Chương 278: Một mình khống chế cả tòa thành (2)
Hàn khí từ từ lan rộng ra, trên mặt đất hình thành từng lớp băng tuyết lan tràn ra, giọng nói lạnh lùng của Đậu Trường Sinh vang lên: “Nói vào chuyện chính.”
“Nếu không còn chuyện gì muốn nói nữa thì chịu chết đi.”
Diệp Vô Diện vẫn mỉm cười, không hề tức giận chút nào. Hắn chậm rãi nói: “Bản lĩnh của Đậu huynh thật cao cường, số lượng vảy rồng trong tay ngươi có lẽ đã nhiều hơn ba mươi miếng, tổng cộng chỉ có ba mươi danh ngạch, Đậu huynh đã độc chiếm được một phần ba.”
“Trong số hai mươi danh ngạch còn sót lại, ai cũng cảm thấy lo lắng.”
“Bọn họ đã bắt đầu liên kết lại với nhau để đánh lén Đậu huynh.”
“Tại hạ đến đây là đặc biệt muốn báo cho Đậu huynh biết được nơi ẩn náu của bọn họ.”
“Nếu Đậu huynh cảm thấy thế lực của mình quá cô độc, tại hạ cũng có thể giúp đỡ.”
Đậu Trường Sinh cười lạnh, quả quyết từ chối: “Nếu như chân thân của ngươi đến đây, ta sẽ cùng giết.”
“Nhưng mà dựa vào tính cách nhát như chuột của ngươi, e rằng chỉ dám dùng người giấy để thay thế, có giết cũng không có tác dụng gì, ta cũng không muốn làm chuyện vô ích.”
“Ngươi có thể đi trước dẫn đường.”
Diệp Vô Diện đi trước, từ từ giải thích: “Kẻ thù lần này thực lực cũng không tệ.”
“Gia Cát Dao tự mình lên tiếng kêu gọi, những người khác lập tức nhao nhao hưởng ứng. Gia Cát Dao xuất thân từ Gia Cát thị là một trong mười tám gia tộc quyền thế, bên trong gia tộc có Vô Thượng Tông Sư Thần Hầu Gia Cát Vô Ngã.”
“Còn có Nhất Phẩm Bán Thần Binh Mặc Dương Kiếm, mặc dù xếp hạng của hắn trên Nhân Bảng là nằm ngoài mười danh ngạch đầu tiên, nhưng lại có năng lực chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ. Hắn có triển vọng sẽ có thể xông vào top mười của Nhân Bảng, cũng được Gia Cát thị bồi dưỡng từ nhỏ.”
“Người mạnh nhất trong thế hệ này của Gia Cát thị cũng chỉ có hai người, thứ nhất là Gia Cát Phi, mặc dù hơi yếu nhưng cũng đã là một Tông Sư, có thể đứng đầu nhóm đệ tử.”
“Nhưng rất tiếc là hắn đã chết thảm. Nếu Gia Cát Dao cũng chết, vậy thì hậu bối Gia Cát thị phải tuyệt tự. Dù hai mươi năm nữa cũng không thể xuất hiện một thiên tài thứ hai giống như Gia Cát Dao.”
“Nếu thế hệ sau của Gia Cát thị chết hết, vậy thì hi vọng muốn tìm một Vô Thượng Tông Sự để kế thừa danh ngạch của Gia Cát Vô Ngã là rất mong manh.”
Đậu Trường Sinh cười nhưng không cười nhìn Diệp Vô Diện, lạnh lùng nói: “Không cần nhiều lời, Gia Cát Dao chắc chắn phải chết.”
“Năm xưa Đông Phương Thái A tính toán ta, lần trước ở Đậu gia trang hắn cũng nảy sinh sát ý, từ lâu thù hận đã được tạo ra. Hiện giờ Gia Cát Phi đã chết, chắc chắn bọn họ càng hận ta nhiều hơn. Nếu không giết chết kẻ thù như vậy, chẳng lẽ còn giữ nàng lại để tương lai nàng quay lại trả thù ta à?”
Diệp Vô Diện giơ ngón cái lên với hắn rồi lên tiếng khen ngợi: “Đậu huynh thật khí phách.”
“Ngoại trừ Gia Cát Dao thì còn có Tưởng Côn Sinh Bạch Y Diêm La, Lãnh Vưu Khôn của Lục Phiến Môn, Cao Xương Bắc Kim Linh Vệ và Tào Công Quan của Đông Xưởng.”
“Những kẻ tầm thường còn lại thì không đáng để Đậu huynh phải quan tâm.”
“Tưởng Côn Sinh Bạch Y Diêm La đứng thứ tư trên Nhân Bảng, phía trên có ghi chép lại, chắc là Đậu huynh đã biết.”
“Kỳ Thần Ma võ học Thập Phương Liệt Diễm Đạo thì uy danh hiển hách.”
“Về phần Lãnh Vưu Khôn của Lục Phiến Môn, trước đây là người đứng đầu Thập Đại Danh Bộ, bởi vì bị cuốn vào vụ án của Hộ Bộ Hữu thị lang Chu gia mới bị giáng chức, có lẽ Đậu huynh cũng đã hiểu được.”
“Nhưng Đậu huynh không biết, Lãnh Vưu Khôn được gọi là tam tuyệt Rượu, Quyền, Chân đều là ngụy trang. Hắn vẫn luôn tu luyện Đại Lực Long Tượng Công- bí thuật bên trong Cự Nhân Thiên Công.”
“Sức mạnh của Đại Lực Long Tượng Công rất bá đạo, có thể đắp nặn Long Tượng Chi Thể, nếu không hoàn thành thì phải chết. Vì thế khi thiên hạ đại loạn, trong quân đội mới có nhiều vị mãnh tướng. Hiện tại thiên hạ thái bình, rất ít người chuyên tu bí thuật này.”
“Lãnh Vưu Khôn không chỉ đã tu luyện thành công, mà hắn còn biến đổi nó khiến cho uy lực càng mạnh mẽ hơn.”
“Hơn nữa vì Lãnh Vưu Khôn, Thái tử Đại Chu đã tự mình đến Hoàng Cực Điện, lấy một bộ bí kíp thất truyền nhất phẩm là【 Phách Hải Lục Hợp Trảm】.”
“Đây chính là tuyệt học của Lư quốc công- người trấn thủ Hắc Thủy Quan, uy lực kinh thiên động địa, thiên hạ ít ai sánh bằng.”
“Về phần Cao Xương Bắc của Kim Linh Vệ, Tào Công Quan của Đông Xưởng, cũng không phải là hạng người tầm thường. Một vị là đệ tử của chỉ huy sứ Kim Linh Vệ, vị còn lại chính là nghĩa tử của đốc chủ Đông Xưởng. “
“Lần này Đậu huynh đi,”
“Có thể sẽ không trở về được.”
Ý chí chiến đấu của Đậu Trường Sinh bùng lên, vui vẻ nói: “Vậy thì một đi không trở lại đi.”
Huyện thành, một tòa tửu lầu, dưới tầng hầm.
Đây là bên dưới tầng hầm đã được mở ra từ lâu, là một hầm chứa thức ăn.