Đệm đặt dưới hộp, mảnh vải màu vàng để lót cũng đã bị Lữ Phương lật lên, cho nên đáy của hộp gỗ bị nhìn thấy rất rõ ràng, bên dưới dĩ nhiên là không có gì cả.
Không nói tới bọn họ là cường giả võ đạo thành công, chỉ cần là người bình thường cũng có thể thấy rõ, bên dưới hộp gỗ không có gì cả.
Nụ cười của Lữ Phương đông cứng lại, sau đó biến mất không thấy, lông mày nhăn lại thật sâu, hiện ra ánh mắt không dám tin.
Cả chuỗi sự việc biến hoá, xảy ra ngắn ngửi chưa đến một nhịp hô hấp.
Hai con ngươi của Lữ Phương như muốn lòi ra, hiện ra vô số tơ máu, lúc này vẻ mặt dữ tợn làm cho người khác phải sợ hãi, không cam lòng hét lên: “Không có.”
“Sao lại không có?”
Cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Đậu Trường Sinh, ánh mắt ấy như hận không thể ăn luôn Đậu Trường Sinh, trầm giọng nói: “Thiên Tử Chi Tỷ chắc chắn ở trên người ngươi, tuyệt đối không nhầm được.”
“Xin mời Hoàng Đế Tử Chi Tỷ.”
“Đúng vậy, mời Hoàng Đế Chi Tỷ.”
“Chỉ cần mời Hoàng Đế Chi Tỷ ra, nhất định sẽ kích thích Thiên Tử Chi Tỷ biến hoá.”
Cuối cùng Lữ Phương nhìn chằm chằm vào Tấn Vương, nhìn thẳng vào Tấn Vương, sau khi thấy một màn như vậy, sắc mặt Tấn Vương âm trầm lại giãn ra, nở nụ cười, nhìn Lữ Phương mất bình tĩnh nói: “Lữ đại nhân mất bình tĩnh rồi.”
“Mời Hoàng Đế Chi Tỷ ra đơn giản nhưng hậu quả thì không ai có thể gánh vác.”
“Ngươi xác định muốn mời Hoàng Đế Chi Tỷ ra sao?”
Gió lạnh thấu xương.
Gió mùa đông giống như dao nhỏ, không ngừng thổi về phía mọi người.
Mặt Tấn Vương tươi cười, tinh thần chấn động, lúc này cũng đã run lên.
Thiên Tử Chi Tỷ bảo vật này đã không còn tồn tại nữa, như vậy chỉ có thể chứng minh một chuyện, Đậu Trường Sinh đã phát lực. Mặc dù có rất nhiều điều hắn không hiểu nhưng Tấn Vương chỉ cần biết mưu tính của đảng Thái tử đã thất bại.
Hắn nhìn Lữ Phương tức giận đang ủ rũ, Tấn Vương cố ý cho đối phương một con đường lui, nhưng thật ra Tấn Vương biết, hiện giờ Lữ Phương đã là tên đã lên dây không thể không bắn, căn bản không có đường lui phía sau nữa.
Làm cũng được mà, không được cũng phải làm được.
“Mời Hoàng Đế Chi Tỷ.”
Giống như Tấn Vương đã dự liệu, Lữ Phương không do dự, quả quyết mở miệng nói.
Lữ Phương cũng không nhìn vào biểu hiện giả mù sa mưa lộ rõ ý tốt của Tấn Vương, mà hai mắt sáng ngời nhìn chăm chú Đậu Trường Sinh, sắc mặt âm trầm như nước, trầm giọng mở miệng nói: “Thiên Tử Chi Tỷ nhất định ở trên người của ngươi.”
Tấn Vương cười lạnh, nhìn về phía Cao Sĩ Minh rồi nói: “Mời Hoàng Đế Chi Tỷ ra để cho Lữ đại nhân pàn toàn hết hi vọng.”
Vẻ mặt Cao Sĩ Minh nghiêm túc, đích thân cẩn thận từng li từng tí đi tới bên cạnh một gã nội thị, hai tay chậm rãi mở hộp gỗ ra, sau khi hộp gỗ mở ra, Tấn Vương đã giơ tay lên, ống tay áo rộng thùng thình phất phơ trong gió lạnh, trong hộp gỗ xuất hiện từng đốm từng đốm sáng.
Lúc trước khi chú tạo ra Hoàng Đế Chi Tỷ đã nhỏ máu của Thái Tổ hoàng đế lên, chỉ có hậu duệ của Thái Tổ hoàng đế mới vận dụng được, Tấn Vương bắt đầu dẫn động lực lượng huyết mạch, hắn có thể cảm nhận rõ được Hoàng Đế Chi Tỷ đang ở trong hộp gỗ, bắt đầu hô ứng với hắn từ xa.
Lấy huyết mạch làm vật dẫn, Hoàng Đế Chi Tỷ chấn động.
Lực lượng vô cùng vô tận đang không ngừng phát ra từ phía Hoàng Đế Chi Tỷ, hơn nữa một luồng lực lượng vô cùng vô tận này giống như đang hồi phục, không có phong ấn che lấp, Tấn Vương chân chính cảm nhận được lực lượng Hoàng Đế Chi Tỷ.
Pháp lực đang cộng hưởng, phẩm chất của hơi thở tăng lên không biết bao nhiêu lần, lực lượng vô biên bắt đầu xuất hiện, phảnh phất như ngay lúc này cũng có thể dời núi lấp biển, hơn nữa hơi thở còn không ngừng được tăng lên.
Lục tỷ tương đối đặc thù, mặc dù là một món Bán Thần Binh nhất phẩm, nhưng nó lại giống như loạn thế tam binh, toàn bộ đều là hình thức ban đầu của Hoàng Đạo Thần Binh.
Vì vậy chúng mới mạnh, hấp thụ long khí mà lớn mạnh.
Lục tỷ dựa vào Đại Chu, được lực lượng của Ngọc Tỷ Truyền Quốc gia trì, sau một thời gian ngắn hô ứng Hoàng Đế Chi Tỷ, ánh mắt của Tấn Vương lại nhìn về phía Trần Vương, mọi kiêng kỵ ẩn sâu dưới đấy lòng giờ phút này đều tiêu tán hết.
Kiêng kị và nghi kỵ đến từ chính thực lực của Trần Vương, bất kỳ một vị võ giả nào đứng cạnh một võ đạo nhất phẩm cũng có suy nghĩ này, bọn họ sẽ cân nhắc xem Trần Vương có gây rối hay không, nếu có thì mình nhất định phải chết không thể nghi ngờ.
Khi lực lượng trở nên mạnh mẽ thì lực lượng cũng sẽ xuất hiện.
“Điện hạ.”
Cao Sĩ Minh nhìn Tấn Vương nắm lấy Hoàng Đế Chi Tỷ nhưng không nói lời nào thì nhẹ giọng nhắc nhở.
Vẻ mặt say mê của Tấn Vương cũng biến mất, khống chế tốt tâm trạng, không lạc lối vào lực lượng này, Hoàng Đế Chi Tỷ cũng đã mạnh như vậy, chỉ cần mình đánh bại Thái tử, sau khi kế thừa đại vị là có thể nắm giữ được Ngọc Tỷ Truyền Quốc, mọi thứ trước mắt thì được tính là cái thá gì.