Có bao nhiêu người đạt được tán thành từ Hoàng Đạo Thần Binh?
Người coi miếu đã gặp không biết bao nhiêu người, nhưng có ai thành công?
Người lần trước nhận được tán thành từ Hoàng Đạo Thần Binh hình như cũng là nghìn năm trước rồi?
Không đúng.
Vẻ mặt người coi miếu đột nhiên trở nên khó coi, lần trước là hơn một năm trước.
Nhân Đạo Chi Kiếm Trạm Lư Kiếm xuất thế, chuyện này vốn không có gì cả.
Có không ít Hoàng Đạo Thần Binh phù hợp với quy tắc sẽ chủ động xuất thế, giống như Trạm Lư Kiếm là Nhân Đạo Chi Kiếm, khi Thần Ma đích thân ra tay tấn công trăm triệu sinh linh của Nhân tộc, Trạm Lư Kiếm nhất định sẽ xuất thế, nhưng tuyệt đối không thể tưởng được, đối tượng mà Trạm Lư Kiếm lựa chọn lại là Đậu Trường Sinh.
Đây là điều mà người coi miếu không thể chấp nhận nổi.
Đậu Trường Sinh là người thế nào?
Cho dù mình không ra Nhân Tổ Miếu nhưng cũng có thể biết được cái tên này. Dù sao trong khắp thiên hạ này cũng không có ai có danh tiếng lớn hơn hắn, cứ vài ngày hắn lại lên Thiên Cơ Báo một lần, giống như Thiên Cơ Báo mở ra cho riêng mình hắn vậy.
Lòng dạ hẹp hòi nhỏ như lỗ kim, có thù tất báo, hủy gia diệt môn, thậm chí còn sát hại bề trênhạ khắc thượng, giết người như ngóe. Cho dù mình có trái lương tâm nói rằng hắn là người tốt thì tất cả những điều vừa rồi là vu oan thì nhìn suốt cả chặng đường đi của hắn có chỗ nào không bị nhuộm bằng máu tươi.
Hắn đi tới chỗ nào chỗ đó sẽ xảy ra chuyện không may, thảm án Tiêu viên, huyết án Thần Đô, thậm chí cả thiên hạ chí tôn thiên hạ Thánh nhân cũng bị giết.
Ngươi muốn nói là không liên quan gì đến nhau sao?
Chỉ đơn giản là xui xẻo thôi ư?
Ai mà tin chứ?
Lần trước nhất định là vì Trạm Lư Kiếm che chở chúng sinh, bảo vệ Nhân tộc, lúc đó Thần Ma giằng co ở Đông Hải, chỉ có Đậu Trường Sinh là phàm phu tục tử cho nên thanh kiếm mới rơi vào tay Đậu Trường Sinh mà thôi.
Đúng, nhất định là như thế.
Đột nhiên.
Có chấn động truyền ra.
Người coi miếu bèn nhìn về phía đại điện tế tự.
Vô số hào quang sáng lên, đại điện tế tự chấn động giống như bị động đất, người coi miếu không thể tin nổi, mình đã coi thường vị Tấn Vương này sao?
Lẽ nào vị Tấn Vương này thật sự là vương giả trời sinh, thật sự khiến một món Hoàng Đạo Thần Binh nhận chủ, đạt được tư cách chấp chưởng Hoàng Đạo Thần Binh.
Không, không thể nào nhanh như vậy được, đây chỉ là người được đề cử, thời gian sắp tới còn phải bị khảo nghiệm mới có thể chân chính mời Hoàng Đạo Thần Binh ra khỏi Nhân Tổ Miếu.
Có thể được coi là người được để cử cũng không phải chuyện đùa.
Người coi miếu ghé lại gần, mượn cửa lớn chấn động hé mở ra khe hở, nhìn vào bên trong đại điện tế tự. Không phải mình muốn phá hỏng quy củ, mà thật sự là tình hình này đã vượt quá hiểu biết của người coi miếu.
Không phải người coi miếu xem thường Tấn Vương, mặc dù Tấn Vương này cũng coi như oai hùng, nhưng dạng người giống như thế ở thời đại này không hề thiếu, chứ đừng nói chi là trên sách sử. Lùi về phía trước mấy nghìn năm, không, không cần đến 100 năm, coi như là chỉ 500 năm thôi, người giống như vậy nhiều không đếm xuể.
Vốn cho rằng rung động đó đến từ Thái A Kiếm hoặc là Xích Tiêu Kiếm, hai thanh kiếm này phù hợp với vương giả nhất, bọn chúng là Hoàng Đạo Thần Binh đại diện tối cao cho quyền lực của quân quyền.
Nhưng hắn phát hiện ra đó là một thanh bảo kiếm thuần sắc đen dài ba thước, chính là Trạm Lư Kiếm.
Động tác nhỏ của người coi miều, Tấn Vương không hề phát hiện ra, lúc này trong đôi mắt của Tấn Vương xuất hiện vẻ cuồng nhiệt, hắn ngửa mặt lên trời cười ha hả.
Ha ha ha!
Tiếng cười bừa bãi sảng khoái tràn ngập khắp bên trong đại điện tế tự.
Giờ phút này chính là đỉnh cao của nhân sinh.
Tuy rằng xuất hiện phản ứng không phải là Xích Tiêu Kiếm, cũng không phải Thái A Kiếm, đều không phải kiếm mà hắn mong muốn, nhưng ít ra cũng có Thần Binh phản ứng đi?
Một món Hoàng Đạo Thần Binh hưởng ứng, nghĩa là hắn sẽ không phải tay không ra về.
Nhất là thanh kiếm sinh ra phản ứng lại là Trạm Lư Kiếm.
Trạm Lư Kiếm, đây chính là Nhân Đạo Chi Kiếm.
Mặc dù Đế Đạo và Uy Đạo cũng khó nhưng vẫn có thể sở được, nhưng Nhân Đạo thì khác, thứ này đúng là có thể thấy được nhưng mà không sờ được.
Từ xưa đến nay những người tự xưng là nhân nghĩa?
Lại có mấy người đạt được Trạm Lư Kiếm tán thành?
Bọn họ chỉ làm được đến tình trạng có thành tích chứ không thành tâm, nhưng muốn đạt được tán thành từ Trạm Lư Kiếm thì nhân từ phải thật sự toát ra từ trong nội tâm, chứ không phải là khẩu hiệu tuyên truyền từ miệng ra. Muốn chấp chưởng Trạm Lư Kiếm, độ khó xa hơn nhiều Xích Tiêu Kiếm và Thái A Kiếm.
Tấn Vương hoàn toàn không thể ngờ được rằng, bản tâm của bản thân mình lại hiền hòa nhân từ đến như vậy, giống như người xưa thường hay nói là có đủ tư cách để trở thành Thánh nhân.