“Dao Quang tướng quân liên quan đến chuyện quan trọng, kính xin Thiên Xu tướng quân quan tâm nhiều hơn.”
Thiên Xu tướng quân ôm quyền nói: “Điện hạ yên tâm, sau khi trở về thì mạt tướng sẽ đích thân trông nom, tuyệt đối không để xảy ra vấn đề.”
…
Lá cờ lớn được dựng lên cao cao, đang lay động vù vù đón gió.
Sáu vị tướng Bắc Đẩu đã tụ họp lại ở một sảnh đường, từng người đều ngồi ngay ngắn ở phía sau bàn. Giờ phút này, vị trí ở cách bọn họ không xa chính là Dao Quang tướng quân bị bắt nhốt, lúc này Dao Quang tướng quân đã được cởi trói, một mình ngồi thẳng ở sau bàn, không ngừng bưng ly rượu ở trên bàn lên, bắt đầu uống rượu giải sầu.
Dao Quang tướng quân rầu rĩ không vui, lần này gặp phải tai bay vạ gió, tuy bây giờ đã được tự do nhưng cũng không thể ra khỏi lều trại.
Vẻ mặt của sáu vị tướng khác cũng không tốt, dường như ai nấy cũng đều biểu đạt sự bất công cho Dao Quang tướng quân.
Trong lòng Dao Quang tướng quân đầy một bụng lửa giận, cuối cùng tức giận đánh một chưởng lên bàn, một cú đánh này đã đánh gãy chiếc bàn, thức ăn và hoa quả lập tức bắn tung tóe tứ phía. Dao Quang tướng quân phẫn nộ gầm thét:
“Đồ ăn hại.”
“Đậu Trường Sinh thực sự là một tên ăn hại.”
“Vốn cho rằng hắn có danh tiếng hiển hách, được khen ngợi là thần thám đương thời nên chắc chắn sẽ có điều hơn người, nhưng hoàn toàn không ngờ rằng điều tra án lại là chỉ hươu bảo ngựa, vu oan hãm hại.”
Dao Quang tướng quân nổi giận phừng phừng, cuối cùng khóc lớn: “Vu cáo hãm hại người tốt như vậy thì tốc độ phá án chậm thế nào được.”
“Ngay cả một con lợn mà làm như vậy thì cũng sẽ trở thành thần thám đương thời.”
Dao Quang tướng quân cảm thấy oan ức, không làm một cái gì mà lại trở thành một trong những hung thủ giết người, trong đại doanh còn có một đồng bọn của mình ẩn núp, chuyện này thực sự là quá oan uổng.
Thiên Xu tướng quân lên tiếng an ủi: “Đậu Trường Sinh là thân vương cao quý, lại còn là Thủ tôn của Lục Phiến Môn, tương lai cũng vào Nội các làm tướng. Vừa nghe thì nghĩ người như thế chắc chắn là một nhân vật lợi hại, nhưng ai biết được Đậu Trường Sinh lại là kẻ ăn hại.”
“Cũng không biết làm sao lại đạt được danh tiếng lớn như vậy.”
“Ta đã quan sát kỹ suốt hai ngày này, chuyện đầu tiên Đậu Trường Sinh làm sau khi tới đây là muốn đẩy tội danh cho Trần Vạn Long, tiếc là Trần Vạn Long ẩn giấu quá sâu, vậy mà lại có thực lực võ đạo nhất phẩm, nên đã trực tiếp lựa chọn phản kháng, khiến kế hoạch của Đậu Trường Sinh thất bại.”
“Từ hôm qua đã bắt đầu có tin tức được truyền đi, nói cái gì mà Trần Vạn Long là một trong tam long, chắc chắn không thể có chuyện này.”
“Trần Diệt Chu chọn ra ba hạt giống Tiềm Long, trong đó một vị Trần Bá Tiên đã bại lộ. Người này nắm giữ Long Tước Đao Đại Hạ trong tay, từ đó cũng đủ để nhìn ra hai hạt giống Tiềm Long còn lại cũng lợi hại như vậy.”
“Thực lực của Trần Vạn Long thực sự không tệ, võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm, tuy nhiên mới chỉ là cảnh giới thứ nhất trong tam cảnh của võ đạo nhất phẩm, thực lực võ đạo nhất phẩm sơ kỳ này mà làm hạt giống Tiềm Long thì hơi yếu.”
“Trần Bá Tiên đã đột phá mấy trăm năm, e là bây giờ thực lực đã đạt đến võ đạo nhị phẩm, lại nắm giữ Long Tước Đao Đại Hạ trong tay, chắc chắn có thể chém chết Trần Vạn Long.”
“Trừ khi trong tay Trần Vạn Long cũng có một món Đế Đạo Thần Binh, nhận được sự thừa nhận từ Tiên Thiên Thần Ma.”
“Nhưng chuyện như vậy quá mờ mịt, vì thế nên tỷ lệ của Trần Vạn Long rất nhỏ. Dưới cái nhìn của ta, ít nhất nhị long khác của tam long Trần thị cũng là cường giả danh tiếng hiển hách trong thiên hạ.
“Trần Bá Tiên là thế hệ trẻ tuổi, chắc chắn nhị long khác đại diện cho lứa tuổi khác.”
“Như vậy thì ba đời thanh niên, tráng niên, lão niên mới là tam long Trần thị.”
Thiên Xu tướng quân thở dài nói: “Mưu hại Trần Vạn Long không được thì lại lựa chọn vu oan hãm hại lần nữa, thực sự chưa bao giờ nghe thấy loại thủ đoạn phá án này, nghĩ cũng không dám nghĩ ấy chứ. Vụ án nghiêm trọng như này mà cũng dám làm thế, cũng không biết Đậu Trường Sinh lấy can đảm ở đâu ra.”
Khai Dương tướng quân nói: “Hết cách rồi.”
“Việc đã đến nước này thì không còn chỗ để trở mình nữa, chỉ đành oan ức cho Dao Quang rồi.”
“Không thể kéo dài vụ án này nữa, để lâu thì chắc chắn sẽ xuất hiện biến hóa, nói cho cùng thì mỗi người chúng ta đều có phần trong cái chết của Tương Vương, chúng ta không tự mình tham dự nhưng khi đó Tương Vương đã cầu cứu chúng ta, chỉ là chúng ta ngồi xem và mặc kệ, nên lúc này mới để Tương Vương bị giết.”
Dao Quang tướng quân oán giận nói: “Lúc trước ta đã muốn tới tiếp viện, dựa vào lực lượng của Bắc Đầu thất quân, cho dù vài tên võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm đến thì cũng không giết được Tương Vương.”