ Blair liền đi rồi, rời khỏi nhà họ Blair.

Gia chủ nhà họ Blair cố gắng gồng mình đi xem giấy tờ.

Rất tốt, gia chủ nhà họ Blair chỉ còn lại một nửa căn nhà.

À, vì sao là một nửa?

Bởi vì ba thằng con trai không ra hồn kia đã thế chấp bất động sản của bọn họ rồi!

Cả nhà họ Blair chỉ còn lại cái vỏ rỗng, tất cả tài sản đều bị âm thầm chuyển đi. Gần đây gã bị tin tức của sòng bạc đè nén, của cải cũng không cần so đấu, trong khoảng thời gian ngắn, lại không hề phát hiện ra. Hơn nữa, phu nhân lớn và phu nhân thứ, cậu cả và cậu ba, từ trước đến nay đều là quan hệ cạnh tranh, bọn họ sẽ đề phòng lẫn nhau. Đây cũng là lần đầu tiên hợp tác, và cũng đã giấu giếm cả gia chủ nhà họ Blair.

Hiện tại mọi chuyện đều đã bị vạch trần, cẩn thận kiểm tra, cũng chỉ còn lại nửa căn nhà, không còn bất cứ vốn liếng nào để làm lại từ đầu.

Gia chủ nhà họ Blair trợn mắt, lại ngất tiếp.

Lần thứ ba tỉnh lại, gã tiếp tục gồng mình xem nhà họ Blair còn có cái gì có thể bán, trang sức của các phu nhân của gã,... có thể đổi chút tiền hay không?

Chỉ cần có tiền, gã có thể làm lại từ đầu. Dù sao, tài sản hiện tại của gã, đều là do gã tự mình kiếm được.

Nhưng mà, lúc này, nhà họ Blair nhận được tin từ sòng bạc: con trai của gã đã ký giấy thiếu nợ.

Gia chủ nhà họ Blair lại ngất tiếp.

Ngày hôm sau.

Ông đi đến sòng bạc tìm Hòa Ngọc với khuôn mặt tái nhợt.

Không còn cách nào khác, gã không còn tài sản, căn bản không thể bảo vệ được nửa phần bất động sản còn lại của nhà họ Blair, tiền điện nước cũng không trả được, vô cùng khó khăn.

"Công việc lương cao" chỉ giữ lại cho gã hai ngày, hôm nay nếu gã không đến, Hòa Ngọc sẽ tìm người khác.

Cho nên, cho dù gia chủ nhà họ Blair vẫn đang trong trạng thái sụp đổ, cũng phải gồng mình đi đến sòng bạc tìm Hòa Ngọc.

Hòa Ngọc đang ở trên tầng đánh bạc với người khác. 

"Đối thủ" trước đó của gã là gia chủ nhà họ Nam và gia chủ nhà họ Thư "chân thành" đón tiếp gã, giọng nói vô cùng tha thiết.

"Ông em, bình tĩnh chút, cái gì cũng không quan trọng bằng tính mạng, ông phải giữ gìn sức khỏe."

"Cuối cùng ông cũng nghĩ thông, đồng ý đến đây làm việc cho cậu chủ nhà họ Hòa, sau này, chúng ta lại có thể cùng nhau phát huy năng lực rồi."

"Chúng tôi đến sớm hơn ông, ông gọi tôi tiếng anh đi."

"Còn tưởng ông không đi vào sòng bạc thì sẽ không xảy ra chuyện, không ngờ tới, chậc chậc."

"Haizz, con trai hãm hại cha cũng nên đuổi ra ngoài, học theo ông Nam đi, hiện tại nhà ông ấy không có tài sản có thể thừa kế, ông ấy đuổi người thừa kế hãm hại ba mình ra ngoài rồi."

"Ông em, ông..."

Gia chủ nhà họ Blair: "..."

Gã muốn giết người.

Muốn chém chết hai tên cười trên nỗi đau của người khác.

Giọng điệu thì như đang quan tâm, nhưng lại như dao đâm từng phát một vào trong tim gã, hơn nữa nụ cười cười trên nỗi đau của người khác, đồng thời như đang xem kịch kia, căn bản không hề che giấu ở trên mặt.

Hai người thực sự rất vui.

Những lời nói ấy nên nói thế nào nhỉ? 

Kẻ thù sống không tốt, vậy bọn họ yên tâm rồi.

Bình Luận (0)
Comment