Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 742 - Chương 742. Ban Đêm Có Người Điên Cuồng Không Ngừng Mài Dao, Sao Đế Tinh Không Ngừng Sao Động 4

Chương 742. Ban đêm có người điên cuồng không ngừng mài dao, sao Đế Tinh không ngừng sao động 4 Chương 742. Ban đêm có người điên cuồng không ngừng mài dao, sao Đế Tinh không ngừng sao động 4

Từ sau khi trở thành Thủ tôn Lục Phiến Môn, Trần Vương coi Lục Phiến Môn là nhà của mình, toạ trấn ở trong Lục Phiến Môn, áp chế những kẻ phạm pháp, ngăn chặn bạo đồ tấn công Lục Phiến Môn, bình thường một tháng mới về phủ đệ mấy lần.

Trần Vương đẩy cửa lớn ra, tiến vào bên trong tiền sảnh.

Trong sảnh đường thứ dễ thấy nhất là khung đao, trên đó có một thanh trường đao.

Trường đao này có tạo hình kì lạ, từ vỏ đao nhìn xuống có vẻ thẳng tắp, trông giống như một thanh kiếm nhưng không phải là một thanh kiếm, hoặc một con dao nhưng không phải là một con dao nhưng sau khi cẩn thận quan sát lại có thể có ấn tượng với thanh đao này.

Trần Vương đứng bên cạnh khung đao, ánh mắt nhìn về phía thanh trường đao lộ ra vẻ phức tạp, cuối cùng hiện ra kiên nghị, chậm rãi vươn tay nắm lấy chuôi đao, rút thanh trường đao ra

Sau khi rút trường đao khỏi vỏ, một ánh sáng trắng phát ra.

Trường đao này toàn thân trắng như tuyết, trên lưỡi đao có lỗ hổng, không ít nơi đã bị nứt ra, nhìn qua thì có vẻ là một thanh trường đao phế, lại còn không có độ sắc bén.

Đây là vật do Trần Vương lấy được khi đi ra ngoài không lâu trước đó, một thanh đao nhìn như bình thường, nhưng thật ra lại là thanh đao vang danh khắp thiên hạ.

Chỉ là bây giờ chưa từng khai phong, thần vật cũng thật tầm thường.

Ngoại trừ những người đặc biệt bên ngoài, không có ai nhận biết được vật này.

Cho dù Trần Vương có quang minh chính đại vứt bừa nó trong sảnh đường, thì nó vẫn bình an vô sự, không xảy ra bất cứ biến cố gì.

Kế hoạch đang từng bước được thực hiện, không có nửa điểm sai lầm, cho dù Trần Vương có hi vọng nó xảy ra biến cố, nhưng cuối cùng cũng không có gì xảy ra.

Trần Vương yếu ớt thở dài.

Trong bất tri bất giác bản thân đã đi đến bước này, mới bắt đầu mình chỉ muốn biểu hiện ra mình thật không cam lòng.

Nhưng nó lại xuất thế, lại còn bị mình thu được.

Bản thân đã từng bước đi lên con đường không thể trở lại.

Ngày mai Thái tử rời khỏi Thần Đô.

Thánh nhân chắc chắn sẽ đi đưa tiễn.

Có thể dùng máu Thánh nhân, khai phong Thất Sát Đế Hận Đao.

Ngày thứ hai.

Trần phủ, diễn võ trường.

Đậu Trường Sinh mồ hôi nhỏ giọt, trên dưới toàn thân nóng hừng hực, dần hiện ra khí trắng, vì ở bên trong Băng Thiên Tuyết Địa bốc lên mờ mịt như tiên khí, cuối cùng cầm đao đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía tối tăm bên trong giao diện.

【 Long Sương Hàn Phách Đao- Pháp Tướng Thiên (viên mãn)】

Từ sau khi đạt được Cửu U Thần Thể, tu hành ở phương diện này đột nhiên tăng mạnh, bên trong giới hạn tối tăm đã bị đánh vỡ, như không còn tồn tại bình cảnh, cho dù Đậu Trường Sinh ở trung tam phẩm, nhưng tạo nghệ đao pháp đã ở trên tam phẩm, hơn nữa còn không ngừng tăng sâu thêm.

Căn bản không phải bởi vì thực lực, từ đó không có cách nào lĩnh ngộ tình huống xuất hiện.

Đặc biệt ở dưới thiên phú 【 Đao Đạo Tông Sư】, càng hiện lên sự khủng bố của 【 Cửu U Thần Thể】, không dùng thời gian bao lâu, Đậu Trường Sinh lại tu thành Pháp Tướng Thiên của 《Long Sương Hàn Phách Đao》, chỉ đợi đến khi Băng Phách Đao của mình hoàn thành đúc lại, đợi đến lúc đó mượn lực lượng của Băng Phách Đao.

Bất luận là đao pháp, pháp lực v.v các loại, toàn bộ các vị trí đều là thực lực võ đạo nhị phẩm.

Trong khoảng thời gian này chiến lực không ngừng tăng cao, Đậu Trường Sinh đang bù đắp sự thiếu hụt của bản thân, mượn sự khủng bố của 【 Cửu U Thần Thể】, bắt đầu điên cuồng tu hành các loại võ học.

Quyền pháp, chưởng pháp, đao pháp, công pháp Luyện Khí và Luyện Thể, chỉ cần có cảm giác có thể đền bù thiếu hụt của bản thân thì Đậu Trường Sinh đều sẽ bắt đầu tu hành, lúc trước là không có năng lực, bây giờ Đậu Trường Sinh muốn làm một võ giả hoàn hảo không có điểm yếu.

Chỉ hi sinh chính là tu hành《Diêm La Trấn Ngục Kinh》, đây là chuyện không có cách nào khác, Diêm La điện chưa tu kiến thành công, phương diện khổ luyện này tiến bộ không lớn, một ngày khổ luyện mới được hai mươi giá trị tu vi, muốn《Diêm La Trấn Ngục Kinh》viên mãn cần 6000 giá trị tu vi, đây không biết là tới năm nào tháng nào.

Tính giá so ra đã quá thấp rồi, tinh lực chủ yếu của Đậu Trường Sinh cần là tu hành công pháp khác.

Đậu Trường Sinh bắt đầu tu hành các loại tuyệt học thông thường, không phải điên cuồng gia tăng thuộc tính, mà là bù đắp khiếm khuyết của bản thân.

Đậu Trường Sinh trở lại trong phòng, bắt đầu lau chùi cơ thể, sau khi vệ sinh cá nhân đơn giản xong, lúc này ngồi ngay ngắn ở cạnh bàn bát tiên, đang chậm rãi ăn cháo, nhìn sắc trời bên ngoài một chút, lúc này có lẽ Thái tử đã rời khỏi Thần Đô rồi.

Đậu Trường Sinh tương đối tán thành Thái tử, rõ ràng đối phương có lực lượng liều mạng đánh một trận, nhưng lại cam nguyện từ bỏ, chính là vì không muốn để cho Đại Chu nội đấu tiếp tục hao tổn nguyên khí, còn có cách nghĩ bảo toàn rất nhiều phe cánh.

Bình Luận (0)
Comment