Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 123 - Chương 123. Tiếng Xấu Bên Ngoài (2)

Chương 123. Tiếng xấu bên ngoài (2) Chương 123. Tiếng xấu bên ngoài (2)

Chương 123: Tiếng xấu bên ngoài (2)

Điều này khiến mọi người kiêng kỵ, mình chết thì cũng không sao, nhưng sẽ liên lụy đến vợ con.

Quan nhân khoác lớp vỏ bọc Lục Phiến Môn, tự nhiên sẽ khiến cho người e ngại, tràn ngập lực chấn nhiếp. Đặc biệt nơi đây chính là Thần Đô, ngay dưới chân thiên tử.

"Các người trông như thế nào?"

"Ta đều đã nhớ rõ, rất dễ dàng tra ra thân phận của các ngươi. Nếu không muốn xảy ra chuyện liên lụy đến cả nhà, còn không mau cút ra ngoài."

Một câu nói này, vốn là những lời rất bình thường.

Chẳng qua là những lời đe dọa của Đậu Trường Sinh, hắn chưa từng nghĩ lại nổi lên loạt phản ứng dây chuyền.

Vốn dĩ còn do dự, hộ vệ và khách khanh đang lùi về phía sau, đột nhiên có người ném vũ khí trong tay xuống, sợ hãi mở miệng nói: "Đậu đại nhân tha mạng, ta cút ngay đây."

Sau khi vứt bỏ vũ khí, hắn chật vật chạy ra khỏi cửa lớn.

Một câu nói này đã dẫn đến hàng loạt phản ứng dây chuyền.

Sau khi có người dẫn đầu, trong đám người bắt đầu xuất hiện tâm tư khác, vốn dĩ là một phe người đông thế mạnh, nhưng trong nháy mắt đã không còn lại mấy người.

Những người cuối cùng chần chờ một lát, một người trong số họ hùng hùng hổ hổ nói: “Lão tử đến đây để kiếm bạc nuôi gia đình, không phải đi tìm cái chết”.

"Cho dù sau này cũng không được làm hộ vệ nữa, lão tử cũng muốn sống sót."

Vì sợ mạng nhỏ khó giữ được này, trong nháy mắt đã bỏ chạy hết, cho dù có nhiều tiền bạc hơn nữa nhưng so với tính mạng của mình thì cũng không đáng nhắc tới.

Đậu Trường Sinh nhìn những người đang sợ hãi mình, cảm thấy nghi ngờ.

Từ khi nào hắn trở nên lợi hại như vậy.

Sau một hồi suy nghĩ, hắn mới hiểu ra, Đậu Trường Sinh có thù tất báo, từ trước đến giờ lòng dạ của hắn cực nhỏ, nếu là đại nhân vật khác có thể sẽ không truy cứu, nhưng là Đậu Trường Sinh thì nhất định sẽ trả thù.

Nhìn ra bọn họ kiêng kỵ mình, thì ra cái danh hung ác cũng không phải chuyện xấu, hôm nay nó cũng có thể làm một chuyện tốt.

Một lát sau, Vô Thượng Tông Sư sẽ chiến đấu với nhau, bọn họ ngay cả con tốt cũng không được tính, mình đây là cứu bọn họ một mạng.

Vì cứu người, hy sinh danh tiếng của chính mình.

Đây là làm việc thiện.

Hắn nhìn chăm chú vài tên cuối cùng, bọn họ lộ ra do dự, và cuối cùng hạ quyết tâm, mấy người cũng không rời đi.

Lúc này toàn bộ đều là khách khanh, rõ ràng cái giá tiêu phí cho khách khanh lớn hơn nhóm hộ vệ hạ tam phẩm có thực lực bình thường, tiền bạc và tài nguyên đều cung cấp đầy đủ, dẫn đến có mấy tên tận trung đến chết.

"Xem ra các ngươi không sợ nữa."

Uy hiếp, lại càng uy hiếp trắng trợn hơn.

Quá hung tàn, quá độc ác.

Dĩ nhiên bọn họ không cho rằng là nhục, mà ngược lại còn cho là vinh quang.

Những kẻ dòm ngó ngoài cửa nhìn thấy cảnh này đều kinh hồn bạt vía.

Nếu mình làm như vậy, có thể đắc tội Đậu Trường Sinh hay không? Sau đó bị hắn ghi thù, sau này tìm tới báo thù mình.

Theo truyền thuyết, Đậu Trường Sinh là Thiên Sát Cô Tinh, khắc trời, khắc đất, khắc tất cả.

Tiếp xúc thường xuyên như vậy, có thể sẽ khắc chết mình hay không?

"Bắt hắn lại, nếu xảy ra chuyện, bản quan sẽ phụ trách."

Sau khoảng thời gian dài trì hoãn, cuối cùng Chu Tuyển Tài cũng xuất hiện.

Trong hơi thở của Lưu quản gia phát ra ý nghĩa không rõ âm tiết.

Cơn giận đã chịu đựng đến cực hạn bùng phát từ trong lồng ngực, người như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.

Cánh tay Lưu quản gia hất lên, trong tay ném quả cầu hình tròn bằng sắt ra.

Một tiếng xé gió vang lên.

Quả cầu hình tròn được chế tạo từ sắt thép cứng rắn giống như một ngôi sao băng, ầm ầm mạnh mẽ bắn ra, xé vỡ không khí ở giữa không trung, tạo ra tiếng xé gió sắc bén.

Người giống như đại bàng, năm ngón tay tạo thành móng vuốt nhanh chóng bổ xuống.

Đậu Trường Sinh bước một bước về phía bên trái, Huyền U cương khí trào ra như gió và sấm sét.

Thừa Phong Ngự Khí.

Đây là một môn tuyệt học khiến cho Đậu Trường Sinh giống như quỷ mị, nhìn quả cầu sắt mạnh mẽ đánh trúng tàn ảnh, đập vào nền đá xanh trên mặt đất.

Đá xanh vỡ vụn, mảnh vụn bắn tung toé khắp nơi, ngay cả bùn đất ở dưới cũng bị xốc lên.

Trên mặt đất xuất hiện một hố sâu, quả cầu sắt đang điên cuồng xoay tròn trong hố, bùn đất không ngừng văng ra.

Pháp lực Ưng Trảo hội tụ, nguyên khí thiên địa gia trì, bao phủ trong phạm vi hơn một trượng.

Rơi từ trên xuống dưới.

Đây là Ưng Trảo diễn sinh ra sức mạnh Phong Hỏa, đã ngưng tụ ra ý cảnh, đây chính là đặc thù của võ đạo Thần Thông cảnh tứ phẩm.

Võ đạo Thần Thông cảnh tứ phẩm, không chỉ là thần thông mà là võ đạo thông thần, một quyền một cước kia của hắn đều có thể diễn sinh ra ý cảnh.

Ví dụ thường thấy nhất chính là Kiếm ý, Đao ý.

Pháp lực không còn tĩnh mịch mà nó dường như sống động tràn ngập linh tính.

Đây là một bước quan trọng để chuyển đổi từ kẻ không phải người bước ra lột xác thành tiên.

Bình Luận (0)
Comment