Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 94

Người xem phát sóng trực tiếp đã sợ ngây ra, cho dù biết Hòa Ngọc luôn luôn có mấy hành động kỳ quái, nhưng bảo Vạn Nhân Trảm tấn công cậu... Vẫn phải khiến người ta mở rộng tầm mắt.

Điên rồi?

Cậu không biết Vạn Nhân Trảm muốn giết mình nhiều bao nhiêu sao?!

Vạn Nhân Trảm vẫn chưa tấn công Hòa Ngọc ngay, ngược lại nhíu mày, nhìn cậu một lượt từ trên xuống dưới, giọng nói tràn ngập nghi ngờ: "Có phải mày lại muốn hại tao không?" 

Đúng là gã muốn giết Hòa Ngọc, nhưng khi Hòa Ngọc thật sự để gã tấn công, phản ứng đầu tiên của gã không phải động thủ, mà là — — Chắc chắn thằng này lại muốn hại mình! Ở trong phó bản, bọn họ không thể giết giáo viên đào tạo, Hòa Ngọc bảo gã ra tay, chắc chắn là để dụ gã! Khiến gã bị mắc bẫy, sau đó loại luôn! — Quá âm hiểm! Ánh mắt Vạn Nhân Trảm nhìn Hòa Ngọc tràn ngập khiển trách.

Hòa Ngọc nhấc mí mắt, bình tĩnh nói: "Yên tâm, em không đáng để tôi động não." 

Sát thương vật lý 0, sát thương tinh thần 99.

Vạn Nhân Trảm: "???"

Cây rìu quen thuộc xuất hiện trên tay, hai mắt gã trừng trừng nhìn chằm chặp vào Hòa Ngọc, hàm răng cắn chặt, khóe mắt như muốn nứt ra.

Hòa Ngọc khom lưng thả quyển sổ xuống, cài bút trên quyển sổ: "Đúng là không thể đánh chết giáo viên đào tạo, nhưng chưa ai nói không thể tấn công, tôi đâu ngu, không có khả năng để em g**t ch*t." 

Bỏ đồ xuống, cậu đứng thẳng, thân hình thon dài mảnh khảnh đứng đối diện Vạn Nhân Trảm có vẻ khá "nhỏ xinh". Nhưng cái cằm hơi hếch lên kia và gọng kính không viền lạnh nhạt, tư thái lúc nào cũng thản nhiên thong dong khiến cậu không hề trở nên yếu đuối chút nào khi đứng trước mặt Vạn Nhân Trảm, thậm chí càng hấp dẫn sự chú ý. 

Cậu lui ra phía sau vài bước, rồi sau đó nhìn thẳng vào Vạn Nhân Trảm: "Hơn nữa, tôi có một ngàn cách tốt hơn để loại em, đừng nghĩ tôi cũng ngu như em."

Vạn Nhân Trảm: "?"

Đm!

Gã không nhịn được nữa. Tay cầm rìu, mạnh mẽ bổ về phía Hòa Ngọc — Tìm chết! Giờ khắc này, Vạn Nhân Trảm thật sự muốn giết Hòa Ngọc.

Bên ngoài màn hình, sắc mặt Vệ Gia Quốc thay đổi rất nhanh: "Hòa Ngọc!!" 

Tất cả những người xem đều nhìn chằm chặp màn hình, vừa sợ hãi lại lo lắng. Trong nháy mắt trái tim ai cũng như bị nắm chặt, thậm chí còn có người nhắm mắt lại, tựa như không đành lòng xem hình ảnh sẽ xuất hiện tiếp theo...

Chỉ có Hòa Ngọc bình tĩnh vô cùng, chậm rãi ra tay ngay trước thời khắc Vạn Nhân Trảm muốn đánh. Không có trang bị, hai tay tạo thành chưởng, vẽ ra hình Thái cực ở trước mặt, động tác vừa uyển chuyển nhẹ nhàng ưu nhã, lại cực kỳ đẹp. Đón lấy rìu Vạn Nhân Trảm chính là hai bàn tay đang nhẹ nhàng vẽ ở trước mặt. 

Đón trực tiếp bằng tay không? — — Cậu thật sự đang tìm chết!

Tinh thần Eugene căng chặt, cho dù đã sức cùng lực kiệt gã vẫn bò lên, nhìn chằm chặp vào khung cảnh đang xảy ra phía trước, đôi mắt không chớp. Tất cả đám người Trấn Tinh ai cũng nhìn chằm chặp. 

Trước màn hình, rất nhiều người nhắm mắt, năng lực chiến đấu của Hòa Ngọc chỉ được tám điểm, còn không lấy trang bị, đối mặt với rìu lớn năng lực chiến đấu ba trăm hai mươi điểm của Vạn Nhân Trảm, cậu chống cự kiểu gì? 

Bọn họ không muốn nhìn thấy Hòa Ngọc phụt máu tươi, liền nhắm hai mắt lại. Đương nhiên, cũng có rất nhiều người cực kỳ không thích Hòa Ngọc, lập tức hưng phấn trừng lớn mắt, kích động chờ mong — — Cái tên rác rưởi tám điểm năng lực chiến đấu, đi được đến bây giờ, cuối cùng cũng sắp chết sao?

Rìu sắt đầy lực lao tới thật mạnh!

"Keng —"

Rìu và chưởng giao nhau.. 

Ngay lúc này thời gian tựa như ngừng lại, chung quanh yên tĩnh đến mức làm cho người ta sợ hãi, đạn mạc biến mất, không ai rảnh để bình luận.

Bình Luận (0)
Comment