“Ngươi nghĩ lại sao?”
“Rốt cuộc là dạng người gì mới cho rằng tử vong chính là đích đến.”
“Điều này ở các bộ tộc khác chính là dị đoan, tà giáo, là phải chịu đả kích nặng nề. Nhưng ở Cự Nhân tộc thì lại trở thành hợp lý hợp pháp.”
“Vài hiền giả trong miệng Hành Văn, có không ít người cực kì tinh thông cách tẩy não, không biết bao nhiêu người, sau một lần nghe diễn thuyết đã gia nhập vào phe của đối phương, hoặc là coi như Cự Nhân tộc là thánh địa, dùng hết mọi thứ để gia nhập vào Cự Nhân tộc, trở thành tộc nhân của bọn họ.”
“Bọn họ để mắt tới ngươi, ngươi phải cẩn thận.”
Đan Phượng không hổ danh là đại lão tỷ, tỷ tỷ thấu hiểu lòng người, lúc này những gì nàng dạy bảo Đậu Trường Sinh, từng câu từng chữ không có cái nào là giả, tin tức được lộ ra cũng toàn là những tin tức chân thật nhất.
Đây là phong cách của lão đại tỷ, có thể chưa bao giờ nói dối, nhưng nàng cũng có thể lợi dụng lời nói thật để đạt được mục đích gì đó.
Ví dụ như bây giờ trước mặt thì tỏ ra quan tâm, thực ra đang gây xích mích châm ngòi ly gián, cho dù ngươi có thể nhìn ra nhưng cũng chỉ có thể đồng ý, vì đây là lời nói thật.
Đậu Trường Sinh cảm kích đáp: “Tạ ơn nương nương dạy bảo, vãn bối vô cùng cảm kích.”
Yêu tộc chơi bình đẳng nhưng cũng chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, Cự Nhân tộc mới là lợi hại nhất, dựa vào thực lực cường đại, hoàn cảnh ưu việt, văn minh phồn hoa, là nơi có sức hấp dẫn cực kì lớn với vạn tộc nhỏ, không biết đã lung lạc được bao nhiêu nhân tài của vạn tộc nhỏ hơn.
Chính là ngọn hải đăng của vạn tộc, Cự Nhân Báo cũng gần giống như báo chí của Thiên Cơ Báo, cho dù là Thương Nhân Báo đứng thứ ba và Linh Báo đứng thứ tư cộng lại cũng không bằng Cự Nhân Báo.
Thập đại chủng tộc đều tuyên bố yêu hòa bình, nhưng kẻ thật sự có thể hòa thuận cùng tồn tại với vạn tộc chỉ có một mình Cự Nhân tộc. Lần này đương nhiên hắn phải đi, chỉ có điều không phải bây giờ thôi, phải đợi đến khi thực lực của hắn lên tới Thần Ma đã, chỉ có Thần Ma mới có sức tự vệ, có thể du lịch đến vạn tộc, thưởng thức phong cảnh các nơi.
Đan Phượng mỉm cười gật đầu, đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, hơi ngạc nhiên nói: “Thương tộc xảy ra chuyện nên không đến, Thần tộc từ trước đến nay đều thần bí không tham gia chung với chuyện ở ngoại giới, nhưng mà Linh tộc lại cũng không đến, ta còn muốn hỏi Nữ hoàng muội muội xem gần đây có khỏe không.”
Thiên Cơ lão nhân đưa tay vuốt vuốt râu, nói: “Nương nương hiểu lầm rồi, Ô Vi Ti của Linh tộc đã tới từ lâu, đang tham quan Nhân Tổ Miếu.”
“Các vị khác ở Long tộc và Vũ tộc, cùng với Hồ Man cũng đã đến rồi, trong thập đại chủng tộc, chỉ có Thương tộc và Thần tộc không tới mà thôi.”
“Những vị khác ví dụ như Côn Bằng tộc cũng tới rồi.”
“Chỉ là nương nương có địa vị cao quý, nên ta phải đích thân ra đón mà thôi.”
Đan Phượng mỉm cười nói: “Yêu tộc phái ai tới?”
“Nghe nói Yêu Hoàng đã xuất quan, hắn tự mình tới đây sao?”
Thiên Cơ lão nhân lắc đầu nói nhỏ: “Lần này người từ Yêu tộc tới thật ra cũng hơi bất ngờ một chút, chính là Yêu thần Bạch Trạch.”
“Đã vài năm rồi ta không nhìn thấy Bạch Trạch, ta vốn tưởng rằng Bạch Trạch đã chết già ở Vu Yêu Sơn, một mạch của hắn cũng bị suy yếu, không biết bao nhiêu năm sau mới có thể sản sinh ra một pho tượng Yêu thần mới, khôi phục danh tiếng của Bạch Trạch.”
Đan Phượng cười như không cười nói: “Đến cả Bạch Trạch đại ca cũng xuất hiện rồi, bây giờ già rồi cũng không được sống yên ổn nữa, xem ra là có người ép buộc quá đáng, phải xuất sơn.”
Đan Phượng nói một câu mang đầy hàm ý, rồi bay thẳng lên trên núi, rõ ràng là cảm thấy hứng thú với Bạch Trạch đại ca.
Yêu thần Bạch Trạch, đây là một trong những người đứng đầu thế hệ trước của Yêu tộc.
Cũng là người cùng thời với Tất Phương, chỉ là Tất Phương là vãn bối còn Bạch Trạch là trưởng bối, mà Yêu tướng đời trước chính là Bạch Trạch.
Trong thời điểm mấu chốt của Yêu tộc, Yêu tướng đời trước xuất hiện, chuyện này có quá nhiều điều không rõ ràng, đây là quy định mà Yêu Hoàng đặt ra cho Yêu tướng Tất Phương, hay là số tuổi thọ của Bạch Trạch đã không còn nhiều lắm, muốn trước khi chết phát huy dư nhiệt của Yêu tộc.
Tiên Thiên Thần Ma sắp chết mới là uy hiếp lớn nhất, bởi vì bọn họ đã không sợ chết nữa, rất thích mang theo một kẻ địch nữa đi cùng trước khi chết.
Hi vọng Bạch Trạch và Nhân tộc đánh nhau không quá lớn, dù sao mọi chuyện cũng đã bình ổn, hơn nữa bây giờ Nhân tộc hội tụ nhiều Thần Ma như vậy, Yêu tộc không theo kịp.
Không riêng gì Yêu tộc sợ, đến cả mình cũng sợ, cho nên mới lao như điên tới Nhân cảnh thế này.
Lực lượng của lần hội tụ này quá mạnh, Đan Phượng đi vào trong sân của Nhân Tổ Miếu, nhìn vị Thần Ma Nhân tộc phía trước, trong mắt nổi lên sự e ngại và ước ao, Nhân tộc quá mạnh mẽ.