Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 132 - Chương 132. Van Cầu Ngươi Đừng Quay Về Tông Môn

Chương 132. Van cầu ngươi đừng quay về tông môn Chương 132. Van cầu ngươi đừng quay về tông môn

Chương 132: Van cầu ngươi đừng quay về tông môn

Có rất nhiều người tham gia náo nhiệt nhìn, trong khoảnh khắc chạy sạch sẽ.

Đậu Trường Sinh bỗng cảm giác không thể hiểu được.

Đột nhiên, gương đồng trong lòng ngực nóng lên.

Sư phụ thần bí tại liên lạc với mình.

Đậu Trường Sinh cười lạnh một chút, sau đó lại tới Gia Cát Lượng.

Đậu phủ ở Chu Tước phường.

Trong đêm đen, trên không trung hừng sáng một khoảng trời.

Từng luồng ánh sáng chói lọi giống như các vị thần xẹt ngang qua bầu trời mênh mông từ cả hai phía, và khi chúng giao nhau, va chạm khiến những tia lửa rực rỡ bắn tung tóe.

Giống như pháo hoa thỉnh thoảng nở rộ, ánh sáng xua tan bóng tối khắp Thần Đô.

Một đêm nay, Thần Đô sáng như ban ngày.

Hiếm khi Đậu Trường Sinh không trở lại Thanh Long phường, mà đi đến phủ đệ của mình ở Chu Tước phường, sau khi trở về phòng ngủ, hắn thuận tay cầm chiếc gương đồng đặt lên mặt bàn.

Hắn khoanh chân ngồi thẳng trên giường nhỏ, nhìn chiếc gương đồng chậm rãi phát ra ánh sáng.

Màn sương mù dày đặc lờ mờ hiện ra, khói mù lượn lờ quanh chiếc gương đồng, sau ba hoặc năm nhịp thở, màn sương dày đặc tan biến và vị sư phụ thần bí xuất hiện trên chiếc gương đồng.

Ảo ảnh vẫn còn mơ hồ, cả người bị sương mù bao phủ, hắn chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy một bóng người với vóc người thon dài, cũng không có cách nào nhìn rõ khuôn mặt.

“Không tệ.”

“Lần này ngươi xử lý khá lắm.”

Giọng nói tán thưởng vang lên, sư phụ thần bí rất hài lòng, liên tục khen ngợi: “Dựa vào công lao này, ngươi sẽ trực tiếp vượt qua bộ khoái Huyền Ngọc, thăng cấp thành Thập Đại Danh Bộ.”

“Chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi, vẫn chưa đầy một năm, ngươi đã trở thành Thập Đại Danh Bộ, tương lai sẽ trở thành cao tầng của Lục Phiến Môn. Những việc này đều là chuyện ván đã đóng thuyền.”

“Ta tin tưởng khi tin tức này truyền về tông môn, tông môn nhất định sẽ trọng thưởng cho ngươi.”

Đậu Trường Sinh nhìn chiếc gương đồng trước mặt, bình thản nói: “Phiêu Kỵ tướng quân Tiêu Thiên Hữu tính toán gả muội muội ruột thịt Tiêu Thanh Y cho đồ nhi.”

“Không biết sư phụ thấy thế nào?”

“Phải chăng Tiêu gia có mục đích khác?”

Sư phụ thần bí im lặng một lúc, sắp xếp lại lời muốn nói rồi đáp: “Tiêu gia quật khởi từ thời Thái Tông, là một trong tứ vương bát công.”

“Tiêu Thiên Hữu và Tiêu Thanh Y đều là người thừa kế của lão Lương Vương trong những năm tháng tuổi già, là kỳ tài rực rỡ hơn người. Một người là Phiêu Kỵ tướng quân, một người là anh kiệt trên Nhân Bảng.”

“Phải nói rằng, tuổi thọ của lão Lương Vương Tiêu gia không còn nhiều, dù sao tứ vương bát công ở thời đại Thái Tông đều sinh vào những năm đầu Đại Chu, phần lớn đã tàn lụi, hôm nay còn sót lại nhất vương nhị công, tuổi thọ còn lại đều trong vòng mười năm.”

“Xét đến cực hạn tuổi thọ của Thượng tam phẩm, trừ khi có Cửu Chuyển Tiên Đan và Thượng Cổ thần đan thì mới có thể đột phá.”

“Tiên dược trân quý, dù là Thần Ma cũng sẽ không thờ ơ, bọn họ là bất lực.”

“Mục đích của Tiêu Thiên Hữu không gì khác hơn, hắn nhìn sau lưng đồ nhi ngươi không có chỗ nương tựa, chỉ có một vị sư phụ là Tông Sư, rất thích hợp bổ sung vào phe phái của Tiêu gia. Tương lai, khi lão Lương Vương thọ hết chết già, ngươi sẽ trở thành trụ cột mới của Tiêu gia.”

Cách giải thích của sư phụ thần bí gần giống như những gì Đậu Trường Sinh đã nghĩ, nhưng nếu hắn đáp ứng mục đích của Tiêu gia, chỉ cần không dính dấp đến mưu phản thì gia nhập phe phái Tiêu gia cũng không phải là chuyện xấu.

Tiêu Thiên Hữu là một trong chín quan lại nội các, tứ vương bát công nhất phái, có quyền thế cực lớn trong ngũ quân Đô Hộ Phủ, nếu Đại tướng quân Dương Khai Thái thoái vị, kẻ thượng vị chắc chắn sẽ là Tiêu Thiên Hữu.

Tuy rằng không thể khôi phục lại, nhưng niên đại Cao Tông đứng trên đỉnh vinh quang, hắn vẫn có thể ngồi lên vị trí phụ tá ít lâu.

“Tiêu Thanh Y đứng thứ năm mươi tư trong Nhân Bảng, được mệnh danh là Thiên Ngoại Nhất Kiếm.”

“Nàng nhìn như khí khái hào hùng, là tiên tử trung thành với kiếm, tính tình ngay thẳng.”

“Thật ra ta âm thầm nghi nàng còn có những thân phận khác, trên ám quyển của tông môn có ghi chép lại, nghi ngờ nàng lấy được truyền thừa của Cửu U Minh Giáo, và Diêm La Trấn Ngục Kinh truyền thừa của Thần Ma.”

Diêm La Trấn Ngục Kinh.

Đậu Trường Sinh lộ ra vẻ kinh ngạc.

Thần Ma võ học cũng có phân chia cao thấp, bình thường và trấn phái, đó là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Diêm La Trấn Ngục Kinh có thể sánh ngang với Thần Ma võ học Cửu m U Chiếu Bí Điển đứng đầu của m Cực Tông, và cũng là loại võ học phù hợp nhất với Đậu Trường Sinh.

Suy cho cùng, tất cả những gì Đậu Trường Sinh học được đều đến từ truyền thừa của Cửu U Minh Giáo.

“Trong triều đại trước, Cửu U Minh Giáo diệt môn, tàn dư phân tán đi bốn phía, là Cửu U Minh Giáo âm thầm gieo mồi lửa. Nếu lựa chọn cậy vào Đại Chu để quật khởi thì dòng thời gian cũng ăn khớp.”

Bình Luận (0)
Comment