Yêu Hoàng lạnh lùng đáp: “Mấy lời nhảm nhí thế này không nói nhiều nữa, Oa Hoàng là người của Yêu tộc, nặn đất thành người, lập thành Nhân tộc.”
Tự Vô Mệnh lắc đầu, thẳng thừng bác bỏ: “Sai rồi.”
“Gốc gác của Oa Hoàng hoàn toàn trong sạch, là Tiên Thiên thiên bẩm, cao quý thiêng liêng, đây là sinh mệnh Tiên Thiên được trời đất tạo thành, nói người là Thần tộc còn hợp lý, còn muốn bảo người là Yêu tộc, đây hoàn toàn là chuyện cười.”
Cửu Anh tức giận: “Tên Tự Vô Mệnh nhà ngươi ăn nói xằng bậy.”
“Điển tịch về Oa Hoàng có ghi lại rồi, làm sao mà không phải tộc ta.”
Cửu Anh cả giận cãi lại, còn muốn nói thêm gì đó nhưng bị Yêu Hoàng ngăn lại, hắn trầm giọng nói: “Một phần Đạo Nguyên.”
Sắc mặt Tự Vô Mệnh như hiểu ra, hắn bảo: “Năm đó Thánh Mẫu tộc ta có giao tình với Tiên Hoàng của Yêu tộc, cũng từng vào Yêu Đình làm người đứng đầu Yêu tộc.”
“Tiếc rằng chẳng qua cũng chỉ là trên danh nghĩa thôi.”
Hắn hỏi Đậu Trường Sinh: “Từ đó gọi là gì?”
Đậu Trường Sinh trả lời: “Yêu Hoàng trên danh nghĩa, tức là chỉ có tiếng thế thôi.”
Tự Vô Mệnh nói: “Thánh Mẫu của tộc ta chẳng qua chỉ là một cách gọi, nhưng vì từ Viễn Cổ đến nay đã quá xa xưa, bị tổ tiên Yêu tộc các ngươi ghi chép sai sự thật nên người đời sau mới ngộ nhận, cho rằng Thánh Mẫu của tộc ta xuất thân từ Yêu tộc.”
“Hai phần Đạo Nguyên, không đồng ý nữa thì đánh.”
Tự Vô Mệnh vỗ đầu một cái, nói lời xin lỗi với Yêu Hoàng: “Xem trí nhớ của ta này, năm ấy Thánh Mẫu tộc ta đã đồng ý với một người ngươi gia nhập Yêu tộc rồi, vừa nãy không nhớ ra được.”
“Xin lỗi, thật sự xin lỗi nhé.”
“Thật ngại quá, ta tạ lỗi với các ngài nhé.”
Yêu Hoàng thấy Tự Vô Mệnh chấp thuận, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Hắn sợ Tự Vô Mệnh nổi lên lòng tham không đáy, chèn ép Yêu tộc bọn hắn không còn đường lui, nhất định phải đánh nhau với Nhân tộc.
Bây giờ nhìn lại thì thấy Tự Vô Mệnh rất biết đều, mọi chuyện đều có thể trao đổi.
Một lời chung đã định, Oa Hoàng làm Tiên Hoàng của Yêu tộc, những năm cuối của thời Viễn Cổ bóp đất nặn người, tạo thành Nhân tộc, còn những chuyện sau đó thì tùy bọn họ thêm mắm dặm muối vào.
Đây là kết quả mà cả hai phía đều có thể chấp nhận, nếu như Oa Hoàng chỉ thuộc về một tộc duy nhất, dù là tộc nào bị đá ra ngoài cũng sẽ không chấp nhận được, hậu quả chính là hai bên lao vào đánh nhau.”
Một vấn đề khó nhằn đã được giải quyết. Yêu Hoàng nhìn về phía Đậu Trường Sinh, ánh mắt hiện lên vẻ ghét bỏ, đúng là tai họa, một tên sao chổi xui xẻo, sau đó Yêu tộc vẫn chưa ổn định lại được, nổ ra chuyện lớn như vậy, thiếu chút nữa là hai tộc đánh nhau rồi.
Giờ đây mấy chuyện phiền phức vẫn chưa giải quyết được hết, vấn đề tiếp theo chính là Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Ánh mắt Yêu Hoàng sáng quắc lên, chủ động nói trước: “Sơn Hà Xã Tắc Đồ là bảo vật của tộc ta, chắc chắn không thể nhầm lẫn được.”
“Đương nhiên người của tộc ta cũng không phải một bọn không biết tốt xấu, Nhân tộc cũng có quyền kế thừa Sơn Hà Xã Tắc Đồ, chiếu theo luật cũ của Long Môn, tộc ta sẽ không chủ động xóa lạc ấn của Đậu Trường Sinh.”
“Không cò kè mặc cả, đây là cực hạn rồi, tộc ta sẽ không nhường thêm một bước nào nữa.”
Tự Vô Mệnh thoáng nhìn sang Đậu Trường Sinh, lại liếc Yêu Hoàng, cười khẩy trong lòng. Nếu chiếu theo luật cũ của Long Môn, sợ là ngươi không biết Long Môn sắp có được tên họ Đậu này rồi, thế nên hắn tự tin nói: “Được thôi, dù sao cũng chỉ là luật cũ của Long Môn thôi mà.”
“Sơn Hà Xã Tắc Đồ cho các ngươi giữ đấy, còn khi nào phải trả về, việc này sẽ bàn lại sau.”
“Nhưng dựa theo luật cũ Long Môn, nếu sau này Long Môn thuộc về Nhân tộc, Sơn Hà Xã Tắc Đồ cũng phải trở về Nhân tộc.”
Tự Vô Mệnh nhìn Yêu Hoàng híp mắt, cười sang sảng mà nói: “Đùa à.”
“Bọn ta muốn cử hành thí luyện Sơn Hà Xã Tắc Đồ, do Nhân tộc và Yêu tộc cùng thực hiện, để biết được sự lợi hại của thứ này thế nào.”
Yêu Hoàng không từ chối, lập tức đáp lời: “Được.”
Nghe thấy Tự Vô Mệnh nhường bước, Yêu Hoàng vô cùng đắc ý, Oa Hoàng thuộc về Yêu tộc, Sơn Hà Xã Tắc Đồ cũng không thể rời khỏi Yêu tộc, đây là hai thứ cực kỳ quan trọng, kẻ nào dám động vào, Yêu tộc sẽ khai chiến với kẻ đó.
Nhân tộc rất lý trí, đây là chuyện tốt.
Tự Vô Mệnh cũng rất hài lòng. Bây giờ mà muốn mang Sơn Hà Xã Tắc Đồ về thì chắc chắn không được, nhưng chỉ cần để thứ đó mở ra cho Nhân tộc thì có thể chiếm lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ từng chút một, đây là nước ấm luộc ếch xanh. Sớm muộn gì sau này cũng có ngày lấy lại được Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Tự Vô Mệnh cực kỳ coi trọng tiểu lão đệ của mình, bây giờ thực lực tiểu lão đệ còn quá yếu, chờ sau khi Tiên Thiên Thần Ma lại đến, đừng nói gì đến Sơn Hà Xã Tắc Đồ, có khi những món bảo vật khác và truyền thừa của Oa Hoàng cũng bị tiểu lão đệ bê đi mất.