Lần này đến Phúc Địa trước, vốn tưởng rằng chỉ có mình và Tự Vô Mệnh, bất ngờ lại có thêm một vị Tiêu Dao Tử nhưng chưa từng tưởng tượng được lúc rời khỏi Nhân cảnh lại mang theo cả Đức Trạch thượng tiên cùng đi.
Tổng cộng bốn người đi đến Phúc Địa, tình huống có chút không đúng, đội hình này quá mức phô trương.
Vốn dĩ tình huống bình thường hẳn là một tôn Thần Ma mang theo ba gã thiên tài nhưng Đậu Trường Sinh thì ngược lại, một gã thiên tài lại mang theo tam tôn Thần Ma. Đội hình này đặc biệt đáng sợ, cho thấy số lượng Nhân, Thần, Ma cũng như nhìn ra sự coi trọng với Phúc Địa lần này.
Chỉ là một đội đoàn kết hiện giờ lại lẫn vào một kẻ phản bội, tương lai sẽ có chút hung hiểm.
May mắn chính mình có hai cái mạng, Sinh Tử Mộc Ngẫu cũng có thể dùng hai lần, tổng cộng lại có bốn mạng, bằng không thì Đậu Trường Sinh thật sự không có ý định đi. Dù sao ở một chỗ với Tiên Thiên Thần Ma có vấn đề thật sự quá nguy hiểm, giống như nhảy disco ở gần miệng núi lửa sắp phun trào vậy, không biết khi nào dung nham phun trào, Đậu Trường Sinh sẽ bị cuốn đi mất.
Nghĩ lại Đậu Trường Sinh liền thấy yên tâm, đối phương không ngại nguy hiểm đến tính mạng tới ẩn núp nhất định có mục đích riêng, sẽ không để chính mình bị bại lộ. Nội gian này cùng loại với gián điệp, để không bị lộ thì bất cứ nhiệm vụ gì cũng muốn cố gắng hết sức, có thể gọi là tận tâm.
Nếu thật sự xảy ra chuyện, ở bên cạnh Đức Trạch thượng tiên còn an toàn hơn so với Tự Vô Mệnh.
Giết loại phản bội này thật sự quá lãng phí, nếu là Nhân tộc cấp cao tốt nhất là dùng cái danh coi trọng đối phương nhưng thật ra là biến đối phương thành người công cụ, không ngừng nghiền ép giá trị của đối phương, để hắn cực khổ bôn ba vì đồ vật của Nhân tộc, vì bá nghiệp của Nhân tộc mà góp thêm gạch ngói.
Đậu Trường Sinh cảm thấy nhẹ nhõm, sự trói buộc không được tự nhiên biến mất, Đậu Trường Sinh ngược lại tinh thần tỉnh táo, tách khỏi Tự Vô Mệnh đi về phía Đức Trạch thượng tiên, sau đó dừng lại chỗ Đức Trạch thượng tiên, chủ động mở miệng hỏi thăm: “Lão tiền bối.”
“Gần đây ta đang nghiên cứu về tứ tượng Thanh Long, Huyền Vũ, Bạch Hổ, Chu Tước. Đối với Thanh Long kiến thức nửa vời, rất nhiều chỗ không hiểu, thỉnh lão tiền bối giải thích nghi hoặc.”
“Xin nhờ ngài.”
Đậu Trường Sinh ngay lập tức khom lưng, cúi đầu 90 độ, bất luận là thái độ hay động tác đều không thể bắt bẻ. Ở Thanh Quận bị người lợi dụng, bây giờ Đậu Trường Sinh tính toán chiếm tiện nghi Đức Trạch thượng tiên.
Nhị Thập Bát Tú Đại Trận, không chỉ có thể đứng ở một nơi mà còn có thể làm trận bảo vệ núi, trận hộ thành, đồng thời là trận pháp tác chiến.
Nhị Thập Bát Tú Đại Trận có hai tác dụng, giá trị liền tăng vọt, cách sử dụng vô cùng linh hoạt.
Nhị Thập Bát Tú Đại Trận có thể phân ra 28 loại Nhất phẩm đại trận, tự nhiên cũng có thể diễn sinh ra 28 loại đạo binh thượng phẩm, trong đó Thanh Long thất túc, Huyền Vũ thất túc các loại. Nếu có thể tập hợp lại cùng một chỗ, uy lực tăng gấp bội, đây mới chỗ hại nhất của Nhị Thập Bát Tú Đại Trận.
Gom đủ Thanh Long thất túc có thể tương đương với Thần Ma, gom đủ toàn bộ 28 chòm sao chính là trình tự sinh ra Thần Ma.
Nói thẳng ra, đây là vốn liếng quan trọng để Nhân tộc nhất thống vạn tộc trong tương lai, xuất hiện một vị Thần Ma quá khó khăn giống như võ đạo Tông Sư tam phẩm. Mặc dù việc huấn luyện đạo binh vô cùng gian nan nhưng nếu có đủ tài nguyên và hệ thống truyền thừa hoàn chỉnh thì đạo binh có thể huấn luyện hết đợt này đến đợt khác.
Độ khó chợt giảm xuống mười lần, đây cũng là nguyên nhân thống nhất vương triều cường thịnh.
Tương lai thật muốn đem Nhị Thập Bát Tú Đại Trận biến ra tới, có thể tương đương với một tôn Thiên Thần Ma, hơn nữa loại hình thức có thể phục chế này không chỉ có thể diễn hoá một trận rồi đột ngột dừng lại.
Có Nhị Thập Bát Tú phía sau, chờ tương lai có đủ thực lực có thể tiếp tục tìm hiểu, tăng thêm tinh tú ở xung quanh để tăng cường lực lượng của đại trận.
Đức Trạch thượng tiên trước mặt này có thể là giả, nếu đối phương dám giả mạo Đức Trạch thượng tiên, chắc hẳn cũng học được bản lĩnh của Đức Trạch thượng tiên. Đức Trạch thượng tiên am hiểu nhất chính là lực lượng của tứ tượng, đối phương khẳng định là tinh thông. Đến cùng có phải là Đức Trạch thượng tiên thật hay không, Đậu Trường Sinh căn bản không biết nhưng bây giờ mình ở cấp độ thấp, cũng coi như tự mình truyền đạo thụ nghiệp.
Đức Trạch thượng tiên mí mắt rũ xuống, giống như đang ngủ say, căn bản không nghe thấy lời nói của Đậu Trường Sinh. Tình hình vô cùng rõ ràng, Đức Trạch thượng tiên không muốn nói chuyện với Đậu Trường Sinh, đối với việc này Đậu Trường Sinh thẳng eo, lại một lần nữa hạ bái, nói: “Lão tiền bối trong lòng không thích vãn bối, vãn bối hiểu rõ.”