Chương 280: Trò hay bắt đầu. (2)
Lông mày Lãnh Vưu Khôn giãn ra, khẽ nhích người một cái, răng rắc một tiếng, tay vịn của ghế dựa đã vỡ vụn ra, trực tiếp bị Lãnh Vưu Khôn làm vỡ, bất mãn nói: "Tưởng Côn Sinh thật là có khí phái lớn."
"Để vài người chúng ta ở đây chờ hắn."
"Cao thị ở Bột Hải là danh môn thiên hạ, tuyệt học gia truyền Cửu Chuyển Sinh Tử Kiếm, danh tiếng lớn như vậy, thế mà ngay cả một đao cũng không tiếp được."
"Thật sự đã làm mất mặt Cao thị."
Ánh mắt Lãnh Vưu Khôn nhìn về phía Tào Công Quan, ánh mắt trở nên thâm thúy, trầm giọng mở miệng: "Tào đốc chủ danh chấn thiên hạ, cũng không hy vọng tên nghĩa tử là ngươi bỏ chạy vào thời khắc mấu chốt, khiến cho thanh danh một đời của Tào đốc chủ bị mất sạch."
Tào Công Quan đang khóc sướt mướt, nói chuyện nghẹn ngào, giọng nói the thé vang lên: "Lãnh Vưu Khôn, ngươi làm càn."
"Đừng tưởng rằng ta không nghe hiểu ý đồ của ngươi, ngươi còn không phải cố ý châm ngòi bọn ta, để bọn ta liều mạng với Đậu Trường Sinh hay sao?"
"Không phải trong lòng ngươi cũng sợ đấy à?"
"Trước khi Đậu Trường Sinh rời khỏi Thần Đô, cho dù đao trảm thiên mệnh nhưng suy cho cùng thực lực cũng chỉ là hạ tam phẩm, tuy chiến lực hắn có thể phát huy không tồi, nhưng cũng chẳng làm nên chuyện gì to tát, không uy hiếp đến ngươi được."
"Nhưng ngươi không ngờ rằng chỉ mới nửa năm mà Đậu Trường Sinh đã có thể chém chết Tông Sư, trong trận chiến ở bến tàu, hắn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, không ai có thể tiếp được một đao của hắn."
"Đây mới thật là chiến lực của Tông Sư chân chính."
"Ngươi có xung đột với Đậu Trường Sinh, lấy tính cách có thù tất báo, lòng dạ hẹp hòi như lỗ kim của Đậu Trường Sinh, sớm muộn gì hắn cũng tới tính sổ với ngươi, nên ngươi mới muốn kích thích bọn ta, muốn mượn thời cơ này trực tiếp vây giết Đậu Trường Sinh."
Lãnh Vưu Khôn liên tục cười giễu, mở miệng châm chọc: "Ta có xung đột với Đậu Trường Sinh, với cách làm người tàn nhẫn độc ác của hắn thì sớm hay muộn gì cũng bị hắn tính sổ, muốn các ngươi đánh nhau liều mạng với hắn, điểm này ta không phủ nhận."
"Nhưng có chắc rằng nếu các ngươi không liều mạng một trận với Đậu Trường Sinh thì sẽ được an ổn tham gia đại hội Long Môn không?"
"Đó là người si nói mộng."
"Trừ khi các người từ bỏ vảy rồng, ngay lúc này trực tiếp phủi mông bỏ trốn, lựa chọn rời khỏi Tam Tiên Đảo, nếu không thì sớm hay muộn gì cũng bị Đậu Trường Sinh tìm tới cửa."
"Nhưng trong các ngươi, ai sẽ sẵn sàng từ bỏ vảy rồng?"
Lãnh Vưu Khôn giống như cười mà không phải cười, tiếp tục châm chọc nói: "Có thể những người ở đây ai cũng có vảy rồng, chỉ là có nhiều hay ít mà thôi, nếu cuối cùng các ngươi tham gia đại hội Long Môn, cũng không dám chắc trăm phần trăm có thể vượt Long Môn thành công.
"Nhưng hy vọng cũng rất cao, suy cho cùng trước kia lúc Trần Vương vượt Long Môn, thực lực của hắn còn không bằng các ngươi."
"Sau khi vượt Long Môn thành công, là đủ để có được ý chí võ đạo Thần Ma của tộc ta giáng xuống làm phần thưởng, trong đó thìu được tuyệt học, linh đan, bảo tàng không cần phải nói thêm, chỉ cần có cơ hội lấy được đặc thù của Thần Ma, pháp có nguyên linh, đã đáng giá để các ngươi liều mạng đổ máu một phen."
"Một loại đặc thù của Thần Ma, tăng Pháp Tướng nhất phẩm."
"Có pháp có nguyên linh đặc thù của Thần Ma, ít nhất sẽ ngưng kết được Pháp Tướng trung phẩm, tương lai có hy vọng trở thành Đại Tông Sư."
"Nếu có loại Thần Ma đặc thù thứ hai, ngưng kết được Pháp Tướng thượng phẩm thì tương lai có thể đạt được võ đạo nhất phẩm, Vô Thượng Tông Sư."
"Ba loại chính là tuyệt phẩm Pháp Tướng, Thần Ma chi tư."
"Làm càn."
Có người mở miệng quát lớn, cho dù Lãnh Vưu Khôn đang nói là sự thật, nhưng lời nói trắng ra như thế vẫn là làm cho người khác thẹn quá hoá giận.
Tiếng lộn xộn vang lên, nhất thời trong hầm chứa đựng thức ăn vang lên tiếng ầm ĩm
Gia Cát Dao đập tay vào bàn, giọng nói lạnh như băng: "An tĩnh lại hết coi, chẳng lẽ các ngươi muốn dẫn Đậu Trường Sinh tới đây bây giờ hay sao?"
Ba chữ Đậu Trường Sinh.
Như đang sở hữu một nguồn ma lực.
Bọn họ có thể không thèm để ý đến lời nói của Gia Cát Dao, nhưng tuyệt đối không thể làm lơ Đậu Trường Sinh được.
Một trận chiến ở bến tàu.
Bóng người hệt như bóng ma của Đậu Trường Sinh rung chuyển tâm trí của bọn họ.
Người ta thường nói trước hạng mười Nhân Bảng rất mạnh, nhưng lời nói nghe nhiều vẫn chưa được chính mắt nhìn thấy thì rất nhiều người không thèm để tâm, nhưng lần này được chứng kiến tận mắt, mới cảm nhận được trước hạng mười Nhân Bảng là hoàn toàn khác xa với trời đất.
Chiến lực Tông Sư, đây là trước hạng mười Nhân Bảng.
Dựa vào lực lượng của một mình đè bẹp một thành.
Khiến cho vô số võ giả trốn chui dưới lòng đất như bọn chuột trong cống ngầm, hoảng sợ không chịu nổi dù chỉ một ngày.
Đã khiến bọn họ khiếp sợ.