Chương 219: Không cứu Đậu thị, giải dược
“Chuyện Phương Nhi, vốn tính là chờ đến khi ta sắp chết thì nói với ngươi, chờ sau khi bình an ta cũng sẽ cho ngươi một lời giải thích.”
Lão Cửu trầm giọng nói: “Bây giờ nói đi.”
“Dù sao thì chúng ta cũng sắp chết rồi.”
“Lão Cửu.”
“Ngươi đang nói nhảm cái gì vậy?”
“Sao chúng ta có thể chết được?”
Từng tia ánh mắt.
Toàn bộ đều hội tụ trên người của lão Cửu.
Trong tay Đậu Trường Sinh cầm bó đuốc, mượn nhờ ánh lửa có thể trông thấy, mặt lão Cửu không có biểu tình gì, đối với lời nói chỉ trích cũng không có bất luận phản ứng nào.
Ngược lại ánh mắt hắn sáng ngời nhìn chăm chú vàolão tộc trưởng, nhanh chân bước về phía trước một bước, dáng người cao lớn trên cao nhìn xuống lão tộc trưởng, giọng trầm xuống lạnh lùng nói: “Phương Nhi là ngươi hại chết.”
“Đã chết 15 năm.”
“Ngươi còn có mặt mũi nói cho ta biết? Trước khi chết cho ta một công đạo.”
Một đôi mắt kia hiện ra âm u tĩnh mịch, vết sẹo trên cổ nhúc nhích, lúc này lão Cửu giống như là ác quỷ bò ra từ trong địa ngục U Minh.
Ánh mắt hắn nhìn chung quanh bốn phía, nhìn từng người không dám tin tưởng, lạnh lùng nói: “Các ngươi đều không phải loại người tốt đẹp gì.”
“Phương Nhi từ nhỏ đã ngoan ngoãn lại dễ thương, thường xuyên đưa thức ăn cho những thúc bá là các ngươi, nhưng các ngươi đã trả ơn như thế nào?”
“Toàn bộ đều dùng ánh mắt lạnh lùng thờ ơ đứng ở ngoài quan sát, nhìn chăm chú những lão già này, sống sờ sờ hại chết Phương Nhi.”
“Chẳng phải là do Phương Nhi có thiên phú tuyệt hảo khiến trong lòng lão già này cảm thấy bất an.”
“Sợ ảnh hưởng đến hôn nhân của cháu gái hắn với Vương thị kia.”
“Dù sao Vương thị càng coi trọng Phương Nhi hơn.”
“Nếu như Phương Nhi không chết, người lấy có thể không phải là cháu gái của lão già này.”
Lão tộc trưởng hoàn toàn mất bình tĩnh, nhìn lão Cửu giống như ác quỷ đang gào thét về phía mình, không khỏi trầm giọng nói:
“Lão Cửu.”
“Tất cả đều là hiểu lầm.”
Lão Cửu cười to ha ha, lúc này tràn đầy vui vẻ nói: “Cái gì hiểu lầm chứ?”
“Cũng không có hiểu lầm.”
“Nữ nhi xinh xắn đáng yêu của ta đã chết, là do các ngươi hại chết.”
“Lúc ấy ta đã muốn giết lão già ngươi để báo thù.”
“Nhưng 15 năm trước, võ nghệ của lão già ngươi còn chưa giảm, khí huyết không hề suy bại, ta cũng không phải là đối thủ của ngươi, cho nên lúc ấy ta đã nhẫn nhịn xuống.”
“Vì trả thù lão già ngươi, ta đã nhẫn nhịn ngươi 10 năm, nhìn ngươi đã lâu chưa từng diễn luyện võ nghệ, gân cốt bắt đầu nhũn ra, khí huyết từng chút từng chút suy bại, ta vốn tưởng rằng lúc ấy ta sẽ động thủ.”
“Cũng không ngờ rằng ta lại nhịn, chỉ giết mỗi lão già ngươi là không đủ, còn lâu mới đủ.”
“Ta muốn toàn tộc Đậu thị đều phải bồi táng theo Phương Nhi.”
“Cho nên ta lừa nói với Bát ca, cùng nhau đào mật đạo này, trong đó bố trí cạm bẫy, chính là để có một ngày dẫn toàn bộ các ngươi tiến vào, chúng ta cùng nhau đồng quy vu tận.”
“Tộc Đậu thị tương đối phân tán, nếu không nắm chắc ta sẽ không dám động thủ, sợ đả thảo kinh xà khiến cho tộc nhân rải rác khắp nơi, có cá lọt lưới.”
“Cũng không ngờ được, không đợi cho ta cố tình chế tạo cơ hội, cơ hội cũng đã tới.”
“Đậu Trường Sinh trở lại, toàn bộ tộc Đậu thị đều từ các nơi quay về Đậu gia trang.”
“Cơ hội trôi qua tức thì, ta đã phải mất rất nhiều năm mới mua sắm được độc dược Tam phẩm Cửu Chuyển Vạn Tràng Tán từ trong Vạn Độc Môn, trực tiếp miễn phí cho các ngươi thưởng thức.”
“Tam phẩm độc dược đối ứng với cấp độ Tông Sư, cho dù là sau khi Tông Sư nhấm nháp cũng sẽ bị độc tố ăn mòn.”
“Uy danh của Cửu Chuyển Vạn Tràng Tán cực lớn, loại độc này vô sắc vô vị, độc dược phát tác có thể từ người hạ độc điều khiển, tam chuyển có thể độc chết Hạ tam phẩm, lục chuyển độc chết Trung tam phẩm, độc cấp chín sau mới có thể độc chết Tông Sư.”
Sắc mặt lão Thập nhị tái nhợt, giọng điệu cực kỳ hung ác nói: “Hôm qua tiệc rượu là tam chuyển, đêm nay Diêm La Thôi Mệnh Kỳ là lục chuyển, nếu như không tính sai thì nơi này còn có Vạn Tràng Tán, như vậy gộp lại với nhau mới chính là cửu chuyển.”
Lão Cửu thay đổi in lặng trước kia, cừu hận mà hắn giấu ở trong lòng suốt 15 năm, bây giờ toàn bộ bùng phát, hắn có một bụng lời muốn nói ra, cũng không có cái gì để che dấu nữa, trực tiếp mở miệng giải đáp nói: “Đã nhìn ra sao?”
“Nhưng đã muộn.”
“Khi các ngươi phát hiện ra Diêm La Thôi Mệnh Kỳ, lúc đi đến quan sát Diêm La Thôi Mệnh Kỳ cũng đã theo độc tam chuyển Vạn Tràng Tán, tấn thăng thành lục chuyển Vạn Tràng Tán.”
“Mấy người các ngươi, võ đạo tu vi tối cao, ta sợ độc lục chuyển Vạn Tràng Tán không giết chết được các ngươi, cho nên mới mang các ngươi đi vào trong mật đạo, nơi này đã bố trí sẵn độc dược cuối cùng từ lâu.”
“Cũng là chỗ khó khăn nhất, tam chuyển và lục chuyển vô sắc vô vị, nhưng muốn độc chết Tông Sư, dược hiệu nhất định phải tăng cường ít nhất là hai ba mươi lần, cho nên sẽ có một ít mùi vị khác thường.”