Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 982

Hòa Ngọc lắc đầu, không phải cậu chưa nghĩ đến cách này nhưng như vậy cũng sẽ nảy sinh rất nhiều vấn đề.

Cậu nhìn sang Eugene: "Tối nay, chúng ta sẽ tiếp tục bị tiêm thuốc, không biết ngày mai Trấn Tinh và Vạn Nhân Trảm sẽ biến thành bộ dạng gì, họ cũng không biết bản thân sẽ thế nào."

Cậu dừng lại một lát rồi nói tiếp: "Cơ thể bị cải tạo, đêm hỗn loạn mỗi ngày đều xuất hiện, dưới tình hình nhà giam canh giữ như thế anh nghĩ chúng ta có thể lấy được phương pháp gỡ vòng từ trong đám người của nhà giam không?"

Chắc chắn vòng tay không thể nằm trong tay thủ vệ được, hơn nữa, rõ ràng trong tay của đội phó hay huấn luyện viên cũng không thể có phương pháp này.

Ngay cả Quỳnh còn phải tốn nhiều sức lực như thế mới có thể gỡ bỏ vòng tay, có thể thấy thứ này đã tiêu tốn biết bao nhiêu tâm tư mới tạo ra được.

Nhà giam này bốn mặt đều được trông chừng nghiêm ngặt, không có lỗ hổng nào để chui qua, cũng vì thế nên cách cởi bỏ vòng tay có thể đang nằm trong của tiến sĩ Cam Luân bí ẩn kia, hoặc là trong tay tên trưởng ngục vẫn chưa xuất hiện.

Muốn gặp được những người có máu mặt như thế, còn phải tìm ra cách cởi bỏ vòng tay.

Nghĩ thôi cũng biết nó khó thế nào, đồng thời cũng phải tốn biết bao nhiêu thời gian.

Còn thời gian lại là thứ đáng quý nhất của bọn họ ngay lúc này.

Eugene hiểu ra, hít sâu một hơi: "Cho nên chúng ta chỉ có thể đánh cược thôi sao?"

Hòa Ngọc không lên tiếng, đương nhiên những người khác cũng nghĩ không ra cách khác hay hơn.

Đoàn Vu Thần liếc nhìn Hòa Ngọc, ánh mắt phức tạp: "Cậu đúng là dân cờ bạc."

Hòa Ngọc là dân cờ bạc nhưng lại khác hoàn toàn với những kẻ cược tiền bạc của hành tinh tiền tệ, cậu đang đánh cược mạng sống, hơn nữa lúc nào cũng dám cược, cho dù tỷ lệ thắng rất thấp.

Đoàn Vu Thần chỉ nghĩ đến kế hoạch sắp tiến hành là cảm thấy muốn phát điên lên, nhưng Hòa Ngọc lại vẫn bình tĩnh như thế.

Gỡ bỏ vòng tay, vượt ngục.

Nếu như hôm nay không thành công thì họ sẽ được trải nghiệm đêm hỗn loạn cùng lúc với vượt ngục.

Những mối nguy hiểm không tên, đêm hỗn loạn không biết rõ, đúng là một sự điên cuồng khiến con người ta tê dại cả da đầu.

Hòa Ngọc chính là loại người gan dạ như thế, cậu khác hoàn toàn với những người còn lại, ba người còn lại đánh cược, dám cược thì chắc chắn sẽ thắng.

Nhưng cậu lại không giống vậy, trong quá trình "cược mạng sống", cậu sẽ căn cứ vào thông tin và cục diện mới để không ngừng gia tăng tỷ lệ thắng, để hy vọng "được sống" không ngừng tăng lên.

Nói đến cùng loại hy vọng gửi gắm vào "tùy cơ ứng biến", "tin tức và cục diện mới" này đầy nguy hiểm và không chắc chắn.

Đoàn Vu Thần nói: "Nếu như đã quyết định thì làm thôi." Anh ta đập bàn.

Bình luận: "..."

Bình luận: "Cho nên nếu nói tuyển thủ của vòng thi này đều dần bị Hòa Ngọc hóa, trở thành một kẻ điên thì cũng hoàn toàn không vấn đề gì."

Vừa nói "Mẹ nó cậu bị điên à", "Đúng là quá điên rồ", "Chắc chắn sắp xong đời rồi" thế nhưng sau đó lại vừa đập bàn vừa nói làm.

Xứng đáng được vinh danh.

Động tĩnh của Đoàn Vu Thần quá lớn nên đã khiến đội phó đang đứng ở xa bước đến, anh ta vội vàng cúi đầu ăn cơm, đội phó nhìn vài lần rồi mới bỏ đi.

Anh ta lại ngẩng đầu lên lần nữa, Eugene ngồi bên cạnh cũng đang ăn cơm.

Đoàn Vu Thần: "Không phải ông không ăn sao?"

Eugene không thèm ngẩng đầu lên, yên lặng ăn cơm, tóc bạc rối xù dựng hết cả lên.

Bình luận: "Nhìn anh ta bị dọa sợ như nào kìa, đến mức phải ăn gì đó để giải tỏa áp lực mới được."

Bình luận: "Chúng ta xem thôi đã thấy k*ch th*ch như thế, có thể tưởng tượng được tâm trạng của đám người Eugene ra sao."

Khúc Vật, Lăng Bất Thần, Trấn Tinh, Đoàn Vu Thần, Eugene, tất cả đều ăn ý cúi đầu ăn cơm, nuốt từng miếng lớn, động tác cũng vô cùng dứt khoát.

Vạn Nhân Trảm: ".." 

Gã không hiểu: "Sao bọn mày lại đột nhiên bắt đầu ăn cơm thế?"

Lăng Bất Thần không thèm ngẩng đầu lên, nhỏ giọng nói: "Ăn nhiều chút, biết đâu đây là bữa cơm cuối cùng đấy."

Vạn Nhân Trảm: ".." 

Mẹ kiếp, đừng nói những chuyện đáng sợ như vậy chứ!

Bình Luận (0)
Comment