Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 679 - Chương 679. Trần Nhân Mai, Ngươi Chết Thật Oan Uổng 3

Chương 679. Trần Nhân Mai, ngươi chết thật oan uổng 3 Chương 679. Trần Nhân Mai, ngươi chết thật oan uổng 3

Cái này đủ để đi chiếm công lao của Đậu Trường Sinh, nhưng bây giờ thì tốt rồi, Trần Nhân Mai chết, công lớn cũng chỉ có một mình Đậu Trường Sinh có, hơn nữa làm cho Thái tử phát điên chính là Trần Nhân Mai chết sẽ trực tiếp đẩy vị trí Điện chủ Chu Tước Điện của Lục Phiến Môn để trống.

Đậu Trường Sinh làm phó điện chủ Chu Tước điện, thăng chức Điện chủ Chu Tước điện, đây là chuyện tất nhiên.

Đậu Trường Sinh vốn là người của Lục Phiến Môn, loại thăng cấp trong Lục Phiến Môn này chính là theo lý thường phải làm, cho dù là kinh nghiệm hắn quá ít, vừa mới đạt được thăng cấp, theo đạo lý không đủ để thăng cấp, nhưng ai bảo lần này Đậu Trường Sinh lập được công đủ lớn đâu.

Thật ra một số công lao, kể cả có lớn hơn nữa, cũng có đường để quay về, thăng hay không thăng, cũng có không gian làm, cùng lắm thì ban thưởng cho tước vị, bổng lộc, vàng bạc các loại.

Cho thêm vài vị quyền cao chức nhẹ, chuyện này cũng se được giải quyết.

Nhưng Đậu Trường Sinh giết Quốc sư.

Đây chính là võ đạo nhất phẩm, Thiên Nhân Hợp Nhất Vô Thượng Tông Sư.

Điểm này mới là trọng yếu nhất, trong thiên hạ không ít người thông minh, kẻ có bản lĩnh cũng không ít, giống như Quan Tín Nhiên Đậu Trường Sinh mới có thu được kia, chỉ là luận tra án phán án, mười tên Trương Thiếu Quyền cũng không bằng Quan Tín Nhiên.

Phương diện công huân tích lũy này đủ để làm một tên Thần Bộ, nhưng thực lực quá yếu nhất định không thăng lên được.

Những phương diện khác cũng có không ít, Hộ Bộ Hữu Thị Lang chết đi, vị Chu Thị Lang cả đời không có cách nào làm Tả Thị Lang kia, cũng là lí do thực lực.

Đậu Trường Sinh giết một vị võ đạo nhất phẩm, đã hoàn toàn khác với trước kia.

Đây là nhân vật trong thiên hạ không ai có thể bỏ qua.

Ánh mắt Thái tử không khỏi nhìn về phía Tấn Vương, đối với vị đệ đệ này, trong lòng thập phần bất mãn, một ngàn Trọng Giáp Binh Đại Lương giao cho Đậu Trường Sinh, đã xong con bê rồi, xảy ra chuyện rồi.

Đậu Trưởng Sinh thế lớn khó trị, hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát.

Vốn Đậu Trường Sinh đã rất đáng sợ rồi, bây giờ vũ lực cũng đã có, điều này sẽ càng đáng sợ hơn.

Thái tử nhìn chăm chú vẻ mặt bình thản của Tấn Vương, nhưng con ngươi tối tăm, hiển nhiên trong lòng cũng không dễ chịu.

Đợi đã.

Thái tử tức giận, bàn tay run rẩy.

Đột nhiên không run nữa.

Người nào đáng hận nhất.

Kẻ phản bội.

Cách đây không lâu Tấn Vương đã từ bỏ Đậu Trường Sinh.

Bọn thần đang muốn tử chiến, vì sao bệ hạ lại đầu hàng trước?

Những lời này Thái tử không hiểu, nhưng có thể hiểu được ý tứ.

Đậu Trường Sinh có thù tất báo.

Điều này chắc chắn sẽ phải thọc cho Tấn Vương một đao.

Chạng vạng tối, hoàng hôn lặn về phía tây.

Hoàng hôn mờ nhạt rơi xuống, chiếu ánh sáng lên mái ngói lưu ly, trời đất trở nên mờ tối dần.

Từng viên bảo thạch bắt đầu sáng lên, xua đi mọi tăm tối, chiếu rọi căn phòng giống như ban ngày.

Đậu Trường Sinh đang kể lại từ đầu đến cuối mọi chuyện, đây cũng không phải lần đầu tiên hắn kể lại, mà là lần thứ hai, lần này Thánh nhân phái nội thị tới để nghe kể lại, sau đó do đối phương truyền lại cho Thánh nhân, dù sao Thánh nhân cũng rất có hứng thú với sự kiện lần này.

Đậu Trường Sinh kể lại hết cũng không thêm thắm thêm muối gì cả, thành thật nói ra hết suy nghĩ trong lòng mình ra, đối với một số đại lão này, Đậu Trường Sinh chỉ có tuân theo một khái niệm làm việc, là không giấu diếm không nói dối.

Bởi vì lần này Đậu Trường Sinh không có tâm tư gì, không có gì là không thể nói được.

Nếu là nói dối thì chắc chắn sẽ bị vạch trần dễ dàng, một lời nói dối này lại để che lấp lời nói dối khác.

Đậu Trường Sinh vô cùng thẳng thắn, dù sao lần này mình làm cũng là vì lòng yêu nước, vì Đại Chu, vì Nhân tộc, không sợ khó khăn, không tiếc tinh thần hy sinh, biểu hiện có thể nói là vô cùng lâm li bi đát.

“Lúc ấy ta đến cửa xin gặp lần thứ hai, là vì biết vụ án đã lâm vào cục diện bế tắc, thời gian có hạn, căn bản không có khả năng điều tra được, vụ án của sứ đoàn Linh tộc này liên quan đến hai đại chủng tộc là Linh tộc và tộc của chúng ta.”

“Lúc ấy ta đã nghĩ, như vậy thì không được, cho dù ta mạo hiểm một chút, cũng nhất định phải điều tra ra hung thủ phía sau màn.”

“…”

Đậu Trường sinh nói từng câu một, xung quanh cũng trở nên yên tĩnh, nghiêm túc lắng nghe, cho dù đã nói lần thứ hai, nhưng Tấn Vương nghe xong vẫn thấy bỡ ngỡ trong lòng, Đậu Trường Sinh này cũng hung ác thật.

Nghe mấy lời này xong.

Mới nhìn thấy sứ giả Thanh Phong của Thương tộc một lần mà đã chém sứ giả Thanh Phong của Thương tộc ngã trên mặt đất, lúc ấy mình chòn cho là Đậu Trường Sinh đã hành động lỗ mãng, nhưng bây giờ có vẻ như mình tự cao tự đại, vai hề dĩ nhiên lại là hắn.

Bình Luận (0)
Comment