Tương lai Nội Thiên Địa này vẫn còn chỗ để phát triển tiếp, như bây giờ xa xa không phải là cực hạn của nó, Đậu Trường Sinh không quan tâm đến quy mô của Nội Thiên Địa, điều hắn quan tâm là thiên hạ nội tâm này có từng trận từng trận âm phong, những tiếng hú giận dữ mơ hồ, giống như vạn quỷ đồng loạt khóc.
Giống như âm tào địa phủ, đầy âm u.
Nhìn thoáng qua một cái cũng không rõ ràng.
Đậu Trường Sinh thở dài một hơi, chuyện không có biện pháp, 《 Diêm La Trấn Ngục Kinh》 ở đây.
Nếu có thể, vẫn là kim quang lóe lên, hào quang vạn thước, Nội Thiên Địa chỉ cần vừa xuất hiện mặc cho ai nhìn qua đều cảm thấy là đến chỗ thần tiên.
Lại tập trung tinh thần, đột phá luyện khí, tu luyện thân thể cũng sắp sửa đột phá, Đậu Trường Sinh có thể cảm giác được chỉ cần mấy ngày nữa là có thể đuổi kịp 《 Đấu Ma Đồ Lục》.
Đợi đến khi đột phá đến võ đạo nhất phẩm, sẽ bắt đầu đạt được công pháp tu hành tiếp theo, không cần phải xem 《 Diêm La Trấn Ngục Kinh》 và 《 Đấu Ma Đồ Lục》nữa, toàn bộ đều là Thần Ma võ học trấn phái, là có thể tu thành tiên thiên, nhưng về cấp độ tu hành Thần Ma thì cấp độ phàm tục căn bản không có.
Đó mới là bộ phận tinh hoa nhất của Thần Ma võ học trấn phái, cũng là nơi vạn tộc canh chừng nghiêm ngặt nhất, rất nhiều Thần Ma võ học đều tiết lộ ra ngoài, đây là chuyện không có cách nào giữ bí mật, bộ phận võ học cấp thấp thì có quá nhiều người học tập, cho dù là phòng thủ nghiêm ngặt, cũng căn bản không phòng được.
Một Thần Ma nếu có ý nghĩ muốn trộm phương thức tu hành phàm tục hạ tam phẩm thì ngươi làm sao phòng được?
Chỉ có thể trở thành Thần Ma mới có thể có khả năng bảo vệ nó.
Chuyện này cũng không quá cấp bách, khoảng cách đột phá Thần Ma còn rất xa.
Đậu Trường Sinh nhìn về một chỗ, là nơi phát ra ánh sáng màu tím, chỗ đó được đặt một rương bảo vật màu tím.
Màu tím này phi thường thâm thúy, đã đạt tới cực hạn, nhưng vẫn không có chuyển hóa thành một rương bảo vật màu cam.
Thành tựu Diệt Tông đã hoàn thành, nhưng bảo rương màu cam này không có trong dự đoán, từ Thần Ma trực tiếp nhảy vọt đến Tiên Thiên Thần Ma, khoảng cách này thực sự quá lớn, chưa kể trước sau còn có mấy cái nhiệm vụ, điều này cũng đủ để nhìn ra độ khó trong đó.
Đậu Trường Sinh cũng có thể chấp nhận điều này, bình thường một cái bảo rương màu cam này chỉ có Tử Thần Ma mới có được.
Nhiệm vụ như vậy so với Tử Thần Ma, đơn giản không biết bao nhiêu lần.
Chỉ cần cố gắng thêm một chút, hoàn thành nhiệm vụ diệt quốc, như vậy là có thể đạt được bảo vật màu cam này.
Diệt quốc.
Đậu Trường Sinh lắc đầu, chuyện này ở Nhân cảnh nhất định không thể hoàn thành, tương lai càng không có khả năng hoàn thành.
Các quốc gia nhỏ bình thường chắc chắn sẽ không được, giống như Diệt Tông vậy, nhất định phải có quy mô nhất định mới có thể.
Diệt quốc tiêu diệt Đại Chu đây nhất định là chuyện có thể làm được nhưng điều này đã làm trái với lương tâm của Đậu Trường Sinh, Đậu Trường Sinh sẽ không bởi vì một bảo rương màu cam mà phá hủy đi lượng tâm mà hắn bảo vệ bấy lâu, có một số việc có thể lui một bước, giống như chuyện Tương Thủy thần nữ là có thể nhẹ nhàng một chút, nhưng một số chuyện khác nhất định phải cứng rắn.
Cái rương kho báu này.
Đậu Trường Sinh chần chờ một chút.
Cũng không có lựa chọn ngay lập tức mở ra, mà dự định chờ đợi một thời cơ.
Thời cơ ước chừng là Long Môn.
Loại như rương bảo vật này là một hy vọng, là một con bài tẩy.
Mở nó ra trong hoàn cảnh nghịch cảnh coi như là chỗ dựa cuối cùng, không chừng có thể lật ngược tình thế
Bình thường là sẽ không làm như vậy là bởi vì không có chuyện sắp xảy ra, nhưng Long Môn lần này bất đồng.
Trong lòng Đậu Trường Sinh có chút căng thẳng, nửa đầu căn bản không có chuyện gì nên hoàn toàn không cần lo lắng, nhưng nửa sau thì khác, có Thần Ma tham gia chiến đấu, bản thân không có việc gì để làm rồi. Cuối cùng có thể thành công hay không còn phải phụ thuộc vào Nhân tộc.
. . . . . . . . . .
Đông Hải.
Nước biển nối Trời và Đất, một mảng đại dương mênh mông.
Từng tia từng sợi sóng dâng cao, đợt nọ cao hơn đợt kia.
Đột nhiên có một bóng đen từ trong nước biển vọt ra, một con cá lạ dài chừng mười thước vươn mình giữa không trung, có thể nhìn thấy rõ ràng mang cá và vây của cá, đặc biệt là vảy cá, dưới ánh nắng của mặt trời, hiện ra một mảnh màu trắng tinh khiết.
Không đợi nó rơi trở lại xuống nước biển thì trong nước liền xuất hiện một cái miệng khổng lồ, cuối cùng, từng tia từng sợi sóng vô tận ập đến, sóng biển dâng lên cao ước chừng hơn trăm trượng, vốn con cá kia đã rất khổng lồ nhưng giờ phút này lại trở nên rất nhỏ bé trước con quái vật đột nhiên xuất hiện kia.
Sau khi nuốt chửng cá trắng thì con quái vật kia cũng chậm rãi chìm xuống nước, bóng đen khổng lồ hiện lên trên mặt nước dần dần bắt đầu biến mất.
Minh Long ngồi ngay ngắn trên mây, một tay chống cằm, bình tĩnh nhìn một màn này.