Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 461 - Chương 461. Lão Tào Ngươi Cũng Là Phản Tặc À 2

Chương 461. Lão Tào ngươi cũng là phản tặc à 2 Chương 461. Lão Tào ngươi cũng là phản tặc à 2

Hắn tỏ vẻ không vui mở miệng đáp: “Chuyện đại thiên mệnh liên quan đến Đạo của một người, chuyện này tuyệt đối không thể nghe ngóng.”

“Lần tới không được trực tiếp hỏi như thế, không thì sẽ gây thù đấy.”

“Lần này coi như ngươi là tiểu bối, không chấp nhặt với ngươi.”

Tào Long Cát đưa tay đẩy bàn bát tiên, sau cùng không kiên nhẫn nói: “Cút đi.”

“Chuyện Lương Châu, ta đồng ý, đến lúc đó đến Lương Châu rồi liên lạc.”

Đậu Trường Sinh cõi lòng trăm mối ngổn ngang, nghĩ đến chuyện Lương Châu thì trong lòng cũng không còn mặn mà gì lắm với《 Diêm La Trấn Ngục Kinh》,bởi vì chẳng biết có được rồi thì sẽ là chuyện tốt hay xấu nữa.

Đứng dậy đi lên một bước, Đậu Trường Sinh lộ vẻ nghiêm túc, thấp giọng nói: “Sau khi đến Lương Châu, Tào thúc đừng để lộ hành tung, nhất là đừng để cho Tiêu thị biết được.”

“Tào thúc, các ngươi là chiến hữu, quan hệ thân thiết nhưng Tiêu thị bị hoài nghi là Cửu U Minh Giáo, đám người này là Ma Tông, cần phải cẩn thận nhiều hơn, chớ để bị ám hại.”

Tào Long Cát cười khẩy, khinh thường đáp: “Ta biết rõ tâm tư của ngươi, ngươi lôi ta ra làm át chủ bài, định bụng chờ đến cuối thì trở mặt.”

“Chuyện này ngươi cứ yên tâm, bàn về âm mưu quỷ kế, ta không bằng ngươi.”

“Đương nhiên sẽ không phá hư kế hoạch của ngươi.”

“Lúc trước Á Thánh từng nói nghề nào cũng có thợ giỏi, ngươi phụ trách hãm hại người, ta phụ trách chiến đấu.”

“Vậy nhưng ta cũng không phải là bảo mẫu của ngươi, lần này ngươi mời ta đến Lương Châu, nếu hứa hẹn ban đầu không thay đổi, ta sẽ giết một người cho ngươi, hoặc là cứu ngươi một lần.”

“《 Diêm La Trấn Ngục Kinh》 là chúng ta hợp mưu, ai cũng có nghĩa vụ riêng.”

Tào Long Cát tỏ thái độ rất rõ ràng, hắn sẽ không làm bảo mẫu, kè kè bảo vệ Đậu Trường Sinh khắp nơi, Đậu Trường Sinh nghiêm mặt, gật đầu nói: “Được.”

“Tào thúc cứ bí mật chờ tin tức của ta, ta cần phải xác định xem có tồn tại Cửu U Minh Giáo hay không. Nếu chỉ có Âm Cực Tông thì lần này Tào thúc cứ về một mình thôi, những điều kiện trước đó đã đồng ý ta vẫn sẽ giữ nguyên.”

“Được.”

Nghe Tào Long Cát trả lời, Đậu Trường Sinh đi một bước, nhưng vẫn đứng khựng lại.

Không cần Tào Long Cát cứu mình, cũng không cần Tào Long Cát giết người, lần này nếu《 Diêm La Trấn Ngục Kinh》 xuất hiện, cướp đoạt《 Diêm La Trấn Ngục Kinh》sẽ là nghĩa vụ của đôi bên, rõ ràng là ăn cỗ không mất tiền, về sau còn có thể khiến vho Tào Long Cát ra tay thêm một lần nữa.

Xuất hiện tình huống kiểu này đương nhiên là bởi Đậu Trường Sinh có nhiều mạng, không cần Tào Long Cát bảo vệ.

Đứng ở góc độ của Đậu Trường Sinh thì là được của hời, ở góc độ của Tào Long Cát thì thực lực của Đậu Trường Sinh yếu kém, nếu không có mình ra tay bảo vệ thì xác suất tử vong là rất lớn, cứu đối phương một lần, hoàn thành mọi hứa hẹn lúc trước, thì về sau hắn sống hay chết cũng chẳng cần phải quan tâm.

Muốn nằm chờ sung rụng à, không có chuyện đó đâu.

Đậu Trường Sinh tổng cộng đi hai bước nhưng rồi lại vẫn quay trở lại, ngồi ngay ngắn bên cạnh bàn bát tiên, hơi nghiêng người về trước nói: “Tào thúc.”

“Thực lực của ta vẫn còn thiếu tí chút.”

“Như bây giờ đang định độ đại kiếp Phong Hỏa để tăng cường thực lực, nhưng tìm khắp thiên hạ cũng không có lấy một chỗ an toàn, chỉ có Hắc Thủy Quan của Tào thúc là an toàn nhất.”

“Đành xin nhờ Tào thúc hỗ trợ che chở một hồi, ẩn nấp là ta độ đại kiếp Phong Hỏa, rồi lại hộ pháp cho ta một lần.”

Nhìn hàng lông mày của Tào Long Cát vừa mới giãn ra thì lại một lần nữa bắt đầu nhăn lại, Đậu Trường Sinh vội vàng mở miệng giải thích: “Dạo này Tào thúc cũng đã đọc Thiên Cơ Báo rồi, toàn bộ gia nghiệp mấy trăm năm của Kiếm Phái Tây Giang đều đã bị ta mua đứt để luyện chế pháp khí độ kiếp.”

“Có thể nói là đã chuẩn bị đầy đủ, không hề chủ quan chút nào.”

“Ta không sợ thiên kiếp, chỉ sợ kẻ ôm dã tâm hại người ở trong lòng, vì đại nghiệp của chúng ta, xin Tào thúc chịu vất vả đôi chút.”

Tào Long Cát lẳng lặng nhìn Đậu Trường Sinh, gằn mấy chữ: “Lần sau không có chuyện như thế này nữa.”

Đậu Trường Sinh gật đầu như bổ củi: “Tào thúc cứ yên tâm, chỉ một lần này thôi, lần tới tuyệt đối sẽ không làm phiền đến Tào thúc nữa.”

Mẹ kiếp.

Lần sau có mời ông đến thì ông đây cũng không dám tới.

Ai dám dây mơ rễ má gì với cái tên phản tặc nhà ngươi chứ.

Thế chẳng phải là làm nhơ danh tiết nhân nghĩa vô song của Đậu Trường Sinh ta đây.

Hi vọng Tiêu thị ở Lương Châu không phải là Cửu U Minh Giáo, Lương Châu cũng không có Cửu U Minh Giáo, an an ổn ổn đính hôn, sau đó thì thành hôn.

Chặt đứt tham vọng của Tào Long Cát, thiên hạ an an ổn ổn, đừng có suốt ngày xảy ra chuyện gì nữa.

Không thì Đại Chu có muốn tồn tại hết một giáp này, chỉ e là cũng sẽ khó khăn.

Bình Luận (0)
Comment