Đằng Vân Giá Vụ cộng thêm 【 Vô Tướng Chi Phong】, uy lực hợp lại từ hai thứ này rất kinh khủng.
Nếu không phải Đậu Trường Sinh bị thương thì hôm nay đuổi theo Thiên Thông rất dễ dàng.
Nhưng dù thân thể không khỏe, sau hơn mười mấy nhịp thở, Đậu Trường Sinh cũng thành công chặn đường Thiên Thông, một tay kéo sau áo Thiên thông, Thiên Thông lảo đảo, suýt nữa đã ngã ngửa. Đối mặt với Đậu Trường Sinh chắn đường, Thiên Thông theo bản năng bắt đầu chống cự, không ngừng thi triển pháp lực, bắt đầu lao về phía Đậu Trường Sinh.
Soạt một tiếng.
Quần áo Thiên Thông đã bị xé rách, mảnh vải bị Đậu Trường Sinh nắm trong tay, người thì bị pháp lực đánh bay.
Nếu lúc Huỳnh Hoặc trùng mặt trời, Đậu Trường Sinh dù bị thương nặng nhưng dựa vào Tinh Thần Lực thì bản thân vẫn có thể duy trì chiến lực. Hiện tại không có lực lượng thiên văn hỗ trợ, sớm đã không ổn rồi, trong lòng Đậu Trường Sinh cũng đã hiểu rõ, lập tức xem trọng bản thân.
Nhưng đã xem thường Thiên Thông rồi. Mấy năm nay thực lực Thiên Thông cũng không đứng yên tại chỗ, mà đã trở thành một trong số những người thừa kế tương lai của Thiên Cơ Lâu. Thực lực của Thiên Thông đã đột phá đến nhất phẩm, dù chỉ mới đột phá không lâu nhưng cũng là võ đạo nhất phẩm.
Thiên Thông bùng nổ, Đậu Trường Sinh không thể chống đỡ, lập tức xuất hiện chuyện kỳ lạ.
Đậu Trường Sinh ngây người, Thiên Thông cũng sững sờ.
Thiên Thông chỉ là phản kháng theo bản năng, lực lượng này đối với người dưới Tông Sư đương nhiên là rất mạnh, nhưng đối với Tông Sư thì cũng chẳng phải chuyện gì lớn. Nhưng không ngờ lại khiến Đậu Trường Sinh lùi về sau liên tục.
Đùa gì vậy chứ?
Sao có thể?
Thiên Thông không tin, không tin một chút nào, có kẻ ngốc mới tin.
Phải biết rằng Đậu Trường Sinh một đấu một, đánh chết Thần Ma, một tay bóp chết Thái Tông hoàng đế Cơ Xương Kình.
Chuyện khiến người ta chấn động lần này không nhắc đến, mà dù chỉ là chuyện lần trước, Đậu Trường Sinh đã chém chết một Thần Ma, có không ít Thần Ma bị giết chết trực tiếp hoặc gián tiếp, thực lực võ đạo nhất phẩm, đối với người bình thường là rất mạnh, còn đối với Đậu Trường Sinh mà nói thì chỉ là kẻ yếu.
Thiên Thông khiếp sợ nhìn Đậu Trường Sinh, nhìn Đậu Trường Sinh liên tục lùi về sau cả bảy bước, quả thực không dám tin. Bản thân hắn nào có thực lực như vậy, chuyện này quá kỳ lạ, quá bất thường rồi. Nếu nói chuyện này ra ngoài, có thể khiến Đậu Trường Sinh thiên hạ vô địch lùi bước, chắc chắn là uy chấn vạn tộc, nổi danh khắp thiên hạ.
Lại xuất hiện thêm cảnh tượng chấn động, Đậu Trường Sinh ho ra máu rồi.
Đúng vậy.
Đậu Trường Sinh ho ra máu rồi.
Thiên Thông ngây người.
Hoàn toàn bị Đậu Trường Sinh lừa sững sờ.
Hắn, hắn, hắn đang muốn lừa gắn mình.
Thiên Thông cũng không phải kẻ ngốc, đầu óc nhanh nhạy, nhanh chóng đã hiểu ra, theo bảo năng lùi một bước, như cảm thấy có chuyện không đáng tin, rồi lại lùi thêm một bước.
Đang muốn trực tiếp chạy đi, nhưng hai chân lại như rơi vào bùn lầy. Thiên Thông chậm chạp cất bước, nhưng chân như mọc rễ vậy, chẳng động đậy gì, lùi về sau thì dễ nhưng rời khỏi đây thì lại rất khó khăn.
Đậu Trường Sinh không phải người không có lai lịch, lại thêm thực lực Đậu Trường Sinh hùng mạnh, đương nhiên những thứ kể trên không phải vấn đề, ai mà lại không có lai lịch.
Chủ yếu là Đậu Trường Sinh ghi hận. Không gặp mặt còn đỡ, lần này gặp mặt rồi, bỏ ra cái giá như vậy, đến cuối cùng bản thân lại bỏ chạy, hậu quả nghĩ cũng biết được.
Thiên Thông sợ rồi.
Không ngờ bản thân cẩn thận thận trọng cả đời, vì sợ người có chí báo thù, ăn ở Thiên Cơ Lâu, ngủ ở Thiên Cơ Lâu, một ngày không dám lơi là, hôm nay chỉ là ra ngoài hóng gió, căn bản không dám đi xa mà chỉ đi dạo ngoài cửa, nhưng tính toán như vậy mà vẫn xảy ra chuyện.
Bản thân cũng không nhận được tin Đậu Trường Sinh đang truy tìm mình?
Thực sự Thiên Thông không hiểu nổi, sao lại chính xác được như vậy, để Đậu Trường Sinh bắt đến được chỗ mình.
Nhất định là có người bán đứng mình, âm thầm liên thủ với Đậu Trường Sinh.
Thiên Thông oán giận trong lòng, trong Thiên Cơ Lâu chắc chắn là có kẻ ăn cây táo rào cây sung.
Xui xẻo, lần này tự nhận là mình xui xẻo thôi.
Thiên Thông thản nhiên nói: “Điện hạ không cần đe dọa ta, Thiên Thông ta là người dễ nói chuyện, có yêu cầu gì không?”
“Nói thẳng đi?”
Đậu Trường Sinh ở phía xa cảm thấy cả người đau nhức, dãy dụa một lúc sau mới run rẩy đứng dậy. Thân thể lảo đảo, vươn tay lau vết máu bên miệng: “Ngươi hiểu lầm rồi.”
“Đậu Trường Sinh ta quang minh lỗi lạc, tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy.”
Đậu Trường Sinh cảm thấy mũi nóng rát, đưa tay xoa thì thấy máy chảy, lại lấy khăn tay lau đi.
Cảnh tượng này khiến Thiên Thông run rẩy, khắp người tê dại, trong lòng không ngừng rét lạnh. Ngươi không muốn lừa gạt đe dọa ta, thì chảy máu làm gì.
Đậu Trường Sinh sợ Thiên Thông hiểu lầm lại lên tiếng: “Đây là vết thương khi giao đấu với Ba Xà, ngươi cũng biết Ba Xà là Thần Ma, ta bị thương cũng là chuyện hợp tình hợp lý chứ.”