“Đi, hôm nay ca ca mời khách, ăn một bữa cho no nê.”
Phượng Khinh Ngữ lắc đầu nói: “Hôm nay có chuyện, ngày khác lại nói.”
Đậu Trường Sinh thoải mái nói: “Không cần ngày khác, cứ chọn ngày hôm nay.”
“Mời hết anh hùng trong Phượng Hoàng tộc tới, chúng ta cùng nhau tụ tập, Đậu Trường Sinh ta bình sinh rất thích kết bạn với anh hùng hào kiệt.”
“Phượng Hoàng tộc danh chấn thiên hạ, nhất định là có vô số các anh hùng hào kiệt, nếu như có thể làm quen với bọn họ, chắc chắn là phước đức ba đời, chết cũng không đáng tiếc.”
Đậu Trường Sinh lộ ra vẻ mặt ngưỡng mộ, đây là suy nghĩ xuất phát từ nội tâm của hắn, lần này không giống cuộc chiến tranh giành Phúc Địa lần trước, cuộc chiến tranh đoạt Long Môn lần này, nhân số rất dư dả, một chủng tộc có thể có tới năm sáu người.
Đừng nên xem thường năm sáu người này số lượng không nhiều, một chủng tộc thì ít, nhưng nếu là hàng trăm, hàng ngàn chủng tộc thì sao, như vậy đó chính là một con số khổng lồ, điều tiếc nuối duy nhất trong lần này, chính là không thể mang theo Thần Binh.
Nhưng mà đây cũng không phải là chuyện xấu, nếu như trong đó có người xuất sắc, có thể mang theo Thần Binh tới, như vậy đối với mình mà nói thì không phải là chuyện tốt, Long Môn có mạnh mẽ tới cỡ nào đi chăng nữa cũng không thể áp chế được hơn mười kiện Thần Binh, đến lúc đó thì không phải bắt rùa trong hũ nữa, mà là bọn họ sẽ đuổi giận giết tuyệt.
Vẻ mặt của Phượng Khinh Ngữ chợt thay đổi, ánh mắt trở nên bất thiện, tên Đậu Trường Sinh này thế mà lại nhắm vào Phượng Hoàng tộc, nhớ lại hai lần trước ở Mỹ Thực Chi Đô nhìn thấy Đậu Trường Sinh, cuối cùng biến thành người quen biết trong yến hội, Phượng Khinh Ngữ liền lạnh cả tim.
Thảm quá rồi.
Chết thực sự quá thảm.
Cũng may mình không tham dự, căn bản không vào Phúc Địa, nếu không cũng khó mà thoát khỏi cái chết.
Không thể đến Long Môn được, tuyệt đối không thể đến.
Thế là nàng khô khan nói: “Không cần, hôm nay cũng không có chuyện lớn gì, vẫn là Trường Sinh ca ca mời cơm quan trọng hơn.”
Phượng Khinh Ngữ nhận rồi, nàng thừa nhận mình bị Đậu Trường Sinh uy hiếp, mình mà không đi với hắn thì hắn sẽ nhắm vào những người khác trong Phượng Hoàng tộc, sau đó xuống tay với bọn họ, đúng là một tên tặc tử hèn hạ vô sỉ.
Phượng Khinh Ngữ cũng hiểu được mục đích của Đậu Trường Sinh, Đậu Trường Sinh hoàn toàn muốn kéo mình xuống nước, lần này nhất định phải làm chuyện xấu, rồi tiện tay đổ hết lên đầu mình.
Trong phòng Phượng Khinh Ngữ rất hận, lần trước ở Mỹ Thực Chi Đô, tại sao nàng lại lắm lời, quen biết cái tên hèn hạ vô sỉ này.
Đậu Trường Sinh vui mừng nói: “Đi.”
“Triều Thiên lâu không mở, chúng ta đến Túy Tiên lâu ở Tây Bộ đi.”
“Rượu ngon ở Túy Tiên lâu là số một.”
Đậu Trường Sinh nhìn đường một chút, sau đó dẫn Phượng Khinh Ngữ đến Tây Bộ, nhìn tửu lâu lớn nhất ở trước mặt, Đậu Trường Sinh vô cùng hài lòng, Túy Tiên lâu cực kỳ khí phái.
Đình đài lầu các, trì quán thuỷ tạ.
Kiến trúc này không chỉ giới hạn ở một tòa nhà, mà giống như một trang viên.
Túy Tiên lâu cực kỳ rộn ràng, chỉ đứng ngoài cửa thôi cũng có có thể nghe thấy các âm thanh ồn ào hỗn loạn, phần lớn những người trong số đó đều là võ giả
trung tam phẩm.
Lần này Mỹ Thực Chi Đô xuất hiện ở Đông Hải, đối với võ giả bình thường mà nói, đây là cơ hội hiếm có, mặc dù đi tới Thiên Ngoại Thiên thì không khó, nhưng cũng không hề dễ, võ giả tầm thường thì cả đời cũng không có cơ hội đi vào Thiên Ngoại Thiên.
Cho nên Mỹ Thực Chi Đô và Hoàng Kim Đổ Thành, hai thứ này toàn bộ đều là vật trong truyền thuyết, lần này xuất hiện thu hút không ít người tới.
“Là nhóm hai tên ôn thần.”
Trong tiếng ồn ào ban đầu, không biết ai sợ hãi hô lên một tiếng, trong nháy mắt mọi người chợt im bặt, giống như nếu có người nói chuyện thì sẽ lập tức bị bóp cổ họng, trong Túy Tiên lâu nhất thời trở nên yên tĩnh.
Vẻ mặt Phượng Khinh Ngữ cứng đờ, nữa rồi, lại tới nữa rồi.
Đậu Trường Sinh trái lại đã quen với những trường hợp thế này rồi, không phải chỉ là một vài ô danh thôi hay sao? Hắn hoàn toàn không thèm để ý.
Nhanh chân bước vào Túy Tiên lâu, trực tiếp bỏ qua những tên trung tam phẩm võ giả này, những tên này có thể ăn chơi ở Mỹ Thực Chi Đô, tự nhiên không thể có nhã gian, đến bí cảnh và những chỗ khác, tiêu chuẩn chi phí rất cao, không phải là nơi bọn họ có thể kham nổi, nhưng có thể đến Túy Tiên lâu một lần, cũng đủ để ba hoa khoác lác cả đời rồi.
Giống như người bình thường đi tàu cao tốc, có thể một lần ngồi khoang thương gia, trải nghiệm một chút là được rồi, không phải bọn họ không thể tiếp tục chi trả, mà là không đáng giá, chất lượng không cao.
Sau khi Đậu Trường Sinh đi vào, võ giả bình thường bắt đầu nháo nhào tránh né, nhưng có người không đi được, quản sự Túy Tiên lâu căng da đầu, chủ động đi tới, nở nụ cười cứng ngắc, nói: “Thỉnh an Đậu gia và Thiên Nữ.”