Yêu binh thu hồi ánh mắt, nhìn Đậu Trường Sinh trầm giọng nói: "Nam Yêu Thành không phải nơi hoang dã bên ngoài, nếu ngươi không thể hoàn toàn thu liễm chút dã tính đú của ngươi, còn có lần tiếp theo nữa thì Yêu Ngục chắc chắn sẽ có một chỗ của ngươi."
Sau khi nói xong, Yêu binh xoay người sải bước rời đi.
Đậu Trường Sinh không có nhìn lão hổ. Lời nói vừa nãy đương nhiên không phải bản ý của nó mà là bị sư phụ thần bí vận dụng thủ đoạn nhỏ khống chế.
Việc này đối với một võ đạo nhất phẩm, Tông Sư vô thượng là chuyện rất đơn giản.
Ánh mắt Đậu Trường Sinh nhìn chăm chú vào Yêu binh, vừa nãy hắn phát hiện ra một chuyện rất thú vị. Lão hổ này đánh mất bản ngã, ý chí tản mạn, còn không bằng một con hoang dại súc sinh nữa, thế nhưng Yêu binh kia lại logic rõ ràng, thần chí như thường, có thể đó không phải là Yêu tộc bình thường.
Yêu tộc bình thường làm gì biết xuất khẩu thành thơ, biết dùng thành ngữ chứ.
Đây rõ ràng là Yêu tộc được giáo dục cao đẳng, thế mà lại cam tâm ở đây làm một gã Yêu binh, đây không phải là mạ vàng lên mặt, chính là thật lòng tán thành yêu yêu bình đẳng.
Đậu Trường Sinh rất hài lòng với cảnh này. Bởi vì lại thu thập được thêm một phần tư liệu tiếp, trực tiếp phóng hỏa đốt núi, trùng kích Yêu thành, đó là việc mà mãng phu mới làm, hơn nữa xác xuất thành công cực thấp. Cho dù có lấy được và ưu hóa bản thân rồi, hiệu suất tăng lên không chỉ gấp đôi, cũng không có kỹ thuật hàm lượng gì, tại sao có thể bày ra rõ ràng bản lĩnh của mình được.
Muốn cho ai đó càng ngày càng dựa vào mình, càng ngày càng không rời bỏ mình, khi hắn gặp chuyện rồi thì nghĩ đến mình đầu tiên, muốn nhờ mình giải quyết vấn đề, một lần, hai lần, ba lần, rồi nhiều lần, hắn sẽ càng ngày càng không biết suy tính, sẽ tràn ngập tính ỷ lại, hậu quả đã không cần nói cũng biết.
Thành thành thật thật bắt đầu xếp hàng, không lâu sau họ thành công đi vào Nam Yêu Thành.
Đậu Trường Sinh nhìn con đường trài đầy đá xanh, đường rất rộng, hai bên trái phải là kiến trúc sừng sững, nhìn như thô cuồng hào phóng, thật ra có thể nhìn ra được lối kiến trúc của Nhân tộc. Quét mắt qua một cái, có thể thấy được dấu vết của Nhân tộc có mặt khắp nơi.
Văn minh không có khả năng hình thành trong một ngày được. Việc mà ngươi cảm thấy thành thói quen trong đó, như việc cơ bản nhất như là ăn đồ chín, mặc quần áo vân vân, đây là không biết bao nhiêu năm mới biến hóa ra.
Yêu Tướng muốn thành công ngay lập tức, tạo dựng văn hóa của Yêu tộc, việc này liên quan đến các lĩnh vực, bằng vào sức một mình đương nhiên là không làm được, phương pháp tốt nhất chính là đi mô phỏng theo.
Vốn cần đến mấy trăm năm, giờ đây có lẽ ngươi chỉ cần tốn vài chục năm là hoàn thành rồi, thậm chí là thời gian ngắn hơn.
Có điều nếu sao chép y như đúc thì cũng không phải là chuyện tốt gì. Cho nên Yêu Tướng cũng trải qua một phen thay đổi, mới có bộ dạng chỉ tốt ở bề ngoài như trước mắt.
Sư phụ thần bí tiến tới bên cạnh Đậu Trường Sinh, chủ động mở miệng hỏi: "Tiếp theo chúng ta làm gì?"
Hai mắt Đậu Trường Sinh lóe lên ánh vàng, mắt vàng nhìn sang sư phụ thần bí, bình thản mở miệng nói: "Đương nhiên là đi khắp toàn thành một lần."
"Mặc dù Yêu tộc mô phỏng theo khắp nơi, không nhìn cũng đại khái biết được, thế nhưng đến cùng là có khác biệt về chi tiết."
"Ta muốn đích thân xác nhận một chút, một ít tinh quái kia còn chưa tính, những Yêu tộc thực sự có trí khôn khác, bọn họ là thật sự ủng hộ Yêu Tướng sao?"
"Nơi này có ta là được rồi, sư phụ không cần theo ta đâu."
"Xin sư phụ phát huy sở trường đặc biệt, khống chế một ít Yêu tộc có trí khôn chân chính, không cần thực lực quá mạnh, cũng không cần nhiều người lắm, chỉ phụ họa ta vào cần thời khắc mấu chốt là được."
"Hoặc là ta ra hiệu cho sư phụ, sư phụ khống chế bọn họ tô đậm bầu không khí."
Sư phụ thần bí khó hiểu nói: "Đây là muốn làm gì?"
"Muốn khống chế, cũng muốn khống chế người quyền cao chức trọng, khinh địch là có thể gây loạn một thành."
"Có câu châm ngôn thế này, hủy diệt dù sao cũng nhanh hơn xây dựng nhiều."
Đậu Trường Sinh lắc đầu tiếp tục truyền âm: "Quá rõ ràng, cũng quá thô ráp. Sau khi làm ra náo động rồi, Yêu tộc bình định náo động xong sẽ dễ dàng tra ra được điểm bất thường, từ đó căn cứ vào manh mối bắt đầu truy tung chúng ta."
"Ta không thích phương thức suốt ngày chạy trốn đó."
"Lại nói đến lúc này ta đến Yêu tộc, không phải muốn Yêu tộc nổi binh đao."
Giọng điệu Đậu Trường Sinh đầy trang nghiêm, tiếp tục truyền âm: "Ta vì Yêu tộc mang đến hòa bình, tự do, mãnh chử, yêu sinh ra là bình đẳng, yêu yêu tự do."
Đậu Trường Sinh giơ một ngón tay chỉ hướng một cửa hàng bên cạnh con đường, trách trời thương dân nói: "Dựa vào cái gì mà lang yêu có thể ăn thịt, Hầu tộc ta lại phải ăn chay."