Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 93

Hòa Ngọc khép sổ lại, thở dài một hơi: "Được rồi, dừng ở đây đi, thực hành của các em kết thúc."

Vạn Nhân Trảm ôm tay, nhíu mày: "Rốt cuộc là mày muốn làm gì?"

Dưới đất, sau khi gian nan tách ra, Eugene và Cách Đới đang nằm liệt cũng đều nhìn về phía Hòa Ngọc.

Hòa Ngọc kẹp sổ ở dưới cánh tay, đóng nắp bút lại, cất đi: "Chương trình học trước đều là lớp thực hành, tiếp theo, tôi cho các em một bài học đắt giá, sau này các em có cầu xin tôi thì cũng không học được."

Vạn Nhân Trảm đang muốn trào phúng thì Hòa Ngọc bình tĩnh nói —

"Trình độ phát triển khoa học kỹ thuật của các em rất cao, khai thác đột phá năng lực chiến đấu cũng là phát minh vô cùng vĩ đại, có thể vượt qua các thời đại, hoàn toàn thay đổi tác dụng của nhân loại."

"Nhưng mà, hệ thống năng lực chiến đấu của các em không hợp lý, ít nhất, theo như tôi thấy thì có vấn đề."

Vạn Nhân Trảm nhíu mày: "Mày đang nói gì vậy?"

Cách Đới cong môi trào phúng: "Có phải đầu óc cậu hỏng rồi không?" 

— Nghi ngờ hệ thống năng lực chiến đấu? Đây là năng lực siêu cấp của Liên Bang kéo dài nghìn năm qua, tất cả những thứ bị phát hiện trong hành tinh rác, một khi không có loại năng lực này đều sẽ bị bọn họ tùy ý nghiền ép. Hàng trăm nghìn năm tới, việc nâng cao năng lực chiến đấu là thứ mà mỗi một chiến sĩ theo đuổi suốt cuộc đời. Năng lực chiến đấu cao tuyệt đối thì có được địa vị tuyệt đối, lời nói tuyệt đối. 

Thậm chí, khi năng lực chiến đấu ở một chiều không gian mạnh mẽ đến mức khó có thể tưởng tượng, thì sẽ được xưng là — Thần.

Hòa Ngọc mỉm cười: "Tôi rất tỉnh táo, không cần phải bất ngờ, khoa học chính là quá trình không ngừng lật đổ, trùng tu lại. Các anh đã tiếp xúc lý thuyết khai phá năng lực chiến đấu này hàng năm, không cảm thấy có vấn đề gì. Nhưng mà, từ góc độ của một người đứng xem, bản chất của hệ thống này đã đi lệch hướng rồi."

Bình luận bùng nổ —

"?? Vậy mà có người nghi ngờ năng lực chiến đấu của Liên Bang!"

"Mẹ nó, cái người ở hành tinh rác này cho rằng mình là ai vậy?"

"Cậu ta biết năng lực chiến đấu của bản thân chỉ có tám điểm, cho nên dứt khoát phủ định hệ thống năng lực chiến đấu à?"

"Ha ha, đừng giày vò nhau nữa, vô dụng thôi."

"Cái lý thuyết "trung gian kiếm giá chênh lệch" lúc trước chính là nói hươu nói vượn, lần này lại muốn nói bậy gì nữa?"

Hòa Ngọc: "Trang bị chính là trung gian kiếm giá chênh lệch, phương thức hệ thống năng lực chiến đấu các em đã có vấn đề, phương thức chiến đấu của các em là dùng năng lực chiến đấu của bản thân để điều khiển trang bị của năng lực chiến đấu, chiếm chủ đạo chính là trang bị. Nhưng tôi cho rằng, trang bị của năng lực chiến đấu sẽ biểu hiện năng lực chiến đấu của bản thân, trang bị có thể có có thể không, có lẽ sẽ càng thích hợp hơn."

"Nói cách khác, các em có thể xem bản thân trở thành trang bị."

Lời này vừa nói ra, người xem trước đó đã nghe qua còn ổn, nhóm người Vạn Nhân Trảm lần đầu tiên nghe thấy thì cười ồ lên, vẻ mặt đầy trào phúng.

"Trang bị biểu hiện năng lực chiến đấu của bản thân? Vừa nãy cậu đã nhìn thấy rồi đó, không có trang bị, căn bản không vận dụng được năng lực chiến đấu của bản thân." Trấn Tinh nghiêm túc trả lời. Gã nghe rất nghiêm túc, thậm chí còn thử phân tích lời nói của Hòa Ngọc.

Hòa Ngọc lắc đầu: "Không, các em lại sai rồi, các em nhất định đã vận dụng năng lực chiến đấu, chỉ là vận dụng rất ít, hơn nữa, trình độ vận dụng cũng không giống nhau." Cậu nhìn về phía Cách Đới và Eugene, Annie và Đường Kha: "Nếu không, bản thân hai người có thuộc tính  tương đồng, bọn họ không dùng trang bị chiến đấu thì vì sao có thể phân chia thắng bại?"

Lời này làm mọi người sửng sốt. 

Bọn họ nhìn xuống hai nhóm trên mặt đất, đúng thật là khi Hòa Ngọc lựa chọn hai nhóm không có trang bị, thuộc tính của tuyển thủ hoàn toàn giống nhau, năng lực chiến đấu là biểu hiện các phương diện thuộc tính của bản thân, trị số giống nhau như đúc, cũng chứng minh rằng thuộc tính của bản thân bọn họ là giống nhau như đúc. Nhưng mà, cuối cùng bọn họ lại phân chia thắng bại.

Hai mắt Hòa Ngọc sáng ngời, chuyên chú nhìn bọn họ: "Cho nên, theo tôi thấy, năng lực chiến đấu thật ra là một loại năng lượng, năng lượng không có chỗ nào không có, cho nên có thể chế tạo trang bị, có thể chế tạo thuốc viên, có thể sử dụng trang bị, có thể nâng cao thuộc tính năng lực chiến đấu của bản thân."

Lời nói của cậu khiến nhóm Vạn Nhân Trảm và toàn bộ người xem đứng hình. Một lúc lâu sau cũng không có ai nói gì thêm.

Lại một lát sau, Cách Đới nói: "Như vậy đâu chứng minh được hệ thống năng lực chiến đấu có vấn đề."

Hòa Ngọc lắc đầu: "Không thể nắm chắc được bộ phận nòng cốt khi ứng dụng năng lượng, chính là có vấn đề."

Vạn Nhân Trảm nghe vậy liền châm chọc: "Chỉ bằng lời nói suông của mày thì hệ thống năng lực chiến đấu của bọn tao có vấn đề luôn? Chỉ bằng hai nhóm bọn họ hợp lại ra thắng bại thì mày liền nghi ngờ? Vậy lỡ như chỉ là Cách Đới, Đường Kha không muốn đánh, thua một bậc trên tâm lý mới dẫn đến thua thì sao?"

Hòa Ngọc gật đầu, nhìn về phía gã: "Rốt cuộc thì em cũng thông minh được một lúc."

Vạn Nhân Trảm sửng sốt.

Khán giả: "???"

Đạn mạc: "Hắn đang nghi ngờ lời Hòa Ngọc nói, tại sao Hòa Ngọc còn nói hắn thông minh được một chút?"

Hòa Ngọc: "Mặc dù tạm thời tôi vẫn còn có mấy nan đề không thể giải quyết, cho nên tôi muốn sử dụng hệ thống vẫn chưa được sử dụng. Nhưng những gì trước mắt tôi đang nắm giữ, đã có thể chứng thực từ em một lần nữa." 

Cậu nhìn Vạn Nhân Trảm, bình tĩnh nói: "Tấn công tôi."

Khán giả: "???"

"Cậu ta điên rồi à!!"

"Cậu ta tuyệt đối điên rồi, với năng lực chiến đấu của Vạn Nhân Trảm, một chút thôi đã có thể g**t ch*t 40 Hòa Ngọc!"

Bình Luận (0)
Comment