Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1631 - Chương 1631. Trường Sinh Bất Tử, Đại Chu Bất Diệt 2

Chương 1631. Trường Sinh bất tử, Đại Chu bất diệt 2 Chương 1631. Trường Sinh bất tử, Đại Chu bất diệt 2

Bọn chúng đều được Từ Trường Khanh đề bạt mà đi lên, làm việc chính không được bao nhiêu nhưng chắc chắn là một cường giả mắng chửi người, thực tế am hiểu bài trừ đối lập, trả đũa, bọn hắn đoàn kết ở bên cạnh Từ Trường Khanh thì Từ đảng mới có sức chiến đấu.

Có người lập tức quát lớn: “Đại Chu đang huy hoàng bây giờ lại vào thời điểm thánh thiên tử tại triều, Thái sư chủ chính, quân thánh thần hiền, tương lai nhất định sẽ truyền lại muôn đời.”

“Vậy mà ngươi lại nguyền rủa Đại Chu sẽ vong.”

“Đại tông bá nhà ngươi cuối cùng có âm mưu gì?”

“Nghịch tặc Vương Trường Cung họ Vương, ngươi cũng họ Vương, có khi nào các ngươi là cùng một tộc.”

Đậu Trường Sinh nhướng mày nhìn một màn này, hắn vừa mới rời đi hơn một năm, Đại Chu sao đã biến thành như này rồi?

Chẳng lẽ thật sự là ý trời muốn Đại Chu phải vong sao?’

Cao Tông vốn tài đức, cơ trí sáng suốt bây giờ cũng điên điên khùng khùng, bằng không cũng sẽ không nói ra những lời điên khùng như hoàng phụ Nhiếp Chính Vương.

Còn đám quan lại trên triều đình, chỉ vừa mới tiếp xúc mà Đậu Trường Sinh đã cảm thấy chướng khí mù mịt.

Giống như những lời Đậu Trường Sinh nói, bây giờ khắp nơi đều có điềm báo vong quốc.

Từ Trường Khanh nhìn mặt mà nói chuyện, ngay khi thấy sắc mặt Đậu Trường Sinh biến đổi cũng lập tức tỉnh ngộ, trực tiếp mở miệng quá lớn: “Đại tông bả chẳng qua chỉ là nhất thời phẫn nộ, bị bệ hạ chọc tức.”

“Đại tông bá không hề có ý xấu.”

Khí thế của Mã đại nhân vừa vênh váo hung hăng lập tức biến mất, chủ động nhận lỗi: “Hạ quan nhất thời lỡ lời, kính xin đại tông bá không trách tội.”

Vương Sư Phạm hất tay áo, nổi giận đùng đùng rời đi.

Sau khi nhìn Vương Sư Phạm rời đi, Dương Khai Thái ung dung đi ra ngoài Thái Hòa Điện, trong nháy mắt người bên trong đã rời đi bảy tám phần, Đậu Trường Sinh mặt không cảm xúc cũng rời đi.

Buổi triều hội hôm nay giống như một trò khôi hài, không biết Cao Tông đến cùng là nghĩ cái gì?

Là bất mãn nhiếp chính của hắn?

Hay còn có gì khác?

Thế nhưng nếu muốn ngăn cản thì có thể dùng những biện pháp khác, bây giờ dùng cách này chẳng khác nào ném mặt đi, tổn hại uy vọng của Đại Chu, khi tin tức này lan truyền khắp thiên hạ, Cao Tông trở thành trò cười, Đại Chu cũng sẽ bị chê cười.

Sau khi đi ra khỏi Thái Hòa Điện, Đậu Trường Sinh không quay về Thanh Long phường mà đi vào trong hoàng cung, sau khi đi vài bước, Đậu Trường Sinh nhận ra mình chưa quen thuộc với hậu cung, vẫy một gã nội thị tới truyền lệnh: “Dẫn ta đi gặp bệ hạ.”

“Vâng!”

Nội thị lên tiếng, đi cẩn thận từng li từng tí về phía trước, một lát sau liền đi tới một tòa cung điện.

Bên ngoài cung điện có một đội lính mặc áo giáp, sau khi trông thấy Đậu Trường Sinh liền giơ cao trường thương trong tay, giao với nhau, ngăn trước Đậu Trường Sinh.

Từ sau khi đi vào hoàng cung, đây là lần đầu tiên hắn bị cản lại.

Nội thị trầm giọng nói: “Trần Vương muốn gặp bệ hạ.”

“Còn không mau tránh ra?”

Thống lĩnh nói: “Hoàng cung là trọng địa, không có mệnh lệnh của bệ hạ, ai cũng không thể bước vào”

Nội thị còn chưa tiếp tục mở miệng, Đậu Trường Sinh đã đưa tay ngăn cản nội thị, chủ động mở miệng nói: “ Kính xin thông báo với bệ hạ một tiếng, nói là Đậu Trường Sinh cầu kiến.”

Thống lĩnh gật đầu nói: “Chờ”

Hắn vung tay lên, một binh lính vội vàng rời đi.

Nội thị đứng nguyên tại chỗ, lạnh lùng nhìn một màn này, ánh mắt nhìn về phía thống lĩnh tràn đầy châm chọc, vị Cao thống lĩnh này tận trung trong công việc, có phong thái của danh tướng, nếu là những người khác có thể sinh ra hảo cảm, cuối cùng sẽ được dùng.

Nội thị cũng không thể phán đoán được là Cao thống lĩnh trung thành tuyệt đối với Cao Tông bệ hạ hay là muốn thể hiện một phen, muốn mượn lần này để có được sự coi trọng của Đậu Trường Sinh.

Nhưng nội thị biết rõ rằng sau lần này thì Cao thống lĩnh xong rồi.

Đậu Trường Sinh bụng dạ hẹp hòi, thiên hạ nội tiếng rằng hắn báo thù chưa bao giờ cách đêm, truyền thuyết kể rằng khi đó tại Tề Địa Lữ Thành, hắn đi đến đại tửu lâu Tây Giang Nguyệt ăn cơm, bởi vì phòng riêng đã được đặt hết, Đậu Trường Sinh không được hưởng đãi ngộ tốt nhất vậy nên đại tửu lâu Tây Giang Nguyệt đã biến nhất.

Mà Tây Giang Kiếm Phái chiếm giữ phòng riêng còn thảm hơn, bọn chúng đều không biết Đậu Trường Sinh cũng muốn có phòng riêng, cuối cùng là cả Tây Giang Kiếm Phái đều bị diệt, chết sạch sẽ.

Chết thôi thì không nói, sau đó liền trở thành công lao của Đậu Trường Sinh, Tây Giang Kiếm Phái đã nhanh chóng biến trở thành ngoại môn của Âm Cực Tông.

Hắn trả đũa lại trở thành lập công tra án, cướp bóc tài sản mấy trăm năm của Tây Giang Kiếm Phái thì không nói, đây lại trở thành lập đại công, bắt đầu một bước lên mây.

Vậy nên một đường đi đến đây, sau khi nhận ra Đậu Trường Sinh, dù cho hắn đang thất trách thì cũng muốn để Đậu Trường Sinh qua.

Xử tội thất trách có khả năng chết cũng có khả năng không chết, nhưng sau khi đắc tội với Đậu Trường Sinh thì nhất định sẽ chết.

Bình Luận (0)
Comment