Cho nên hiện giờ cách để bảo đảm an toàn cho bọn họ chính là sống sót, cho dù là trả giá lớn một ít, coi như bị giam giữ trong Tội Sơn, chỉ cần còn sống là còn có hy vọng.
Đậu Trường Sinh có thể đi cứu viện, đến lúc đó không liên quan đến Thần Ma thì có thể mượn được lực lượng của sư phụ thần bí, có Âm Cực Tông phối hợp thì cho dù là Tội Sơn cũng không phải không cứu được người.
Trần Vương do dự, nhìn Đậu Trường Sinh ở trước mặt, trả lời câu hỏi của hắn: “Mặc dù chúng ta tiếp xúc không nhiều nhưng ngươi là hậu bối mà ta xem trọng nhất, lần này mới vào Thần Đô ngắn ngủi có mấy ngày mà đã gây ra sóng to gió lớn rồi.”
“Cho dù đại thế của Thái tử đã thành cũng bị ngươi nghịch chuyển thế cục, nếu như ngươi có chiêu sau gì thì có thể vận dụng, nếu không Thái tử phản công ngươi nhất định sẽ chết.”
“Vẫn không hành động thì thật sự sẽ không còn đường sống nữa đâu.”
Lời nói của Trần Vương còn có một số không cam lòng, đây là Đậu Trường Sinh, là người mà Trần Vương coi trọng nhất, ai mà ngờ được chuyện ngoài ý muốn này sẽ khiến cho Đậu Trường Sinh ngã ngựa, lần này Trần Vương đến đây là muốn đích thân gặp mặt Đậu Trường sinh.
Nếu Đậu Trường Sinh còn có chiêu sau, vậy thì mình có thể giúp hắn một phen.
Trần Vương vừa nói ra lời này, Đông Phương thần bộ cũng lười mắng chửi với Trần Nhân Mai, mà dùng ánh mắt mong đợi nhìn về phía Đậu Trường Sinh, hi vọng Đậu Trường Sinh có thể có một kế sách vẹn toàn, dù sao hắn cũng là Đậu Trường Sinh mà.
Hiện giờ không ai hoài nghi năng lực của Đậu Trường Sinh cả, dù sao trong vòng mấy ngày mà có thể đánh cho đảng Thái tử tan tác ra thì đúng là hiếm thấy.
Trần Nhân Mai cười to nói: “Chuyện này liên quan đến ngoại tộc, còn liên lụy đến Thần Ma hắn có biện pháp gì chứ?”
“Bây giờ mà muốn sống, trừ khi biết được hung thủ là ai, hoặc là Thần Ma mở miệng để lại tính mạng cho chúng ta.”
“Nhưng chuyện này là không có khả năng. Nhân tộc chúng ta tự có tình huống của tộc ta, không giống như Thần Ma ngoại tộc can thiệp vào trong tộc, người làm chủ đương nhiên sẽ là Thần Ma. Nhân thần của tộc chúng ta ở riêng, Thần Ma không thể chủ động can thiệp vào phàm trần.”
“Ý chí đại thống nhất vương triều chính là ý chí của Nhân tộc.”
“Cho nên Nhân tộc phàm tục như chúng ta mới có thể trở nên mạnh mẽ, Thần Ma tầng tầng lớp lớp. Bởi vì chúng ta sẽ không xuất hiện, một đời thiên kiêu mới phải nhường chỗ cho dòng dõi Thần Ma.”
Một đao cắt xuống, có tốt có xấu, lợi ích và tổn hại đều có nhưng lợi nhiều hơn hại, đây cũng là nguyên do vì sao nhiều năm như vậy Nhân tộc vẫn hưng thịnh.
Dòng dõi của Thần Ma không phải là dòng chính, nhưng mà trong vạn tộc có không ít chủng tộc, dòng dõi Thần Ma lại là chủ đạo, những tộc nhân khác đều là nô bộc.
Trần Nhân Mai châm chọc nói: “Tình huống bây giờ đã như thế rồi, Tiên Tề Thái Tổ còn chưa có bất cứ động tĩnh gì, chứng tỏ chúng ta đã bị bỏ rơi rồi.”
Trần Nhân Mai nhìn về phía Đậu Trường Sinh, lời nói như chọc vào tim: “Ngươi có tài năng xuất chúng, có tư cách Thần Ma nhưng hiện giờ lại chưa từng bảo vệ ngươi, xem ra phía trên đã không thích ngươi rồi.”
“Cũng đúng thôi, ta cũng không thích loại người như ngươi đi tới đâu tai họa ập tới chỗ đó, chẳng có chuyện gì vui vẻ cả.”
“Nếu là việc trong bản tộc có thể sẽ lưu đày ngươi, nhưng chuyện này lại liên quan đến rất nhiều Thần Ma của Thương tộc, phân lượng của ngươi quá nhẹ, dù sao người có tư cách Thần Ma cũng quá nhiều, Trần Diệt Chu chơi hơn một trăm năm, còn không phải cũng là phàm phu tục tử sao.”
“Khi tu vi của ngươi thành công, một giáp chi loạn đã bộc phát, long xà đều nổi lên, thiên tài cũng xuất hiện tầng tầng lớp lớp, có hi vọng Thần Ma nhiều đếm không xuể.”
“Đại thiên mệnh Chân Long xuất hiện nhưng cũng không che lấp được ánh sáng của Thần Ma.”
“Trước khi Á Thánh chứng đạo, tiền bối Tiêu Diêu Tử, Tam Hí Thái Tổ hoàng đế, Cửu Bộ chứng đạo thành tiên.”
“Trăm năm một Thần Ma, Á Thánh chứng đạo đã hơn một trăm năm rồi, đã có thể chứng đạo nhưng những năm gần đây thiên hạ quá bình tĩnh, thời kỳ chứng đạo tốt nhất trong tương lai chính là một giáp chi loạn khi thế cục loạn lạc bộc phát.”
“Ngươi quá giảo hoạt, nhất là khi ngươi phá được đại thiên mệnh của lão Lương Vương, thật sự khiến cho người khác phải kiêng kị, ngươi chết rồi, tương lai sẽ thiếu đi một người cạnh tranh.”
“Bớt đi một tai họa ngầm.”
Lời nói nào Trần Nhân mai cũng dám nói, mấy lời cấm kỵ kia hắn cũng không quan tâm, ánh mắt hắn nhìn Trần Vương rồi châm chọc nói: “Ngươi biết vì sao Trần Vương tốt với ngươi không?”
“Hắn vì đại thiên mệnh.”
“Hiện giờ thế cục bình ổn, thời vận không nổi, nhưng người cạnh tranh lại đông đảo, đừng nói đến chuyện tương lai khi một giáp chi loạn bộc phát, long xà cùng nổi lên, lúc đó không biết bao nhiêu anh hùng còn quật khởi nữa.”
“Chân Long đại thiên mệnh chắc chắn thất bại, Trần Diệt Chu đã đi tiên phong đi đầu rồi, nhưng chứng đạo Thần Ma thì còn khả năng.”