Gia chủ nhà họ Blair chỉ cảm thấy trước mắt như tối sầm lại. Là một kẻ keo kiệt coi tiền như mạng, đối mặt với hoàn cảnh như hiện tại, gã thật sự đau khổ muốn chết. Nếu không phải không dám chết, gã thật sự không muốn sống nữa.
Gia chủ nhà họ Blair đợi một giờ, cuối cùng mới đợi đến lúc Hòa Ngọc đến.
Đối phương dặn dò đơn giản vài câu với gã, ký hợp đồng rồi sai người đưa quần áo cho gã thay, đưa đi quản lý sổ sách. Gia chủ nhà họ Blair vẫn đang thở ngắn than dài, gã nghĩ rằng Hòa Ngọc sẽ chế giễu mình.
Kết quả hoàn toàn làm gã bất ngờ.
Gã có hơi sững sờ, vẻ mặt như tro tàn mà mở sổ sách ra, sau đó, ngạc nhiên.
Vãi. Sòng bạc lại có thể kiếm được nhiều tiền như vậy!
Đúng vậy, sòng bạc rất nhiều tiền, nhiều vượt qua tưởng tượng của gã. Rất nhiều phú hào đi vào sòng bạc, thế chấp tài sản để đánh bạc. Họ đều cảm thấy đây là tạm thời, đợi họ xoay mình là có thể lấy về. Nhưng mà, thật sự có thể lấy về rất ít. Cho dù hôm nay lấy về, ngày mai cũng có khả năng thế chấp lại.
Đây chính là sòng bạc.
Sau khi gia chủ nhà họ Blair, gia chủ nhà họ Nam, gia chủ nhà họ Thư đến giúp, Hòa Ngọc hoàn toàn có thể giao mấy việc vặt vãnh cho họ.
Sòng bạc là trung tâm, gia chủ nhà họ Blair phụ trách tài chính. Tài chính này không đơn giản chỉ là tài chính của sòng bạc, mà là tài chính của tất cả tài sản mà Hòa Ngọc đứng tên. Hiện tại tài sản của cậu rất nhiều, ngay cả thành phố Kim, thành phố Ngân, thành phố Tiền cũng có phú hào thế chấp tài sản ở chỗ cậu.
Gia chủ nhà họ Blair quản lý tất cả tài chính. Gia chủ nhà họ Nam lại quản lý chuyện lặt vặt của sòng bạc, gia chủ nhà họ Thư quản lý tài sản thành phố A.
Tình hình vốn dĩ ba nhà phân chia thành phố A đã hoàn toàn thay đổi. Những tài sản viết "nhà họ Thư", "nhà họ Nam", "nhà họ Blair" đều biến thành “cậu chủ Hòa”. Gia chủ nhà họ Thư nhìn tài sản của toàn bộ thành phố A trước mắt, tâm trạng phức tạp.
Từ phú hào, nháy mắt liền biến thành người đi làm thuê. Đối với rất nhiều phú hào mà nói, thật là "Hôm nay đi vào sòng bạc, ngày mai đi làm công".
Có người làm việc giúp, sự chú ý của Hòa Ngọc liền tập trung vào trận đấu với Thành Chiêu.
Quầy hàng của bọn họ đều mở rồi. Sòng bạc khai trương ngày thứ năm, Hòa Ngọc đến thế giới này ngày thứ mười. Cuộc chiến sinh tử về tiền tệ của cậu và Thành Chiêu hoàn toàn bắt đầu.
Ngày thứ mười, tài sản của Thành Chiêu là 49 tỷ, tài sản của Hòa Ngọc là 24,5 tỷ. Tài sản của Hòa Ngọc bằng một nửa Thành Chiêu.
Ngày thứ mười một, Thành Chiêu chính thức bán kỹ thuật rèn trang bị, chia thành bản cơ bản mười nghìn, bản trung cấp một trăm nghìn, bản cao cấp một triệu, bán khắp mọi nơi. Tiền đổ vào túi của Thành Chiêu nhiều như nước chảy.
Cũng trong đêm gã bắt đầu bán, Hòa Ngọc thắng 10 tỷ. Đêm đó tầng bốn như điên rồi, đại phú hào của thành phố Kim phá sản. Hòa Ngọc thắng như một lẽ đương nhiên, còn có một người đánh thắng 15 tỷ. Có thể nói, một phú hào phá sản, mấy con bạc lại vui vô cùng.
Ngày thứ mười hai, tài sản của Thành Chiêu là 60 tỷ, tài sản của Hòa Ngọc là 36 tỷ.
Hai người đều leo lên đứng đầu bảng xếp hạng tài phú. Bởi vì đột nhiên xuất hiện, cách hai người vơ vét lại rất đáng ghen tị, cho nên thời gian này, bọn họ không ngừng gặp phải các loại ám sát. Hai người đều không bận tâm. Hiện tại, trong mắt bọn họ chỉ có tài sản của đối phương.
Thành Chiêu tối sầm mặt, tuy rằng gã dẫn trước Hòa Ngọc hơn hai mươi tỷ, nhưng tài sản của Hòa Ngọc tăng lên quá nhanh, một đêm mười tỷ, hai mươi tỷ cũng chỉ là hai buổi tối mà thôi. Hơn nữa, chương trình học rèn trang bị có thể kiếm được tiền chắc chắn không kiếm được nhiều bằng chương trình tăng lên sức chiến đấu mà tất cả người dân đều có thể sử dụng.
Gã điên cuồng chống lại hành vi in sách lậu, nhưng lợi nhuận vẫn hữu hạn.
Hòa Ngọc bên kia, tấn công ào ạt.
"Vì sao đánh bạc lại kiếm được tiền nhanh như vậy?" Thành Chiêu không hiểu. Gã lật xem tin tức trên mạng, thấy có không ít người nghi ngờ tài sản của Hòa Ngọc có vấn đề, mắt lập tức sáng lên.
Khóe miệng Thành Chiêu cong lên, nở nụ cười, trên khuôn mặt đẹp trai ấy hiện lên ý xấu, gã cười nham hiểm: "He he, Ngọc Ngọc, tôi muốn cạnh tranh công bằng với cậu, nhưng đã có người nghi ngờ cậu rồi, tôi chỉ đổ dầu vào lửa mà thôi."
Gã lập tức xé trang, điên cuồng liên lạc những người khác.
Buổi chiều ngày hôm đó, trên mạng đưa ra rất nhiều tin tức, rất nhiều tiếng nghi vấn về sòng bạc xuất hiện. Sòng bạc là nội dung hot nhất gần đây, người dân của hành tinh tiền tệ đều quan tâm. Tin tức này vừa xuất hiện, tự nhiên có rất nhiều người nhìn thấy.
“Kinh ngạc, người thắng lớn nhất của sòng bạc lại là...”
“Tính từ ngày sòng bạc khai trương, ông chủ sòng bạc, Hòa Ngọc kiếm được bao nhiêu tiền?”
“Trời ơi, từ lúc không có gì đến khi trở thành tỷ phú, cậu ta đã làm như thế này! Bấm vào xem liền thấy các phú hào bị phá sản đáng thương biết bao nhiêu!”
Một đống đề tài này, công kích thẳng vào Hòa Ngọc, công kích vào sòng bạc.
Những tin tức này, truyền cho tất cả người dân của hành tinh tiền tệ thông tin ông chủ của sòng bạc là Hòa Ngọc kiếm được rất nhiều tiền. Ông chủ sòng bạc mới là người thắng lớn nhất, rất nhiều phú hào đi vào sòng bạc đã phá sản, người bị phá sản sống rất khó khăn.
Khán giả của phòng phát sóng lập tức bàn tán sôi nổi.
"Ôi trời, Thành Chiêu rất thông minh, cách này hay."
"Ha ha ha, Thành Chiêu chơi hất nước bẩn cho Hòa Ngọc vô cùng rõ ràng, những chủ đề bắt tai như vậy đều là lúc trước đều là Hòa Ngọc làm ra."
"Đây là trực tiếp khiến người ta không tin tưởng Hòa Ngọc, khiến người ta không dám đi sòng bạc. Chỉ cần các phú hào không đi, Hòa Ngọc sẽ không thể kiếm tiền từ bốn phía. Thành Chiêu quá thông minh, Hòa Ngọc lúc này gặp nguy hiểm rồi."
"Hòa Ngọc nên giải thích như thế nào đây? Bản thân cậu ta đã thắng được rất nhiều tiền ở sòng bạc."
"Các phú hào nghi ngờ Hòa Ngọc, nếu Hòa Ngọc không đưa ra lời giải thích làm các phú hào yên tâm, bọn họ có lẽ sẽ không dám đi sòng bạc của Hòa Ngọc."