Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 558 - Chương 558. Ta Có Một Thượng Tướng, Mỗ Đậu, Người Có Thể Đe Dọa Thái Tử

Chương 558. Ta có một Thượng Tướng, mỗ Đậu, người có thể đe dọa Thái tử Chương 558. Ta có một Thượng Tướng, mỗ Đậu, người có thể đe dọa Thái tử

Khuôn mặt Tú tổng quản trắng trẻo không râu, đầu đội cao quan, hai tay giấu trong ống tay áo rộng lớn buông thõng tự nhiên, đôi mắt rũ xuống nhìn sống mũi, người giống như một bảng nền, an tĩnh đứng ở một bên xe ngựa.

Xe ngựa quý giá nhìn có vẻ nhỏ, nhưng bên trong lại có Động Thiên giống như phòng ngủ vậy. Tấn Vương đang ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm, trước mặt hắn là một chiếc gương trong suốt và tinh xảo.

Tràn ngập khí tức bất phàm nhàn nhạt, đây là một vật siêu phàm thoát tục, phẩm cấp ít nhất cũng là một món Pháp Khí thì mới có thể phản chiếu rõ ràng tướng mạo của Tấn Vương.

Hắn nhẹ nhàng vuốt ve da thịt trên mặt, cảm nhận được cảm giác xù xì đến từ các đầu ngón tay. Tấn Vương lộ ra vẻ đau lòng, vội vàng cầm lấy bình sứ màu trắng bên cạnh, đổ hết Mai Lan Cao trị giá ngàn vàng bên trong vào lòng bàn tay, bắt đầu cẩn thận từng li từng tí xoa xoa.

Sau khi lau qua Mai Lan Cao một lần, Tấn Vương cẩn thận quan sát trước gương hết lần này đến lần khác, lại bắt đầu cắt sửa lông mày của mình.

Đồng thời nói: "Thất Tú, giờ nào rồi?”

"Giờ Ngọ.”

Tú tổng quản đứng bên ngoài xe ngựa, môi chưa từng nhúc nhích, nhưng giọng nói của hắn đã vang lên rõ ràng trong xe ngựa.

"Cách thời gian Trường Thọ Chân Nhân của Trường Sinh Cốc đến vẫn còn một khắc nữa.”

"Điện hạ nên di giá ra khỏi thành.”

Tấn Vương nhìn đôi lông mày đã được sửa lại, dung nhan hiện ra trong gương, hài lòng gật đầu nói: "Thái tử ca ca nơi đó không thể kìm chế được.”

"Cho dù Thái tử ca ca của ta không hiểu, nhưng nhiều quan viên Đông Cung sẽ hiểu được, Thái tử ca ca không thể thiếu sự ủng hộ từ Trường Sinh Cốc được.”

"Trường Sinh Cốc cũng sẽ không bắt đầu thay đổi người ủng hộ chỉ vì họ gặp cô trước.”

"Cửu Đại Thượng Tông đương thế, ma đạo tam tông thì không đáng kể. Trong số lục tông còn lại, Hạo Thiên Tông chuyên quyền độc hành, nửa chính nửa tà. Nếu không phải vì thực lực quá mạnh, hẳn đã bị đánh giá là một ma tông từ lâu rồi.”

"Các tông phái chính đạo không muốn thực lực của ma đạo tăng lên quá nhiều, vì vậy họ đã luôn nhẫn nhịn Hạo Thiên Tông, mà Hạo Thiên Tông nằm ở Bắc Cương, cũng không tham dự đến chuyện triều đình.”

"Mà ngũ đại chính tông còn lại, trong đó Trường Sinh Cốc là đặc biệt nhất.”

"Cho tới bây giờ, người bọn hắn ủng hộ đều là chính thống,trên danh nghĩa bọn hắn nắm giữ đại nghĩa, ghét nhất lễ tiết phàm tục. Thái tử ca ca trời sinh ra đã tốt, nắm giữ địa vị trữ quân của Đông Cung, là chính thống của Đại Chu. Đối với võ đạo đại tông này, mặc cho cô ba hoa chích choè như thế nào đi nữa thì bọn hắn cũng sẽ không thay đổi suy nghĩ.”

"Cô tới đây chỉ là để bày tỏ thái độ.”

"Biết rằng bọn hắn sẽ không bị thuyết phục nhưng không tới thì không cũng không được.”

"Cô sẽ thể hiện thái độ của mình ra để cho Trường Sinh Cốc biết rằng cô coi trọng họ.”

Một trận huyên náo đột nhiên ập đến, âm thanh hỗn loạn chợt vang lên.

Tấn Vương hơi nghiêng người, sau đó đưa tay vén rèm lên thì trông thấy ở cuối đường phố xa xa kia, nghi thức dẫn đầu của Thái tử xuất hiện.

Bạch Trạch kỳ, kim cổ kỳ, nhạc cổ.

Đặc biệt, chín lỗ của lá cờ đỏ thẫm và sơn màu đỏ được xếp trên cọc tre, có đầu rồng dát vàng đồng, tổng chiều dài một trượng hai thước năm tấc, phấp phới trong gió giống như một con du long.

Đội nghi thức khổng lồ lần lượt từ xa đi tới, khí thế bức người, uy phong lẫm liệt.

Tất cả mọi người ở dọc đường đều lui ra, rối rít quỳ xuống hai bên đường, cúi đầu thật sâu, cũng không dám ngẩng đầu nhìn xem.

Lần này Thái tử xuất hành mang theo nghi thức thuộc về Thái tử. Đám người trùng trùng điệp điệp đi thẳng đến cổng thành, đội nghi thức chưa từng dừng lại bất cứ lúc nào, vẫn luôn đi thẳng vượt qua xe ngựa của Tấn Vương, sau đó tiếp tục đi về phía ngoại thành.

Đôi mắt Tấn Vương nhìn nghi thức khí phái này, trong mắt hiện lên khao khát, Thái tử là trữ quân, nghi thức của Thái tử đương nhiên một thân vương như hắn không thể so sánh được. Cuối cùng, hắn buông màn che xuống, lại không nhịn được hừ lạnh một tiếng.

Trong nghi thức trùng trùng điệp điệp, người hầu cận thân bên cạnh Thái tử nhìn chằm chằm xe ngựa nơi phương xa, rốt cục thu hồi ánh mắt, nhỏ giọng nói: "Thái tử điện hạ.”

"Đó là xe ngựa của Tấn Vương điện hạ, bên cạnh có Tú tổng quản hầu hạ. Xem ra Tấn Vương điện hạ cũng đang chờ đợi Trường Thọ Chân Nhân.”

"Không cần phải quan tâm đến hắn, hôm nay bản cung chủ yếu là đón tiếp Trường Thọ Chân Nhân.”

"Chỉ cần Trường Thọ Chân Nhân tiến vào Thần Đô, áp lực do Đại Nhật Tông mang đến sẽ không còn nữa.”

Thái tử nhìn phía trước, vẻ mặt điềm tĩnh, người hầu cận thân chỉ đơn giản dặn dò Thái tử mấy câu, cũng không tiếp tục mở miệng nữa. Chờ đợi một lúc lâu, khi đội nghi thức dừng lại, dưới sự vây chung quanh của chúng nhân, Thái tử đi đến giữa con đường rộng lớn, nhìn một vị đạo nhân gầy gò đang nắm giữ đoạn trượng trong tay nghênh diện đi tới.

Bình Luận (0)
Comment