Chương 1327: Van cầu đồ nhi, ngàn vạn đừng phát uy!
Hổ Kinh Thiên thay đổi sắc mặt, bi phẫn quát: "Bỉ ổi."
"Vô sỉ."
"Chủ nhân Trạm Lư Kiếm lại là đệ tử của ngươi, có thể thông đồng làm bậy với ngươi, chứng tỏ Trạm Lư Kiếm thật sự mù."
"Sau này Trạm Lư Kiếm sao có thể xứng với danh xưng nhân nghĩa!"
Cuồng phong gào thét, sấm sét vang dội, mây đen cuồn cuộn vần vũ.
Thiên Ma Tông một mảnh hỗn độn, mặt đất lõm xuống, Thiên Ma Điện và Thiên Ma Quật đã biến mất vô tung, chỉ có duy nhất Thiên Ma Đàm vẫn sừng sững tại cách đó không xa như cũ, đầm nước âm u sâu thảm, cứ như từ cổ chí kim không thay đổi.
Đậu Trường Sinh dùng tay nắm chặt lưu quang, hào quang của Trạm Lư Kiếm tiêu tán, yên ắng lại trong tay Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh giương mắt nhìn sư phụ thần bí, lại nhìn về phía Hổ Kinh Thiên, trận chiến này có thể nói là trận chiến quái dị nhất từ khi Đậu Trường Sinh xuất đạo đến bây giờ.
Không phải nói là thủ đoạn của sư phụ thần bí ti tiện, chơi phân thân giả danh đến nhuần nhuyễn, mà là nói từ sau khi bắt đầu chiến đấu, hai bên ai cũng không chịu tranh chấp, từ đầu đến cuối toàn nói mồm, đến mức không thể không đánh nhau rồi mà hai bên vẫn còn đang huyên thuyên không dứt.
Bốn chữ: kéo dài thời gian.
Kéo dài không nổi đánh một nhát, sau đó lại cứng rắn kéo dài.
Đây chính là tiết tấu hiện tại.
Thoạt trông Hổ Kinh Thiên cứ như bị sư phụ thần bí uy hiếp, trên thực tế, với tư cách một Thần Ma, sao có thể không có phẩm tính quả quyết, cương nghị?
Chẳng lẽ hắn không biết tiếp tục trì hoãn sẽ dẫn tới vết thương càng nghiêm trọng hơn à? Không biết có viện binh Thần Ma Nhân tộc đến ư? Không biết mình chết chắc rồi hay sao?
Đương nhiên, Hổ Kinh Thiên đều biết cả. Nhưng kéo dài thời gian cũng không phải chuyện xấu với Hổ Kinh Thiên. Với tư cách là một Thần Ma, Yêu Đình chắc chắn không từ bỏ Hổ Kinh Thiên. Thế nên kéo dài thời gian càng lâu, có lẽ Yêu Đình sẽ kịp thời cứu giúp.
Tuy rằng có khả năng khiến Nhân tộc chuẩn bị càng đầy đủ, nhưng so sánh nặng nhẹ đôi bên, Hổ Kinh Thiên biết rõ lần này hắn tự tiện xông vào Nhân cảnh đã trúng bẫy của Nhân tộc, thế nên từ lúc bắt đầu Nhân tộc đã có thể chuẩn bị vô cùng toàn diện. Vậy thì dù kéo dài thời gian thêm một chút Nhân tộc cũng không mạnh hơn nhiều lắm, ngược lại còn có lợi với chính mình, nếu chờ được tới khi Yêu Đình cứu viện là có thể tìm thấy sinh cơ.
Bởi vì tình huống này nên dẫn tới cả hai bên đều đang cố ý kéo dài thời gian.
Sư phụ thần bí nhìn Hổ Kinh Thiên rục rịch, biết rõ dùng Hổ Kinh Hoàng kéo dài thời gian đến cực hạn, dù Hổ Kinh Thiên cũng muốn kéo dài thời gian nhưng lại không thể kéo mãi. Dù sao Hổ Kinh Thiên cũng bị thương rồi, vết thương do Trạm Lư Kiếm gây ra đang không ngừng chuyển biến xấu.
Sư phụ thần bí lại nói tiếp: "Một mạng của Hổ Kinh Hoàng không đủ, vậy tính thêm Hổ Kinh Huyền thì sao?"
Đây là một đòn sát thủ, lập tức lại khiến Hổ Kinh Thiên lần nữa kìm nén xúc động muốn ra tay. Đôi mắt hắn sáng ngời vô tận, không khỏi vui sướng nói: "Lão Tam chưa chết ư?"
Sư phụ thần bí lập tức đáp lại: "Đương nhiên chưa."
"Lần trước trong trận chiến Thiên Ma Tông, Hổ Kinh Huyền chẳng qua bị Hậu Thổ Pháp Vương nhốt lại mà thôi. Tuổi thọ của Hậu Thổ Pháp Vương không dài, sinh ra lòng tham với tuổi thọ dài dòng của Yêu tộc, muốn mượn Hổ Kinh Huyền tìm hiểu nguyên nhân Yêu tộc trường thọ. Hắn vẫn luôn muốn dùng Hổ Kinh Huyền luyện chế thành đan dược kéo dài tuổi thọ."
"Đương nhiên, tất cả mọi thứ nói trên đều là Hậu Thổ Pháp Vương si tâm vọng tưởng, nếu dễ dàng có thể kéo dài tuổi thọ như vậy, giá trị của Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan đã chẳng cao đến thế. Phải biết rằng, rất nhiều Thần Ma xuống tay suy diễn mới có thể chế tạo ra một loại ma đan nghịch thiên như Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan."
"Như lý thường, Hậu Thổ Pháp Vương đã thất bại, mà khi ta bắt được Hậu Thổ Pháp Vương đã phát hiện Hổ Kinh Huyền còn sống, qua nhiều năm như vậy, ta cung cấp hắn ăn uống sinh hoạt, hiện tại chẳng những sinh mệnh không ảnh hưởng, còn béo mấy trăm cân."
"Ngay khoảnh khắc tiền bối xuất hiện, ta đã âm thầm bố trí, chỉ cần tiền bối kiên nhẫn chờ thêm nửa canh giờ, Hổ Kinh Huyền nhất định sẽ an toàn tới đây. Lúc tiền bối đi có thể đưa cả Hổ Kinh Hoàng và Hổ Kinh Huyền theo cùng, đấy chẳng phải chuyện tốt hay sao."
Hổ Kinh Thiên quả quyết bác bỏ: "Quá lâu, ta cho ngươi thời gian một trăm nhịp hô hấp, tin chắc lão Tam đang ở gần đây."
"Như vậy đã đủ lâu rồi, chỉ là ta sẵn sàng cho ngươi một cơ hội."
Sư phụ thần bí lập tức lắc đầu: "Quá ngắn."
"Hổ Kinh Huyền tiền bối đang bị giam giữ tại xa ngàn dặm, không thể đưa tới trong thời gian ngắn như vậy, coi như ta bất kể mọi giá dùng toàn lực di chuyển cũng phải gần nửa canh giờ."