Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1615 - Chương 1615. Thêm Cửu Tích, Nhiếp Chính

Chương 1615. Thêm Cửu Tích, nhiếp chính Chương 1615. Thêm Cửu Tích, nhiếp chính

Không có chút khí phách của một bậc trưởng lão, cũng không có phong thái của một Đại Nho, ấn tượng đối với Từ Trường Khanh bị phá hỏng hoàn toàn.

Đậu Trường Sinh lời lẽ chính trực bác bỏ nói: “Năm xưa Thái Tổ Hoàng Đế dùng Tam Xích Kiếm quét sạch quần hùng, cảnh tượng hỗn loạn, chấm dứt loạn thế mở ra một thời đại thái bình thịnh vượng.”

“Cả tộc Cơ thị được hưởng thụ vinh hoa phú quý, đây là điều hợp tình hợp lý.”

“Giờ đây cho dù tộc Cơ thị có phạm lỗi nhỏ, cũng không phạm lỗi lầm lớn, có thể coi là không hổ thẹn với thiên hạ.”

“Họ có ân trạch của Thái Tổ Hoàng Đế, hủy diệt Cơ thị là không thỏa đáng.”

Từ Trường Khanh không khỏi dập đầu nặng nề, trán đập xuống đất.

Bịch, bịch, bịch!

Âm thanh không ngừng vang lên.

Từ Trường Khanh vừa dập đầu vừa lớn tiếng nói: “Thái Tổ Hoàng Đế mãi là anh hùng đương đại, nhưng vị anh hùng như vậy lại chết dưới tay của những người thân thiết nhất”

“Tính tình Cơ thị bạo ngược bẩm sinh, Cơ Xương Kình giết cha giết huynh, không bằng cả súc sinh, Thánh nhân đời trước vì để kéo dài tuổi thọ mà dám làm ra chuyện sai trái với thiên hạ, dám tự mình nghiên cứu Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan, vì thế mà gây ra thảm kịch máu mủ chém giết lẫn nhau.”

“Cơ thị Đại Chu vì lợi ích của bản thân, những chuyện họ gây ra thật sự là có chặt hết tre làm sách cũng không ghi hết tội.”

“Không diệt trừ Cơ thị, thiên hạ vĩnh viễn không có ngày thái bình.”

Đậu Trường Sinh giơ tay lên pháp lực chuyển động, hóa thành một bàn tay vô hình, pháp lực cuồn cuộn không ngừng nén lại, giống y như thật đỡ Từ Trường Khanh ngồi dậy, ngăn không cho Từ Trường Khanh tiếp tục dập đầu nữa.

Đậu Trường Sinh lắc đầu nói: “Tội của Cơ thị không lớn.”

“Nhiều nhất cũng chỉ là có một vài người ích kỷ vì lợi ích cá nhân, giống như Thái tử bản tính lương thiện, có phong thái chính trực, có lẽ trong tộc Cơ thị vẫn còn người tốt.”

“Huống hồ ta là đại thần của nước Chu, làm sao có thể lấy thân phận thần tử giết vua được chứ.”

“Ta sẽ không làm loại chuyện hạ khắc thượng này đâu.”

“Đừng nói lại nữa.”

Từ Trường Khanh run rẩy đứng lên, không tiếp tục khuyên nữa mà chuyển chủ đề nói: “Điện hạ khoan hồng đại lượng, không giết Cơ thị.”

“Vậy thì mời điện hạ nhiếp chính.”

“Lão thần tuổi cao sức yếu, tinh lực không nhiều, đã sớm muốn cáo lão về quê, chỉ là vẫn luôn không thành công.”

“Giờ đây cũng không còn tâm tư nghỉ hưu nữa, sau khi điện hạ nhiếp chính, lão thần nguyện ý giúp đỡ điện hạ xử lý chuyện triều chính.

Thái độ của Từ Trường Khanh rất thành khẩn, hiện tại danh tiếng đã thối nát, đã không thể hoàn toàn rút lui nữa, giờ đây tay nắm quyền thế, võ giả trong thiên hạ vẫn còn sợ sệt, không dám hành động liều lĩnh, nhưng khi cáo lão về quê, chỉ sợ chưa về tới quê hương mà nửa đường đã bị người ta ám sát rồi.

Quyền thế à, Từ Trường Khanh không coi trọng thứ đồ này, đã sớm không quan tâm đến sống chết nữa rồi, bởi vì căn bản không nhìn thấy hy vọng sống sót, giờ đây giày vò như vậy cũng là bởi vì tìm ra đường sống cho cả tộc Từ thị.

Bây giờ giao lại quyền lực, ở lại để sau này tiếp tục phò tá Đậu Trường Sinh, dần dần bắt đầu hạ thấp cảm giác tồn tại, sau khi trở nên dư thừa, khi Ám Vương thu hút hết thù hận, tương lai ta tìm một cơ hội chết đi, vậy thì sẽ không liên lụy tới tộc Từ thị nữa.

Sau khi Từ Trường Khanh trầm mặc một lúc thì tiếp tục nói: “Cơ thị bạc bẽo như vậy, Đại Chu mặc cho Cơ Thị kiểm soát, tương lai nhất định sẽ diệt vong, Đại Chu diệt vong không đáng sợ, đáng sợ là sẽ gây ra đại họa đối với thiên hạ.”

“Nếu như điện hạ nhiếp chính thì có thể kiềm chế Cơ thị, từ đó cắt đứt khả năng Cơ thị gây tai vạ cho thiên hạ.”

“Đây là phúc của thiên hạ.”

Đậu Trường Sinh vốn dĩ không có suy nghĩ gì, giờ khắc này lại không khỏi do dự, rất nhiều lời của Từ Trường Khanh không lọt tai nhưng câu cuối cùng rất đúng, nếu như ta có thể nhiếp chính, Đại Chu cũng không có những chuyện lụp xụp kia nữa.

Tại sao Tiên hoàng có thể bí mật nghiên cứu Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan, lí do không chỉ là vì Quốc sư kia, cũng là vì quyền lực của Tiên hoàng quá lớn, căn bản không có ai kiềm chế được, giờ đây sau khi Cao Tông khôi phục ngai vàng vậy thì tương lai sẽ ra sao?

Đây cũng là một chuyện chưa biết trước.

Mặc dù danh tiếng của Cao Tông không tệ, nhưng cũng là so với Thái Tông, trong những năm Cao Tông nắm quyền cũng xuất hiện không ít phong ba, tin tưởng nhân phẩm của Cao Tông chính là một canh bạc, bên ngoài làm gì có ai đáng tin.

Những thứ Đậu Trường Sinh tự học được từ khi còn nhỏ không phải tam cương ngũ thường, quân vi thần cương.

Từ trước đến nay chưa từng có suy nghĩ trung thành với vua, ông chủ đối xử với hắn không tốt, vẫn có thể cãi lại như thường.

Giờ đây có lòng phục Chu là bởi vì Đại Chu là triều đình, mặc kệ Đại Chu như thế nào, có tệ đến đâu thì ít nhất Đại Chu đã mang lại trật tự cho thiên hạ, vẫn tốt hơn là thiên hạ đại loạn.

Bình Luận (0)
Comment