Hành Trình Kỵ Sĩ (Bản Dịch)

Chương 623 - Chương 623: Luyện Đan

Chương 623: Luyện Đan Chương 623: Luyện Đan

Trước kia Trương Linh từng nghĩ liệu cuộc đời nàng có phải cứ như vậy hay không.

Nàng cũng từng nghĩ đến việc đi theo Trương mập mạp, tuy Trương mập mạp hơi xấu nhưng tính tình khéo đưa đẩy nên hiếm khi chịu thiệt thòi và đối xử với nàng cũng rất tốt.

Nhưng sau tất cả những chuyện xảy ra ngày hôm qua thì Trương Linh biết tương lai của nàng chắc chắn sẽ không đơn giản là lấy chồng sinh con như vậy.

Trương mập mạp cũng biết tính tình của Trương Linh nên xua tay nói:

- Trở về làm việc đi, đừng để ta thấy ngươi phân tâm lần nữa.

Trương mập mạp đặt mông ngồi xuống ghế đá trong vườn rau nhỏ nhìn Trương Linh quay trở lại phòng bếp trong nhà ăn.

Rất nhiều người trong nhà ăn đều biết tâm tư của hắn đối với Trương Linh, mọi người đều ngầm hiểu rằng hôm nay Tiểu Thôi tới tìm hắn đâm thọc là vì ghen ghét Trương Linh.

Này, đừng nhìn Trương mập mạp vừa xấu xí vừa béo, hắn thế nhưng rất nổi tiếng trong nhà ăn đại học này, không biết có bao nhiêu cô nàng làm việc trong nhà ăn đều muốn đi theo Trương mập mạp đâu.

Tiểu Thôi kia cũng là một trong số đó, nàng xuất thân từ thị trấn nên tự nhận mình cao hơn Trương Linh một bậc bởi vậy nàng không ưa “hồ ly tinh” Trương Linh suốt ngày quanh quẩn bên Trương mập mạp này.

Nhưng loại người như Tiểu Thôi dù nàng đồng ý theo Trương mập mạp thì mập mạp ta cũng không muốn.

Trương mập mạp lại không phải người ăn tạp, Tiểu Thôi vừa gầy vừa lùn, làn da còn hơi ngăm đen, sao có thể so sánh với Trương Linh xinh đẹp.

“Haizz, nếu Trương Linh chịu theo ta thì tốt rồi.” Trương mập mạp nghĩ.

Nếu Trương Linh đồng ý hẹn hò với hắn, không nói đến những thứ khác mà chỉ riêng tình huống của Trương Linh ngày hôm nay, nếu nàng không nghỉ ngơi đủ thì kiểu gì Trương mập mạp cũng sẽ cho nàng nghỉ một ngày.

Trương mập mạp xoa xoa thịt mỡ trên mặt để bình tĩnh lại rồi đứng dậy đi về phía phòng bếp sau nhà ăn, một quản sự như hắn không thể lười biếng ở đây được nếu không lãnh đạo trường học đến kiểm tra thì hậu quả không phải là thứ Trương mập mạp có thể gánh nổi.

Hôm nay Locke đến thư viện, sau khi nhìn quanh không thấy nữ hài có bím tóc đuôi ngựa kia ở đây thì mới vội vàng đi vào phòng đọc sách.

Trên tay Kỵ Sĩ cấp một như Locke đã dính máu không có một ngàn thì cũng phải có tám trăm, hắn đã giết rất nhiều sinh vật vị diện khác vậy mà bây giờ lại bị một thổ dân nữ tính hình người hai mươi tuổi làm cho chật vật như vậy, nếu truyền về Tây Phương Tam Đảo nhất định sẽ khiến Angelina các nàng cười nghiêng ngả.

Sau khi Locke tấn thăng cấp một thì Angelina các nàng cũng không còn lo lắng Locke sẽ lại trêu hoa ghẹo nguyệt nữa bởi các nàng biết Locke sẽ không tìm những nữ nhân bình thường do khác biệt cấp độ sinh mệnh.

Dù tương lai Locke sẽ lại tìm nữ nhân thì cũng sẽ tìm sinh vật cấp một như hắn nên Locke sẽ không cân nhắc loại người như Mã Hiểu Hiểu.

Thời gian cứ như vậy trôi qua gần một tháng.

Hàng ngày loanh quanh nơi ở cùng thư viện cộng với có đầy đủ Tinh Thạch Năng Lượng trong nhẫn không gian nên sức mạnh của Locke tăng nhanh như ngồi tên lửa.

Vị diện này không có áp chế vị diện nên sau một tháng khi Locke khôi phục lại Chuẩn Kỵ Sĩ thì thực lực của hắn đã bằng bốn phần Kỵ Sĩ chính thức khi ở vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa.

Trương Linh có thể nhìn thấy sự thay đổi của Locke nhưng nàng chỉ nghĩ là trong khoảng thời gian này Locke “kỹ năng tăng mạnh”.

Sau khi làm quen với Locke thì Trương Linh cũng biết nam nhân này có tính cách tốt nên nàng từng cả gan hỏi một câu:

- Có phải ngươi còn biết luyện đan và có đan dược hay không?

- Luyện đan?

Locke có hiểu biết cơ bản về vị diện này nên hắn biết ý của Trương Linh là gì.

Hắn không có tiên đan nhưng hắn có dược tề luyện kim.

Locke lấy ra một lọ dược tề khôi phục sơ cấp rồi ném cho Trương Linh.

- Uống đi, nó hữu ích với ngươi.

Lọ dược tề khôi phục sơ cấp này có tác dụng rất lớn đối với Trương Linh trong việc chữa trị ám thương và cải thiện thể lực.

Trương Linh không hề ngạc nhiên khi thấy Locke lấy ra một lọ thuốc từ không trung bởi tháng này nàng đã thấy rất nhiều lần, nàng nuốt một ngụm nước bọt rồi trực tiếp ngửa đầu uống hết lọ dược tề này. Trương Linh không hổ là người trong thôn ra, lá gan nàng lớn hơn người trong thành rất nhiều.

Sau khi uống xong khuôn mặt của Trương Linh trở nên bỏ bừng, đây là do bồi bổ quá nhiều nên chưa tiêu hóa được.

Sau khi ngủ một giấc dậy Trương Linh cảm thấy cơ thể mình quả thực nhẹ nhàng hơn rất nhiều, bệnh đau thắt lưng đã biến mất và làn da cũng được cải thiện.

Sau một tuần dược tề phát huy tác dụng, Trương Linh nhận thấy làn da của mình đã sắp bắt kịp làn da của những sinh viên đại học trang điểm kia.

Một vị đại tỷ thân thiết với nàng trong nhà ăn còn từng lén lút kéo nàng vào một góc tra hỏi:

- Có phải ngươi thoa đồ trang điểm gì không, nhìn khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp này.

Đại tỷ ước chừng ba mươi vừa nói vừa nhéo mặt Trương Linh.

- Lưu tỷ, ngươi nói gì vậy, ta làm gì có tiền mua đồ trang điểm?

Trương Linh giận trách.

- Aida, khuôn mặt này gần như đã mê hoặc ta rồi, ngươi có nhìn thấy đôi mắt của đầu bếp Trần Đại Thược không? Nhìn ngươi đến mức sắp tròng mắt sắp lồi ra ngoài rồi.

Lưu tỷ cười haha nói.

- Không để ý tới ngươi nữa.

Trương Linh đỏ mặt chạy về tiếp tục làm việc.

Có rất nhiều người chú ý đến sự thay đổi của Trương Linh.

Những loại người như Lưu tỷ là mang tâm tư bát quái và một chút hâm mộ, đầu bếp Trần Đại Thược là bị kinh diễm bởi sự thay đổi của Trương Linh còn loại người như Tiểu Thôi thì ghen ghét Trương Linh, sau lưng luôn miệng mắng nàng là hồ ly tinh.

Trương mập mạp cũng phát hiện càng ngày Trương Linh càng quyến rũ nên hắn quyết định sẽ đến thăm sư phụ hắn khi sinh viên nghỉ hè.

Hắn định nhờ sư phụ đến nhà Trương Linh làm mối cho hắn và nàng.

Gia cảnh Trương mập mạp cũng khá tốt nên hắn cảm thấy dù Trương Linh không hài lòng với hôn sự này thì cũng có chín phần mười sẽ thành công.

Trương mập mạp biết rõ khó khăn của gia đình Trương Linh nhưng sau khi hai người trở thành một gia đình thì hắn cũng không ngại giúp đỡ gia đình Trương Linh một chút.

Hôm nay là tuần cuối cùng trước kỳ nghỉ hè và cũng là tuần thi cử, sau khi Locke đến thư viện thì Mã Hiểu Hiểu không đến quấy rầy hắn mà ngược lại có một người hắn không ngờ tới đến quấy rầy hắn.

- Locke đồng học, ngày mai là ngày thi cuối kỳ môn giải phẫu, ngày mai có phải ngươi...

Giáo sư Vương nở nụ cười nịnh nọt nói.

Hắn nghe đồng nghiệp nói mỗi ngày Locke đều tới đây để học tập nên hôm nay hắn đặc biệt đến đây để chặn người.

Locke không tham gia bài thi giữa kỳ nên bài thi cuối kỳ này nhất định phải tham gia mang tính hình thức nếu không thì dù hắn muốn cho Locke điểm cao cũng không thể làm được.

- Không có hứng thú.

Locke nghiêng người đi qua giáo sư Vương.

Đừng nói lão nhân này, ngay cả một người lính đặc chủng tinh nhuệ của vị diện này đứng trước mặt hắn thì cũng không ngăn cản được người đã khôi phục thực lực Chuẩn giai như Locke.

Giáo sư Vương cau mày, hắn đến đây là do được giao nhiệm vụ, không chỉ môn học của hắn mà các giáo viên môn khác như vật lý vĩ mô, thần kinh học, tế bào học, khoa học động vật... cũng yêu cầu hắn gọi Locke trở lại dự thi.

Dịch: Ly

Biên: Khangaca

Bình Luận (0)
Comment