“Về phần những Thần Binh khác, chỉ cần không muốn đạt được thắng lợi cuối cùng, chỉ muốn lợi ích ngắn hạn trước mắt, như vậy Hải Tam Thiên ta chính là lựa chọn tất yếu của bọn họ."
“Ta lấy mạng cho hắn, hắn cho ta lực lượng, sức mạnh.”
“Cầu sinh cơ trong cái chết, tranh thủ đoạt một chút sự sống cho mình, cho dù thật sự không thể sống được nữa thì phải được chết một cách oanh oanh liệt liệt, được ghi tên vào trong sổ sách, lưu truyền đời đời.”
“Chiếm được Vân Thành, làm chủ được quân đội, chúng ta sẽ lập tức tiến thẳng đến Thương Châu, cái gì mà là làm ăn? Cái gì mà làm dâu chắc đó ?”
“Tất cả đều không cần, chúng ta cần là thanh thế.”
Giọng điệu của Hải Tam Thiên mạnh mẽ, khẳng khái sục sôi, nhưng dư quang của ánh mắt nhìn thấy vẻ mặt Phương giáo uý lộ ra ý dộng, thậm chí là xuất hàn quang.
Trong lòng Hải Tam Thiên yên ổn, việc này đã giải quyết xong.
Kẻ chết thay đã có, tiếp theo chính là làm thế nào đẻ thần không biết, quỷ không hay biến mất.
Con mẹ nó cái gì mà thiên hạ thủ nghĩa.
Ai đi thì kẻ đó sẽ chết.
Ông đây vẫn còn chưa sống đủ đâu
Ngày 17 tháng 8.
Thái thú Vân Quận trước tiên đi giết chết Châu mục, sau đó lại giết tất cả những quan viên có chức vụ lớn nhỏ, tổng cộng giết hơn ba mươi người quan lại đi theo Châu mục, lấy cờ hiệu thanh quân trắc, lấy quốc tặc mà hiệu triệu nghĩa sĩ thiên hạ đứng dậy khởi binh.
19 tháng 8.
Sau cuộc nổi dậy đầu tiên ở Vân Châu, huynh đệ nhà Vương thị ở Miêu Châu cũng dốc hết gia tài, của cải trong nhà, chiêu mộ tráng sĩ, hưởng ứng khởi binh.
20 tháng 8.
Huyện lệnh Bình Châu cũng hưởng ứng lời hiệu triệu mà khởi binh.
...................................
Từng tin, từng tin tức khẩn cấp liên tục được chuyển đến Thần Đô.
Làm cho Đậu Trường Sinh đang củng cố lại tu vi cũng bị kinh động, phải xuất quan đi xem tin tức được truyền đến.
Hắn nhìn một đống tin tức xấu lần lượt truyền đến, trước kia những thứ này còn chưa xuất hiện thì Đại Chu vẫn trời yên biển lặng, sống cuộc sống bình bình an an, căn bản không nhìn thấy bất cứ sự hỗn loạn nào, nhưng giờ chỉ cần có người kêu gọi như này, thiên hạ Đại Chu đã hỗ loạn lên.
Mặc dù những tin tức xuất hiện phía trên kia không phải là Đại Tây Nam thì chính là Đại Tây Bắc, đều là những khu vực nghèo nàn, hẻo lánh, hoàn toàn không phải là những khu vực giàu có như Giang Nam hay Trung Nguyên.
Nhưng cũng có thể thấy được rằng có những dấu hiệu của những kẻ có dã tâm, kẻ hám danh lợi muốn vụ lợi trong thiên hạ bây giờ nhiều vô số, trong số bọn họ, một số ít bị xúi giục, khơi gợi lên dã tâm, lập tức nổi dậy tạo phản, nhưng phần lớn đều là những kẻ bị đẩy ra ngoài làm bia đỡ đạn.
Một số chỗ làm phản bây giờ còn lâu mới có thể gây ảnh hưởng đến đại cục Đại Chu, nhưng cũng không thể coi thường chuyện này, bởi vì nó là dấu hiệu cho thấy thiên hạ sẽ ngày càng hỗn loạn hơn trong tương lai.
Có thể nói, chuyện có kẻ làm phản này đã mở ra bức màn hỗn loạn của thiên hạ, vì vậy sắc mặt của Đậu Trường Sinh trông rất tệ, cho dù hắn biết cảnh tượng này hắn cũng không có cách nào ngăn cản, mà hắn cũng không thể ngăn cản được chuyện nó sẽ xảy ra, nhưng trong lòng của Đậu Trường Sinh vẫn không muốn điều này xảy ra.
Đại loạn xảy ra, không biết sẽ làm chết bao nhiêu người.
Bình thường, thay đổi vương triều còn chưa tính, xảy ra chuyện đó cũng là do vương triều khó bỏ tật cũ, những mâu thuẫn được tích tụ cả 500 năm đến lúc phải bộc phát ra ngoài thì không thể tiếp tục áp chế xuống được nữa, nhưng hiện tại, Đại Chu có thể duy trì được một, hai trăm năm cũng không phải vấn đề gì.
Đậu Trường Sinh đưa tay ấn vào tập hồ sơ, chính xác hơn là ở trên hai chữ “giặc nước”, không khỏi thở dài nói: “Mặc dù chuyện Quan Tinh Đài là ý muốn của cấp trên nhưng Từ Thủ Phụ không thể cự tuyệt được."
"Nhưng dù sao cũng làm quá mức thế cho nên mới trở thành giặc nước."
Từ Trường Khanh an nhiên ngồi trên ghế thái sư, bình tĩnh bưng chén trà, đang uống trà, đột nhiên nghe được câu này của Đậu Trường Sinh, thiếu chút nữa ném cả chén trà trong tay đi.
Giặc nước là đang nói về chính mình?
Này là đang nói đùa cái gì?
Cái mác giặc nước này rõ ràng là đang nói Đậu Trường Sinh.
Cho dù bản thân hắn đúng thật có bị chửi là kẻ xảo trá, là gian tướng nhưng cũng chưa đạt đến trình độ giặc nước, thái thú Vân Quận vung tay hô lên, khắp nơi đều hưởng ứng, phản tặc xuất hiện với số lượng lớn, còn không phải là bởi vì thanh danh của Đậu Truòng Sinh ngươi không tốt sao?
Từ Trường Khanh cũng không cho rằng thanh danh của hắn đã xấu đến mức thiên hạ phải nổi dậy làm phản, lại còn được hưởng ứng đông đảo.
Mặc dù rất muốn phản bác, nhưng Từ Trường Khanh cuối cùng cũng kiềm chế được, gượng cười nói: “Thái sư nhân từ vô song, lòng mang thiên hạ."
“Những tên phản tặc này thực sự ngu dốt, không thức thời tý nào."
“Không biết thái sư dự định phái ai đi dẹp loạn?”