Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 741 - Chương 741. Ban Đêm Có Người Điên Cuồng Không Ngừng Mài Dao, Sao Đế Tinh Không Ngừng Sao Động 3

Chương 741. Ban đêm có người điên cuồng không ngừng mài dao, sao Đế Tinh không ngừng sao động 3 Chương 741. Ban đêm có người điên cuồng không ngừng mài dao, sao Đế Tinh không ngừng sao động 3

“Thái tử còn gì muốn nói không?”

“Thần nhận tội.”

Thái tử không có bất kỳ phản kháng nào, trực tiếp chủ động quỳ lạy trên mặt đất.

Đậu Trường Sinh nhìn chăm chú vào Thái tử đang nhận tội, hôm qua đã có tin tức truyền ra, Thái tử không có ý định phản kháng, không nghĩ rằng chuyện này lại là thật, vị này khác với các tộc nhân Cơ thị mà hắn đã nhận thức.

Nghe nói tộc Cơ thị cay độc, vong ăn phụ nghĩa, nhưng vì để bảo toàn rất nhiều người ủng hộ mà Thái tử không phản kháng, việc này ít nhiều cũng khiến cho người khác cảm thấy ngoài ý muốn, trong lòng cũng sinh ra một chút kính nể, mặc dù cách làm này có ngu ngốc, hi sinh bản thân tạo phúc cho người khác, cũng không bảo toàn được nguyên khí Đại Chu, không muốn tiếp tục nội đấu nữa, muốn nhanh chóng kết thúc cuộc chiến tranh đoạt đích này.

“Điện hạ.”

Có một vài thần tử nhìn thấy một màn như vậy, không thể tiếp nhận, có không ít người muốn tạo phản, nhưng cũng có không ít người tận tâm trung thành.

Trong lúc nhất thời điện Thái Hoà trở nên hỗn loạn, tiếng ồn ào huyên náo vang lên, Thái tử quỳ lạy trên mặt đất cũng không nói một tiếng nào, Thánh nhân nhẹ nhàng gõ tay vịn bằng vàng, mọi âm thanh đều im bặt, Thánh nhân ôn hoà nói: “Thái tử thất đức.”

“Giáng chức làm Việt Vương, ngày mai rời khỏi Thần Đô, lập tức đi đến đất phong.”

Sau đó Thái tử khấu đầu nói: “Thần lĩnh chỉ, tạ ơn bệ hạ.”

Sau khi đứng dậy quay người rời khỏi điện Thái Hoà, Trần Vương cũng chậm rãi đứng dậy, trầm trọng mở miệng nói: “Bệ hạ.”

“Bây giờ bên trong chư vị hoàng tử chỉ có Tấn Vương điện hạ là cần mẫn hiếu học, Đông cung không thể một ngày không có chủ.”

“Thần thỉnh…”

Thánh nhân lạnh lùng nói: “Trẫm mệt rồi, đợi sau khi Việt Vương rời đi rồi nói sau.”

Trần Vương bị ngắt lời, cũng thuận thế không nói tiếp nữa, mà cải biên chủ đề nói: “Việt Vương phạm phải tội lớn, bệ hạ thương tiếc trưởng tử, đây là chuyện thường tình, tránh không muốn nói đến việc này, chờ sau khi Việt Vương rời khỏi lại nói tiếp, đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”

“Nhưng bệ hạ thất đức thoái vị đã trì hoãn rất lâu rồi, mời bệ hạ trả lại Ngọc Tỷ Truyền Quốc trước, từ Nội các phong ấn, định ra ngày thoái vị để trấn an lòng người trong thiên hạ.”

Lời nói kinh hãi thế tục của Trần Vương nhưng chưa đến mức long trời lở đất, lúc Thái tử khoẻ mạnh tất nhiên cần đến Thánh nhân, muốn Thánh nhân chiếm cứ vị trí, không để cho Thái tử thượng vị, nhưng khi Thái tử bị đấu rơi đài, vậy thì vị Thánh nhân ấy cũng vô dụng.

Bây giờ lời nói của Trần Vương ở trong tai tất cả quần thần, chỉ là muốn thêm một phần ủng hộ lập công mà thôi.

Công lao như vậy, chắc chắn là không nhỏ, có thể để cho Trần Vương ngồi vững trên vị chí Thủ tôn của Lục Phiến Môn, mà không phải trả giá quá lớn, có thể nói là cuộc mua bán vô cùng có lợi.

Không ít người đã hối hận trong lòng, sao bản thân lại không nghĩ đến việc này, lại bị Trần Vương giành trước, mất đi phần lập công lớn nhất này, mặc dù bọn họ không phải là người chủ trương đề xướng nhưng cũng có thể là một trong số đó .

Đặc biệt là đảng Tần Vương, đối với lời nói của Trần Vương, mọi người đều rất hài lòng.

Từng vị thần tử chủ động nói: “Thần tán thành.”

Trong nháy mắt, không biết có bao nhiêu thần tử ủng hộ, Thánh nhân thấy một màn như vậy, cũng không có kháng cự, trực tiếp nói với Từ Trường Khanh: “Ngươi nói đi?”

Từ Trường Khanh đứng dậy nói: “Bệ hạ đã giao Ngọc Tỷ Truyền Quốc cho Nội các từ lâu, nói rõ ngày thoái vị.”

“Chư vị đã hiểu lầm bệ hạ, vì gần đây nhiều đại án xảy ra cho nên Nội các mới không công bố việc này, hôm nay nhân cơ hội này có thể tuyên cáo với thiên hạ, bảy ngày sau bệ hạ sẽ thoái vị.”

Lập tức có thần tử hô to: “Bệ hạ thánh minh.”

Nhất thời mâu thuẫn sinh ra bởi vì Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan của Thánh nhân hiện giờ đã giảm đi một nửa, thanh danh của Thánh nhân cũng đã khôi phục không ít, thấy vậy Thánh nhân vô cùng thoả mãn, ánh mắt nhìn Trần Vương cũng càng nhu hoà hơn.

Sau khi kết thúc buổi triều, đảng Tần Vương đang thỏa mãn, bảy ngày sau Thánh nhân sẽ thoái vị, mà Thánh nhân cũng vui vẻ, vì sau sự kiện lần này cũng đã vãn hồi được không ít lòng người, điều này đã giảm bớt lực cản cho việc nhiếp chính tiếp theo.

Mà sau khi Trần Vương ra khỏi điện Thái Hoà cũng tương đối thoả mãn, Ngọc Tỷ Truyền Quốc là một món Hoàng Đạo Thần Binh, hiện giờ đã bị Nội các phong ấn lại trông coi, từ các vị tướng công Nội các liên hợp bố trí xuống phong ấn, mỗi người lại bố trí phần phong ấn của mình.

Người trước người sau bố trí xuống phong ấn độc môn, có thể nói là phòng thủ kiên cố, muốn giải phong ấn Ngọc Tỷ Truyền Quốc thì nhất định phải có mặt tất cả các vị tướng công Nội các, sau khi cùng nhau xuất thủ, phải giải phóng phần phong ấn độc môn nhà mình.

Bình Luận (0)
Comment