Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1742 - Chương 1742. Vụ Án Thiên Kiêu Tử Vong Phiên Bản 2.0

Chương 1742. Vụ án thiên kiêu tử vong phiên bản 2.0 Chương 1742. Vụ án thiên kiêu tử vong phiên bản 2.0

Người ta đồn rằng Đậu Trường Sinh tâm địa ích kỷ, báo thù không để qua đêm.

Con mẹ nó chuẩn quá rồi.

Còn chưa qua một ngày nữa mà?

Đã dẫn theo Phượng Khinh Ngữ, tập hợp thành tổ hai tên ôn thần đến báo thù.

Bí cảnh.

Bên ngoài Thượng Cổ Thiên Cung.

Các chủng loại kỳ hoa dị thảo, còn có mười sáu gốc hoa thụ, cây nào cây nấy đều cao lớn, gió thổi qua hoa rơi lả tả, ngàn đóa vạn đóa, trải dài khắp mặt đất.

Trong Thượng Cổ Thiên Cung, mọi người ngồi ngay ngắn đằng sau bàn gỗ, trên bàn gỗ bày chén cẩm thạch, bình rượu vàng, mâm phỉ thuý.

Đàn cổ du dương, tiếng chuông ngân vang.

Bốn phía đại điện được trang trí bằng những bông hoa hình chuông úp ngược, đài hoa trắng nõn, tỏa ra ánh sáng nửa trong suốt trong giống như gốm sứ.

Từng luồng từng luồng tiên khí không ngừng bay lên từ mặt đất, biến thành những rặng mây dày đặc, che phủ mặt đất, tiên khí nồng đậm, ý cảnh mịt mờ, giống như đang ở trên mây.

Đậu Trường Sinh nhìn điệu múa uyển chuyển ở trước mặt, không khỏi cảm thán ở trong lòng, tốt, tất cả đều tốt, có thể gọi là thập toàn cửu mỹ, điều duy nhất không được hoàn mỹ đó chính là đồ tốt nhưng không phải của mình.

Sau khi một khúc ca vũ kết thúc, vũ cơ bắt đầu chầm chậm lui xuống.

Lúc này Đậu Trường Sinh mới chủ động lên tiếng: “Hôm nay gặp được Ngao Xuân đại ca, mới biết thế nào là anh hùng đương thời.”

“Có thể cạn một ly với Ngao Xuân đại ca, thực sự là phước đức ba đời.”

“Tiểu đệ xin được uống trước.”

Đậu Trường Sinh bưng chén rượu lên, trực tiếp cạn sạch một hơi, sau đó lại cầm bình rượu ở bên cạnh, rót đầy chén rượu, sau đó lại nhìn về phía con rồng ngồi ngay ngắn ở bên cạnh Ngao Xuân.

Vị này vẫn chưa hoàn toàn biến thành hình người, mà là đầu rồng thân người, vảy rồng trên đầu rồng có màu xanh lam, đôi mắt rồng to lớn cũng là một mảng xanh lam trong trẻo, sừng rồng khá là bén nhọn, bàn tay cũng là vuốt rồng sắc bén, dáng dấp đặc biệt trông vô cùng dễ thấy, Đậu Trường Sinh lập tức nhận ra đối phương.

Hắn lại nâng cánh tay giơ chung rượu lên thật cao, mở miệng nói với giọng kính nể: “Cửu Thuỷ đại ca, danh chấn vạn tộc.”

“Từ nhỏ đến lớn tiểu đệ vẫn luôn nghe danh Cửu Thuỷ đại ca.”

“Nhớ lại năm đó Cửu Thuỷ đại ca ở Thiên Ngoại Thiên, dâng nước lên ba vạn dặm, liên tục đánh bại Vũ tộc thiên kiêu, một trận chiến làm chấn động vạn tộc, khiến thiên hạ đều chú ý.”

“Trước đó không lâu ở Bách Hoa viên, tiểu đệ còn gặp được Long Mẫu, ta đã cầu xin Long Mẫu nhờ Cửu Thuỷ đại ca ở trong Long Môn chăm sóc cho tiểu đệ nhiều hơn.”

Đậu Trường Sinh nói một đống lời dễ nghe, ánh mắt không ngừng nhìn về một chỗ, đó là danh sách hảo hữu, nhưng lúc này lại chẳng có một chút phản ứng nào, điều này không khỏi khiến cho Đậu Trường Sinh nhìn về phía Phượng Khinh Ngữ vẫn luôn giữ im lặng, bèn chủ động mời nàng: “Khinh Ngữ muội tử còn chưa kính rượu với Cửu Thuỷ đại ca.”

“Phải biết lần này Long Môn mở ra, Ngao Xuân đại ca nhất định sẽ giết chết Thượng cổ chân long Bất Diệt Nguyên Linh, thành công cướp đoạt Long Môn.”

“Mà Cửu Thuỷ đại ca có thể ở trong Long Môn bắt đầu tìm kiếm thi thể của Thượng cổ chân long, mượn thi thể của Thượng cổ chân long hoàn thành lần lột xác cuối cùng của mình, trở thành một Thần Ma cao cao tại thượng.”

Phượng Khinh Ngữ bưng chung rượu lên, trực tiếp cạn sạch một hơi, chẳng hề hó hé nửa lời, Đậu Trường Sinh nhất thời cảm thấy khó xử, không phối hợp như vậy thì biết phải làm sao đây?

Móng vuốt bén nhọn của Cửu Thuỷ Thái tử cầm lấy chung rượu, một hơi cạn sạch rượu ở trong chung.

Rượu này không phải Thiên Tiên Tuý, rượu ngon nhất để lại gần cuối, bây giờ không ai dám uống, dược hiệu của thứ kia quá mức mạnh mẽ, sau khi uống xong sẽ say bí tỉ, bất cứ người nào cũng không thể để mình rơi vào trạng thái say rượu.

Nơi này tuyệt đối không an toàn, bây giờ đang hoà thận, một giây sau rút đao khai chiến, đó cũng không phải là không thể.

Lần trước ở Mỹ Thực Chi Đô, không biết đã giết chết bao nhiêu thiên kiêu, đây chính là vết xe đổ.

Cửu Thủy Thái tử uống rượu xong, giọng nói đặc biệt giống như kim loại ma sát vang lên: “Có thể được Đậu Trường Sinh kính một chén rượu.”

“Đây cũng là một loại vinh hạnh rồi.”

“Dù sao lấy phàm tục nghịch phạt Thần Ma, thiên hạ vạn tộc, không một ai có thể làm được, trên đời này chỉ có một mình ngươi.”

“Mặc dù ngươi là Nhân tộc, ta là Long tộc, chủng tộc của đôi bên khác nhau, cũng có huyết hải thâm cừu, nhưng Yêu tộc chém giết Hổ Kinh Thiên, Ba Lăng Sơn đánh chết Ba Xà, vẫn xứng đáng để ta kính phục.”

Cửu Thủy Thái tử rót đầy chung rượu, lại nâng chung lên sau đó cạn sạch một hơi.

Cửu Thủy Thái tử dời ánh mắt nhìn về phía Phượng Khinh Ngữ im lặng ở bên cạnh, chủ động lên tiếng nói: “Khinh Ngữ muội tử luôn thích rộn ràng, luôn luôn có chuyện nói không hết, tại sao bây giờ lại im lặng?”

Bình Luận (0)
Comment