Nếu không có loại tín niệm này thì làm sao tu đại đạo.
Cho nên bất cứ loại rượu ngon và mỹ thực nào có thể nổi tiếng trong toàn thiên hạ, được vạn tộc ngợi khen, không những có mùi vị ngon, mà còn có công dụng đặc biệt.
Thứ thật sự có thể dung hoà được hai thứ mùi vị và công dụng đặc biệt, đó mới là mỹ tửu và mỹ thực thật sự.
Giống như loại Thiên Tiên Tuý này, được gọi là một ngày mơ tiên, hóa thành Tiên Thiên Thần Ma, cảm nhận thần thông quảng đại, pháp lực vô biên, là cảm giác có thể làm được tất cả.
Tất nhiên đây chỉ là trong lúc say rượu, vả lại sau khi tỉnh lại có thể lưu lại mấy phần, vậy thì phải xem ngộ tính và tư chất của một người rồi.
Mặc dù không thiếu gì chỗ có thể ngụy tạo, đối với Tiên Thiên Thần Ma đó chỉ là một trò đùa, nhưng đối với Thần Ma mà nói thì cũng là một bước tiến không nhỏ, có thể từ một mà suy ra mười, nâng cao linh cảm, v.v.
Mà đối với phàm tục thì hiệu quả lại càng tốt hơn, có thể cảm nhận được Thần Ma ý cảnh, cảm ngộ được Thần Ma cảnh giới.
Thiên Tiên Túy bán chạy nhất, cũng vì nó là loại tốt nhất.
Thời kỳ hưng thịnh của Thượng cổ tiên đạo quá chói lọi, bây giờ đồ đạc để lại cũng không nhiều lắm, nhưng bất cứ một loại nào đều là trân phẩm, giống như Bất Tử Tam Phù kia, giống như Thiên Tiên Tuý này, vô cùng khiến người ta ao ước.
Phượng Khinh Ngữ suy nghĩ một lúc, cuối cùng nhìn thoáng qua Đậu Trường Sinh, vậy giờ cái tên vô sỉ này có can đảm chủ động chi tiền, vậy thì nàng tất nhiên phải chọn loại tốt nhất, thế là nàng trực tiếp mở miệng nói: “Vậy cứ chọn Thiên Tiên Tuý đi.”
Trong lòng quản sự run lên, cũng biết là nàng sẽ chọn loại này.
Bất cứ vị nào lần đầu đến Túy Tiên lâu, trên cơ bản đều đưa ra lựa chọn này, bởi vì Thiên Tiên Tuý quá nổi tiếng.
Không những gì hiệu quả của Thiên Tiên Tuý tốt, mà còn là vì đại chưởng quỹ gặp được kỳ ngộ, nhận được mảnh nhỏ của Thiên giới, bên trong có một toà Thượng cổ Tiên cung hoàn chỉnh, bây giờ bị chế tạo thành một bí cảnh đặc biệt.
Mỹ tửu kết hợp với Thượng cổ Tiên cung này, vậy thì lực sát thương vô cùng khủng bố.
Nhất là đại chưởng quỹ, nhằm đạt được hiệu quả tốt nhất, hắn lại không ngừng liên hệ với Bất Dạ Chi Thành, trước sau không biết đã liên hệ bao nhiêu lần, mới nhận được sự cho phép của Quảng Hàn Tiên tử, phái một nhóm thiếu nữ trẻ trung có thiên phú cực tốt đến Bất Dạ Chi Thành trước, đích thân nhận được sự đào tạo của Quảng Hàn Tiên Tử.
Mỗi một người nhảy múa, đánh đàn trong Thượng cổ Tiên cung đều từng được một vị Tiên Thiên Thần Ma dạy dỗ.
Tất nhiên đánh đổi bằng một cái giá cực kỳ nặng nề, tự nhiên cũng thu lệ phí không nhỏ, đây hoàn toàn là tiêu chuẩn Thần Ma, phải kiếm được Thần Ma tiền tài, phàm phu tục tử bình thường không có năng lực để chi trả, nhưng mà vẫn có một số nhân vật ngoại lệ.
Đậu Trường Sinh và Phượng Khinh Ngữ ở trước mặt này, còn có một số Thần Ma tử tự, tuyệt thế thiên kiêu, v.v.
Túy Tiên lâu sẽ chủ động giảm giá, loại người này quá ít ỏi, Túy Tiên lâu cần bọn họ để tăng danh tiếng, đồng thời cũng muốn lấy được tình hữu nghị của bọn họ.
Trong lòng quản sự rất phức tạp, hiện nay những người muốn đến bí cảnh, cũng không phải là nhân vật nhỏ, dù sao điều kiện cao như vậy, người có thể đi vào thì sao lại là con mèo con chó được.
Là thủ lĩnh hiện tại, kiêm chủ nhân của Đông Hải Long Đình, Ngao Xuân, muốn mở tiệc chiêu đãi Thần tộc và các nhân vật quan trọng trong đại tộc.
Mặc dù bọn họ không thể trêu vào, nhưng quản sự ngẩng mặt lên nhìn Đậu Trường Sinh và Phượng Khinh Ngữ ở trước mặt, không thành vấn đề, tổ hợp hai người này, đến cả Trù thánh cũng sợ, đại chưởng quỹ chắc chắn sẽ hiểu cho mình.
Quản sự chủ động lên tiếng nói: “Đậu gia và Thiên Nữ đến đình nghỉ mát nghỉ tạm một chút, tiểu nhân sẽ lập tức đi sắp xếp.”
“Muốn bí cảnh sớm mở ra, phải đi sắp xếp một số thứ trước, có lẽ sẽ chậm một chút, xin Đậu gia và Thiên Nữ hiểu cho.”
Đậu Trường Sinh vung tay lên, không thèm để ý mà nói: “Đi đi.”
“Đi sớm về sớm.”
Quản sự vội vàng rời đi, hắn không lập tức đến bí cảnh để đuổi người, những người đó hắn cũng không đắc tội nổi, mà là đi tìm đại chưởng quỹ, chuyện này phải để đại chưởng quỹ giải quyết.
Đậu Trường Sinh mới chờ một khắc đồng hồ, chỉ nghe thấy tiếng ầm ĩ vang lên, giọng nói hùng hùng hổ hổ vang lên từ đằng xa: “Là kẻ nào?”
“Ai dám ức hiếp Long tộc?”
“Chỗ này là Đông Hải.”
Đậu Trường Sinh nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, chợt tươi cười rạng rỡ, chủ động bước tới vui mừng nói: “Là Ngao Xuân đại ca à.”
“Thật sự là trùng hợp.”
“Đi chung đi, chúng ta đi chung đi.”
Ngao Xuân khí thế hung hãn, không ai sánh bằng, nhưng sau khi nhìn thấy Đậu Trường Sinh thì chợt im lặng, tất cả lửa giận nhất thời biến mất sạch sành sanh, khí thế trong nháy mắt đã không còn, hắn trực tiếp xoay người bỏ đi.