Chương 111: Bão tố diễn kịch tố cáo (2)
Đậu Trường Sinh lĩnh mấy phần tiền lương, tu luyện đột nhiên tăng mạnh, nhưng dây vẫn xa xa không bằng thái tử.
Tu luyện quyền pháp, có Tông Sư tinh thông giảng giải, kiếm pháp cũng có kiếm khách trứ danh truyền thụ, đan dược cần thiết cũng có Đại Sư Đan Tháp tự mình khai lò luyện đan.
Tài nguyên như thế này kể cả thái tử là một con lợn thì cũng có thể đẩy lên võ đạo Tứ phẩm, lại có đủ loại Pháp Khí Linh bảo.
Tông Sư đánh lén cũng không bắt được thái tử, đây còn chưa tính đến cận vệ của thái tử, thực lực cũng sẽ không yếu.
Diệp Vô Tướng có khả năng thay thế Chu Tuyển Tài, nhưng nếu là thái tử, vậy khó khăn, huyết mạch thái tử không cho phép làm bẩn, khẳng định có Tông Nhân Phủ thời khắc nhìn chằm chằm.
Lấy thần thông, dị thuật đủ loại thủ đoạn nghiệm chứng, ngăn chặn bất luận cái gì thay thế.
Là giết, là thay thế, Đậu Trường Sinh nhìn tới đều khó có khả năng.
Chu Quang Nhậm thật sâu chăm chú nhìn Đậu Trường Sinh, trầm giọng mở miệng nói: “Muốn chỉ là Diệp Vô Tướng, tự nhiên không cần lo lắng thái tử, nhưng gia sư cũng đã ở trong Thần Đô.”
“Vô Tướng Vương đã đột phá tới Vô Thượng Tông Sư, nếu cho Vô Tướng Vương lợi dụng sơ hở, hậu quả khó mà lường được.”
“Ta biết hiền đệ hoài nghi, vì sao ta muốn phản bội Vô Tướng Vương.”
Nói tới chỗ này, Chu Quang Nhậm nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt cực kỳ phẫn nộ, trong con ngươi để lộ ra một sự hận thù, đây đều phát ra từ trong nội tâm, bàn về kỹ thuật diễn đã vượt qua Đậu Trường Sinh không biết gấp bao nhiêu lần.
“Diệp Vô Diện, Diệp Vô Tướng, huynh đệ tương sát, người thắng sẽ trở thành Vô Tướng Vương đời sau.”
“Vốn tưởng rằng ta đứng đầu Nhân Bảng, lúc này nhập vào Thần Đô, là Vô Tướng Vương coi trọng, muốn ta hoàn thành thiên mệnh, trở thành người thắng, chưa từng nghĩ đây đều là âm mưu.”
“Nếu không phải Trần tiền bối chỉ điểm, ta tuyệt đối không thể nghĩ được, ta lại là con rơi của Vô Tướng Vương, đi hấp dẫn ánh mắt Thần Đô, từ đó sáng tạo cơ hội cho Diệp Vô Tướng.”
“Chúng ta đều là người Trần tiền bối coi trọng, ta cũng không dối gạt ngươi, lúc này đây ta chủ động bại lộ việc này, cũng là đạt được Trần tiền bối chống đỡ.”
“Ta không biết đại thiên mệnh của Vô Tướng Vương là cái gì? Nhưng chỉ cần phản đối Vô Tướng Vương, như vậy sẽ có thể phá hư đại thiên mệnh của Vô Tướng Vương.”
“Vô Tướng Vương muốn hoàn thành đại thiên mệnh, đó thuần túy là người si nói mộng giữa ban ngày.”
“Chỉ cần một ngày có Diệp Vô Diện ta, sẽ không chết không ngừng với Vô Tướng Vương.”
Đậu Trường Sinh nhìn tình cảm chân thành tha thiết, phát ra từ nội tâm muốn liều mạng với Vô Tướng Vương của Chu Quang Nhậm.
Nhóm lão già này không có người nào là hạng dễ nhằn cả.
Trong lòng phỉ báng một câu, không hổ là lão vô sỉ hố người.
Ta tự mình diễn ta, ta tự mình phản đối ta.
Như này còn giả bộ được nữa?
Thần Đô.
Thế cục này.
Đậu Trường Sinh là một cục đay rối.
Vô Tướng Vương ngụy trang thành Diệp Vô Diện, đã lật đổ tất cả phỏng đoán
Đậu Trường Sinh đi ra Phiếu Miểu Lâu, trong lòng thở dài một hơi, ánh mắt chăm chú nhìn từng vị khách đi đến Phiếu Miểu Lâu, bọn hắn hồn nhiên không biết, mình đã đứng ở ranh giới của vách núi, thiếu chút nữa sẽ ngã thịt nát xương tan.
Vô Tướng Vương kia i nói nhảm hết bài này đến bài khác, mà mục đích chân thật không mảy may lộ ra.
Sau một đường trở lại bên trong Triệu phủ, lúc này Đậu Trường Sinh mới hoàn toàn trầm tĩnh lại
Sau khi rửa mặt xong, Đậu Trường Sinh ngồi ngay ngắn ở trên giường, bắt đầu trầm tư thế cục này.
Vốn tưởng rằng Trần Diệt Chu ẩn tàng cực sâu, là đầu sỏ gây nên thúc đẩy Vô Tướng Vương và Đại Chu đổ máu, mượn nhờ Vô Tướng Vương đại náo Thần Đô.
Kết cục trận biến cố này, bất luận là Vô Tướng Vương hay là Đại Chu, ai thắng ai thua thì Trần Diệt Chu đều chắc chắn được lợi không thiệt thòi.
Nhưng chưa từng nghĩ đến, từ đầu đến cuối Diệp Vô Diện cũng có thể là Vô Tướng Vương.
Trần Diệt Chu nhúng tay như vậy, sắp xếp Diệp Vô Diện diễn xuất bản thân mình, từ đó bại lộ âm mưu của Vô Tướng Vương, trong lòng hai bên đều biết rõ, vẫn là bản lĩnh của Vô Tướng Vương cao hơn một bậc, Trần Diệt Chu không hiểu được tình hình thực tế.
Mặc kệ Trần Diệt Chu có thể xem nhẹ, một ván này là Vô Tướng Vương thành lập xuống.
Mục đích chân chính của Vô Tướng Vương?
Sẽ không là thái tử Đông cung.
Lúc này một âm mưu bại lộ, sau khi đã bị ngoại nhân hiểu rõ, Đại Chu chỉ có thể tăng cường lực lượng bảo hộ thái tử, cũng sẽ không tạo thành dưới đĩa đèn thì tối, sáng tạo cơ hội cho Vô Tướng Vương.
Cho nên mục đích chân chính của Vô Tướng Vương, cũng không phải là thái tử Đông cung, nhưng Vô Tướng Vương vì sao phải hao tâm tổn trí kiệt lực, không tiếc tự mình nhảy ra diễn kịch, sinh nhật thái tử vẫn là chuyện rất trọng yếu.