Ánh mắt nhìn về phía ba thước bên ngoài, một thanh trường kiếm toàn thân màu đen, không một vết tích, đang treo lơ lửng.
Hơi thở tràn ngập an lành, rơi xuống trời đất, bảo kiếm dài chừng ba thước, lưỡi kiếm không có mũi nhọn.
Hình chiếu Nhân Đạo Chi Kiếm, Hoàng Đạo Thần Binh— Trạm Lư Kiếm.
Nhân cảnh, Nhân Tổ Miếu.
Sơn môn, hồ nước, cầu hình vòm, bia dựng hành lang, đại điện vân vân tạo nên một tổ hợp tinh tế thoải mái, đan xen vào nhau, phong cách cổ điển trang nhã.
Đại điện Tế tự, trang nghiêm vô cùng.
Hai bên thềm đá là những chiếc âu bằng đồng thau xếp thành hàng, bên trên thềm đá có ba chiếc cột trụ bằng đá, đặc biệt là bốn phía có bốn chiếc đỉnh bằng đồng đen với hai quai, bên trên đỉnh có khắc chữ, dường như viết về lịch sử thời đại Thượng Cổ, từ lúc Nhân tộc đốt rẫy gieo hạt, những năm tháng lam lũ vất cả rồi bắt đầu sử thi quật khởi.
Tấn Vương mặc áo mãng bào màu vàng kim của Hoàng đế, hình mãng xà trên áo được thêu viền bằng tơ vàng, chín con mãng xà được thêu lên khắp chiếc áo bào, mãng xà còn có bốn vuốt, đặc biệt chín con mãng xà này còn có sừng giống chân long. Nếu như không quan sát tỉ mỉ thì nhìn sẽ không khác gì long bào, chỉ có nhìn thật kĩ mới phát hiện ra chúng thiếu một ngón trên vuốt vì không phải rồng, mà là rắn.
Sắc mặt Tấn Vương nghiêm trang, bước từ dưới sân rộng lên thềm đấ, đi vào trong phòng tế tự của đại điện. Lúc này, một người coi miếu gầy gò đang đứng bên cạnh đứng hầu, tự mình châm cháy ba nén hương rồi đưa cho Tấn Vương.
Tấn Vương cầm nén hương trong tay, trịnh trọng làm lễ ba quỳ chín lạy với Thần Binh đứng trong đại điện.
Nét mặt Tấn Vương rất thành kính, những kiện Thần Binh này đều có công lớn với Nhân tộc, không ít người được Thượng Cổ Nhân Hoàng tự mình lấy máu thịt xuống để đúc ra, nhờ thế mới vượt qua được khoảng thời gian gian nan, củng cố nền móng cho Nhân tộc.
Tấn Vương đứng dậy, cầm ba nén hương trong tay mình tự cắm vào đại đỉnh bằng đồng đen, nhìn làn khói nhang lượn lờ bay lên.
Hương khói mờ ảo nhưng vẫn có thể thấy được rõ ràng ở chính giữa kia là một thanh Hiên Viên Kiếm vàng óng ánh như lưu ly, ánh sáng thần thánh khiến người nhìn thấy mặc cảm không dám nhìn thẳng. Tấn Vương vẫn nhớ mãi không quên Hoàng Đạo Thần Binh, đương nhiên lúc này cũng không dám có bất kì suy nghĩ khinh nhờn nào.
Ánh mắt hắn chuyển động, nhìn sang Xích Tiêu Kiếm được khắc hoa văn, trang trí bằng Thất Thải Châu, Cửu Hoa Ngọc, vô cùng đẹp đẽ, rồi lại nhìn về phía Cửu Châu Thái A Kiếm với uy thế bức người áp đảo kẻ khác.
Hai thứ này là Đế Đạo và Uy Đạo, nhất là Xích Tiêu Kiếm chính là thủy tổ của đa số Đế Đạo Thần Binh, từ sau khi nó xuất hiện mới sinh ra khái niệm Đế Đạo Thần Binh, không còn gọi chung là Hoàng Đạo Thần Binh nữa.
Chỉ cần có được một trong hai thứ này, như vậy việc tranh giành ngôi vị Hoàng đế đã có thể hạ màn được rồi.
Trong lòng Tấn Vương sôi sục, ánh mắt lấp lánh nhìn vào hai thứ kia, trong đôi mắt ánh lên dã tâm vô cùng tận. Giờ khắc này, chí hướng của bản thân hắn không hề bị che giấu, trần trịu bộc lộ ra ngoài, đây là một phương thức đả động Hoàng Đạo Thần Binh.
Hoàng Đạo Thần Binh có thể chọn bất kì kẻ nào làm chủ nhân, hàng tỉ hàng vạn chúng sinh Nhân tộc đều có thể đến Hoàng Miếu chủ động tiếp xúc với Hoàng Đạo Thần Binh, đây chính là chúng sinh bình đẳng, là Thượng Cổ Nhân Hoàng nhân ái thế nhân.
Nhưng như vậy lại ứng với một câu nói, Diêm vương dễ thấy tiểu quỷ khó chơi. Người người trong mắt Thượng Cổ Nhân Hoàng là bình đẳng, nhưng Nhân Tổ Miếu cũng có dăm bảy loại.
Tuy rằng bọn họ không tranh không đoạt, từ trước đến nay đều giữ vị trí trung lập không can thiệp vào tranh chấp nội bộ của Nhân tộc, chỉ có lúc nào Nhân tộc ở bờ vực sinh tử tồn vong mới đích thân ra mặt, nhưng cũng có giới hạn. Người có thể tới đây chủ động tế tự, sau đó kết nối với Hoàng Đạo Thần Binh, từ trước đến nay chỉ có đại nhất thống vương triều hoặc là được Thần Ma đề cử.
Đây là tán thành đối với vương giả đại nhất thống, cũng là sự kính trọng đối với Thần Ma.
Đại nhất thống vương triều sẽ có được vô số lợi ích tiềm ẩn, đây mới là nguyên nhân chủ yếu giúp bọn họ áp chế được hoàng loạt các võ đạo đại tông trong thiên hạ, cùng với hậu duệ quý tộc hào môn.
Bất cứ đại nhất thống vương triều nào đều không phải là bù nhìn của võ đạo đại tông và hào môn, người đó có thực lực tuyệt đối, hủy diệt được cả thế gia và tông môn có Thần Binh.
Tấn Vương hoàn thành việc tế bái, bắt đầu kết nối với Thần Binh. Người coi miếu tuân thủ quy củ, lui ra khỏi đại điện tế tự, tự mình đóng cửa của đại điện lại, sau đó đứng lại bên ngoài đại điện, đưa mắt nhìn về phía đại điện nở nụ cười lạnh.