Chương 112: Binh sĩ qua sông, có thể giết tướng
Đây nhất định là tung ra ngụy trang, mượn vào đó che dấu mục đích chân chính.
Một ván này, muốn phá ván cờ, đó là không thể nào.
Đậu Trường Sinh biết rõ mình bị hạn chế trong tuổi tác lịch duyệt, còn có nguyên do của thực lực, đối với kiến thức đại thiên mệnh chưa hiểu rõ hết, chỉ biết hoàn thành đại thiên mệnh mới có thể chứng đạo thành tiên, cũng không biết đại thiên mệnh và tiên từ đầu đến cuối.
Đây là tuyệt mật, cho dù là cửu đại thượng tông dạng đại tông đương thế này, cũng nhất định phải là Đại Tông Sư mới có thể xem.
Cho nên muốn phân tích ra mục đích của Vô Tướng Vương, đó thuần túy là nói chuyện viển vông.
Nhưng Đậu Trường Sinh cũng có phương pháp phá cục.
Mình không được, như vậy sẽ xin lực viện trợ ở bên ngoài.
Kể cả Vô Tướng Vương có tính toán gì?
Chỉ cần xử lý Vô Tướng Vương, như vậy sẽ có thể xong hết mọi chuyện.
Một chiêu này gọi là rút củi dưới đáy nồi.
Đậu Trường Sinh chờ đợi thời gian, chờ sư phụ Triệu Vô Độ từ Lục Phiến Môn gặp mặt Trần Vương trở về, nói chuyện thật tốt với Triệu Vô Độ, thuận thế mời Trần Vương ra tay, trực tiếp bắt Vô Tướng Vương.
Một vị Vô Thượng Tông Sư, chỉ bằng vào Trần Vương, vẫn là lực chưa đến, dù sao chiến thắng cũng dễ dàng, muốn đánh chết hay là bắt giữ, thật sự là quá khó khăn.
Nhưng nơi này là Thần Đô, sau khi Vô Tướng Vương bị bại lộ, Trần Vương sẽ lập tức thu được tiếp viện, Gia Cát Vô Ngã của Thần Hầu Phủ, đốc chủ Tào Thiếu Dương của Đông Xưởng.
Trong lục ti của Đại Chu, ngoại trừ Trần Vương bên ngoài, Đô Hộ Phủ đại tướng quân chấp chưởng năm quân cũng là một vị Vô Thượng Tông Sư.
Thủ phụ Nội các, tử khí cuồn cuộn Từ Trường Khanh cũng là một vị Vô Thượng Tông Sư.
Năm vị này là nhà nhà đều biết là Vô Thượng Tông Sư, chắc chắn không phải toàn bộ Đại Chu, nhưng năm vị này vẫn là cường giả tọa trấn của Thần Đô.
Nếu Vô Tướng Vương bị bại lộ, như vậy hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Vô Thượng Tông Sư, Đại Chu không thiếu, chân chính thiếu chính là tiên.
Không có Thần Ma tại thế trấn áp quốc vận, Thần Đô này nhất định khắp nơi đều có gió lọt.
Nếu là Á Thánh ở đây, không, chỉ cần xây nhà mà cư trú gần Thần Đô thì cho Vô Tướng Vương 10 lá gan, hắn cũng không dám tới Thần Đô gây rối.
Trong lúc Đậu Trường Sinh vẫn luôn trầm tư, đột nhiên phát hiện một chuyện quái lạ.
Mình đã dặn dò lão quản gia, nếu như sư phụ Triệu Vô Độ trở về thì lập tức tới thông tri mình, nhưng hôm nay nhìn thấy sắc trời bên ngoài, từ mặt trời chiều ngả về phía tây, lại đến khi bầu trời đầy sao, vẫn không thấy đến gọi mình.
Lúc này, sư phụ còn chưa trở về.
Gặp thời buổi rối loạn, Đậu Trường Sinh vốn cũng không an lòng, hiện giờ mắt thấy sư phụ còn chưa từng trở về, Đậu Trường Sinh đứng ngồi không yên, mang giày vào đi xuống giường, đi vào tiền sảnh hỏi thăm một chút, biết sư phụ còn chưa trở về.
Trong lòng Đậu Trường Sinh hiện ra lo lắng, đi Lục Phiến Môn gặp Trần Vương, chắc chắn không cần một ngày, chẳng lẽ còn có chuyện khác ngăn cản, bởi vì đề cập đến thái tử Đông cung, còn có nhiều vị Vô Thượng Tông Sư, chắc chắn phải xử lý trước tiên.
Đậu Trường Sinh muốn gặp Triệu Vô Độ, Triệu Vô Độ chưa từng không muốn sớm chút nhìn thấy Đậu Trường Sinh, biết kết quả một chuyến của Đậu Trường Sinh ở Phiếu Miểu Lâu.
Đã xảy ra chuyện.
Trong lòng Đậu Trường Sinh nặng nề.
Sư phụ đi chính là Lục Phiến Môn, có thể làm cho một vị Tông Sư có đi không có về, bên trong Lục Phiến Môn chắc chắn có cường giả như vậy, nhưng vô thanh vô tức, không có bất cứ tin tức gì truyền ra, như vậy cũng chỉ có thể là Trần Vương.
Trần Vương là thủ tôn Lục Phiến Môn, dù là ở 9 vị các thần bên trong Nội các, bài vị cũng là tương đối đứng phía trước.
Sắp xếp là thủ phụ Từ Trường Khanh, thứ phụ đại tướng quân Dương Khai Thái, vị thứ ba chính là Trần Vương Vương Trường Cung.
Lục ti Đại Chu, 9 vị các thần.
Chính Sự Đường ba vị, năm quân Đô Hộ Phủ hai vị, Thiên Công, Đan Tháp, Lục Phiến Môn, Tông Nhân Phủ đều một vị.
Quyền thế lừng lẫy, thiên hạ ít có.
Đây là cột chống trời của Đại Chu, nếu 1 cây sụp đổ, như vậy sẽ tạo thành chấn động đủ để dao động quốc vận Đại Chu.
Trong lòng Đậu Trường Sinh liên tục than thở, nhớ rõ khi vừa mới xuyên qua, Đại Chu này còn bốn biển thái bình, trời yên biển lặng, sao mới có mấy tháng, Đậu Trường Sinh đã có một loại ảo giác Đại Chu muốn xong.
Chuyện của Vô Tướng Vương còn chưa giải quyết, ngược lại dẫn ra một vị Trần Vương thái độ không thể phỏng đoán.
Trần Vương ở đây tương đối phức tạp, Đậu Trường Sinh không có ý định dây vào, rất dễ dàng sẽ đẩy mình rơi vào, cho nên con đường để Đậu Trường Sinh lựa chọn không nhiều lắm.
Thần Hầu Phủ, Gia Cát Vô Ngã.
So sánh với Đông Xưởng hung danh hiển hách, tuy rằng Thần Hầu Phủ cũng không phải thứ tốt, nhưng xem là muốn cùng ai so?