Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1743 - Chương 1743. Vụ Án Thiên Kiêu Tử Vong Phiên Bản 2.0 2

Chương 1743. Vụ án thiên kiêu tử vong phiên bản 2.0 2 Chương 1743. Vụ án thiên kiêu tử vong phiên bản 2.0 2

“Các vị đang ngồi ở đây đều đến từ các chủng tộc khác nhau, một lần tập họp lại cũng khá khó khăn, đợi sau khi Long Môn mở ra, cũng sẽ tranh đấu vì chuyện của Long Môn mai sau muốn tập hợp được nhiều người như vậy cũng là chuyện không thể nào.”

“Hôm nay không cần nghĩ tới những chuyện khác, cái gì tranh đấu giữa các chủng tộc, ân oán cá nhân, tất cả đều có thể tạm thời buông xuống, hôm nay chúng ta không say không về.”

Cửu Thủy Thái tử vừa nói dứt lời, lập tức có người tán thành nói: “Nói hay lắm.”

“Gặp nhau một lần không mấy dễ dàng, sau lần này Cửu Thuỷ ngươi sẽ xung kích Thần Ma, chứng đạo Thần Ma rất nguy hiểm, nếu không thành thì sẽ chết ngay lập tức.”

“Trở thành Thần Ma cao cao tại thượng, không thể nào tụ tập với bọn ta, còn nếu thất bại thì thân tử đại tiêu, tan thành cát bụi, cũng không còn cơ hội gặp lại nữa.”

“Đây cũng có thể xem là lần cuối cùng gặp nhau, hôm nay có nói gì đi nữa thì cũng không say không về.”

Người nói chuyện chính là một ngọn lửa đỏ nhảy nhót, lửa đỏ cháy hừng hực, không ngừng nhảy lên nhảy xuống, bên trong loáng thoáng có thể nhìn thấy bóng người, dáng dấp cực kỳ mơ hồ, hoàn toàn không thể nhìn thấu được, trong tay hắn đang cầm chung rượu, ngọn lửa đỏ không ngừng bùng cháy, thế mà chưa từng cháy lan đến chung rượu, giống như ngọn lửa kia là vật hư ảo, hoàn toàn không phải là thật.

Đậu Trường Sinh vừa nhìn đã biết vị này chính là Thần Hỏa của Thần tộc, tên rất tục, đây cũng là một loại phong cách của Thần tộc, tên tuổi chẳng bao giờ dễ nghe, tất cả đều là những cái tên trắng trợn, càng trắng trợn thì càng tốt.

Vừa nghe là có thể biết được đặc trưng của Thần tộc, giống như cái tên Thần Hoả này, vừa nghe vào là biết có liên quan đến lửa.

Đến khi đối phương chứng đạo Thần Ma, hai chữ này sẽ xoay ngược lại, có thể gọi là Hỏa Thần.

Suy cho cùng vẫn còn kiêng kỵ, không ở phàm tục mà đã tự xưng là Hoả Thần.

Đậu Trường Sinh nhìn về phía người cuối cùng, đó là Vũ tộc lưng mọc cánh chim trắng muốt, Đậu Trường Sinh cố tình nhắc đến chiến tích Cửu Thuỷ Thái tử đánh bại Vũ tộc, tất nhiên cũng có duyên cớ, cũng có ý đồ châm ngòi ly gián quan hệ giữa đôi bên, nếu không Cửu Thuỷ Thái tử sống mấy trăm năm, vô số công tích vĩ đại, tại sao hắn cứ một mực phải nhắc đến chuyện này.

Đáng tiếc cuối cùng tên Vũ tộc này lại chẳng nói lời nào, giống như một bức tượng đá, hoàn toàn không nhúc nhích.

Vũ tộc tên là Vũ Vạn Lý, tên cũng rất bình thường, cả đám người Ngao Xuân, cộng thêm hai người Đậu Trường Sinh, hiện nay Thượng Cổ Thiên Cung tổng cộng có sáu người.

Trong những người này thì cảnh giới của Đậu Trường Sinh và Phượng Khinh Ngữ thì thấp hơn một chút, bốn người còn lại đều là phàm tục chi đỉnh, cách chứng đạo chỉ còn một khoảng ngắn.

Ngao Xuân nhìn mọi người, nhất là lúc nhìn về phía Đậu Trường Sinh, ánh mắt không ngừng loé lên, trong lòng cảnh giác, hắn cứ cảm thấy hôm nay nhất định sẽ xảy ra chuyện.

Cũng không biết là vì tâm huyết dâng trào, hay là vì quá kiêng kỵ Đậu Trường Sinh, từ đó mà trông gà hoá cuốc, vừa nhìn thấy Đậu Trường Sinh là lại có cảm giác sẽ xảy ra chuyện.

Dằn xuống cảm giác khó chịu trong lòng, Ngao Xuân chủ động mở miệng nói: “Lần này gặp nhau vốn là để thảo luận chuyện Long Môn bây giờ có thêm Nhân tộc và Phượng Hoàng tộc, cái này cũng không phải chuyện xấu, trái lại còn là một chuyện tốt.”

“Hiện nay chúng ta đã tập hợp đủ Long tộc, Phượng Hoàng tộc, Nhân tộc, Vũ tộc, Thần tộc, năm chủng tộc lớn.”

“Mười chủng tộc lớn thì đã có hết một nửa ở chỗ này rồi, mỗi một vị ngồi ở đây đều có tiếng nói, có thể đại diện cho cả tộc.”

“Như vậy thì ta sẽ nói thẳng, lần này vào Long Môn nguy hiểm không nhỏ, nếu như có thể, vẫn xin các vị hãy từ bỏ, ta đây không phải là bắn tiếng đe dọa, mà là thật lòng khuyên nhủ.”

“Linh tính của Long Môn đã bắt đầu sống lại, nhất định là do Thượng cổ chân long Nguyên Linh Bất Diệt gây ra, Long Môn vốn được tạo thành từ thi thể của nó, Thượng cổ chân long nắm giữ Long Môn đây là chuyện hiển nhiên.”

Đậu Trường Sinh nhìn Ngao Xuân biểu diễn, không khỏi lắc đầu nhẹ, dáng vẻ này sao mà quen thuộc quá?

Sau đó hắn sực lấy lại tinh thần, đây chẳng phải là điệu bộ của đại ca hờ nhà mình lúc ở trong vạn tộc đại hội cách đây không lâu hay sao?

Đúng là nghịch đại đao trước mặt Quan công.

Đậu Trường Sinh âm thầm cười lạnh ở trong lòng, ánh mắt hắn nhìn về phía Phượng Khinh Ngữ, hôm nay tiểu lão muội làm sao thế này?

Chẳng có chút tinh thần gì cả.

Phượng Khinh Ngữ bưng chung rượu lên, bắt đầu tự uống một mình, sau khi uống liên tục ba chung rượu, nàng mới chủ động lên tiếng, nói: “Ngao Xuân đại ca cứ yên tâm, Long Môn lần này tiểu muội sẽ không tham dự.”

“Thực lực của tiểu muội yếu kém, thua xa các vị ca ca đang ngồi ở đây.”

“Lần này tới đây chỉ tính làm quen với anh hùng đương thời.”

“Hôm nay sau khi gặp được, đời này cũng không còn gì luyến tiếc.”

Bình Luận (0)
Comment