Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 743 - Chương 743. Ban Đêm Có Người Điên Cuồng Không Ngừng Mài Dao, Sao Đế Tinh Không Ngừng Sao Động 5

Chương 743. Ban đêm có người điên cuồng không ngừng mài dao, sao Đế Tinh không ngừng sao động 5 Chương 743. Ban đêm có người điên cuồng không ngừng mài dao, sao Đế Tinh không ngừng sao động 5

Có một số người ủng hộ, có thể sẽ bị liên lụy, mất đi phú quý trước kia, cũng có một bộ phận phải chết không thể nghi ngờ gì nữa.Nhưng phần lớn chắc chắn sẽ không chết, có thể bảo toàn được mạng sống.

Đáng tiếc…

Nhất cử nhất động của bản thân thật sự quá gây chú ý, nếu như đi gặp Thái tử sẽ dễ dàng dẫn đến hiểu lầm, không biết sẽ dẫn đến con thiêu thân gì, Đậu Trường Sinh chần chờ một lúc lâu, sau đó cũng từ bỏ đi tiễn Thái tử.

…. …

Hoàng thành.

Trước cung điện nguy nga sừng sững, Thánh nhân ngồi thẳng trên thềm đá, Cao Sĩ Minh ở bên cạnh khom lưng, đã đứng hầu một đêm, rất nhiều thị vệ đứng ở bốn phía, giống như không nhúc nhích.

Rất lâu sau, Cao Sĩ Minh không khỏi nhỏ giọng nói: “Thánh nhân."

"Ngài ngồi cả một đêm rồi, nên quay về nghỉ ngơi thôi.”

Thánh nhân từ trong trầm tư bừng tỉnh, mờ mịt nói: “Nhanh như vậy sao?"

Ngẩng đầu nhìn sắc trời, một vòng mặt trời lớn treo cao, hào quang không ngừng tràn ngập, Thánh nhân nhỏ giọng thì thầm một câu: :"Trời sáng rồi."

"Đi."

"Trẫm đi tiễn Thái tử một đoạn đường."

Cao Sĩ Minh không khỏi nhắc nhở nói: “Thánh nhân muốn rời khỏi Hoàng thành, hay là muốn thông báo với Từ thủ phụ một tiếng, lại đi mời Tào công công và hộ vệ Đại Tông Chính.

"Tốt nhất mở phong ấn Ngọc Tỷ Truyền Quốc, lại mời thêm Lý tổng quản nắm giữ sáu tỷ.”

"Tào công công và Lý tổng quản, lại có thêm Ngọc Tỷ Truyền Quốc trong tay, các tướng công Nội các đi theo, lực lượng như vậy mới không xảy ra chuyện."

Thánh nhân trực tiếp lắc đầu nói: “Phiền phức."

"Chuẩn bị như vậy thì Thái tử sớm đã rời khỏi Thần Đô rồi, sau hôm nay cũng không biết ta với Thái tử có thể gặp mặt nữa hay không?"

Sau khi Thánh nhân trực tiếp bác bỏ, chân mày hơi cau nhẹ, nghĩ đến chuyện phiền phức ở Từ thủ phủ, giải bỏ phong ấn của Ngọc Tỷ Truyền Quốc đã bị phong ấn, chuyện này bắt buộc phải có toàn bộ thành viên của Nội các đều đến đủ, bây giờ không có thời gian đó.

"Bên Từ thủ phủ không cần thông báo, đi gọi Trần Vương đến đây, như vậy mời thêm Tào Thiếu Dương, có hai vị võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm bảo vệ là được."

Cao Sĩ Minh nhỏ giọng nói chuyện: “Cũng mang theo Lý tổng quản nữa, lại tăng thêm một vị có chiến lực nhất phẩm…"

Thánh nhân không nhịn được vung tay nói: “Tên Lý tổng quản đó giống y hệt Đại Tông Chính, đều đã đầu nhập vào Thái Tông và Cao tông, trẫm nhìn thấy hai người bọn họ thì thấy phiền lòng."

"Trẫm là thiên hạ chí tôn, người phương nào dám mạo phạm, hơn nữa lực lượng của trẫm không có một ai trong thiên hạ sánh được, Thần Đô cũng có đại trận Thần Ma bảo vệ, là phòng thủ kiên cố, không sơ hở tí nào."

Thánh nhân đá Cao Sĩ Minh một cái, Cao Sĩ Minh có lòng mở miệng khuyên can nhưng cũng không dám chậm trễ nữa, trực tiếp bắt đầu đi chuẩn bị.

Ngay khi Thánh nhân đi ra ngoài hoàng thành, Trần Vương đã đứng hầu ở bên ngoài kính cẩn chờ đợi, bên ngoài Trần Vương khóac trên vai một trường bào màu trắng, không nhiễm một hạt bụi nào, làm nền cho thân thể hoàn hảo kia, lưng phát triển như con rồng lớn, tinh khí thần sôi nổi, tương hợp cùng với băng thiên tuyết địa, như dung hợp thế giới.

Thánh nhân nhìn thấy Trần Vương lộ ra ý cười nhàn nhạt, mở miệng bình thản nói: "Phong thái của Trường cung hôm nay khiến cho trẫm nghĩ đến cuộc chiến Trường Hồng Tự khi xưa."

"Lúc đó Trường Cung một thân áo trắng, liên tiếp đánh bại các anh hùng trong thiên hạ, áp đảo hào kiệt của Bắc Địa, từ đó danh tiếng của Lục Phiến Môn đại chấn."

Vương Trường Cung khiêm nhường nói: “Đã gần hơn trăm năm trước rồi, thần già rồi."

Tào Thiếu Dương chậm rãi tiến lên, ngước mắt nhìn Trần Vương, ôn hòa nói: “Thủ tôn ở trong lòng lão nô vẫn là vị thiên kiêu bay nhanh ngàn dặm, đêm tuyết phá mười trại kia.”

"Trong mười ngày liên tục chiến đấu đại giang nam bắc, dẹp yên Ma Quật, bắt giặc 72 nơi, lập được kỳ công có một không hai cho tiên đế, âm thầm đoạt đích thắng lợi.”

Trần Vương ngẩng đầu nhìn về phía một tên hoạn quan đứng ở cuối cùng Thánh nhân, dung mạo đặc biệt, thấp bé gầy gò, nhất là lông mày đã biến mất giống như là dùng cương đao cạo đi.

So với lần đầu nhìn thấy, thân thể thon dài, khí oai hùng của vị Đốc chủ Đông Xưởng kia,, lúc này quả thật tưởng như hai người.

Nhưng không ai dám xem thường đối phương, bởi vì đối phương là một võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm danh chấn thiên hạ.

Là người đầu tiên từ trong tay Kim Linh Vệ, là ket tàn nhẫn mạnh mẽ đoạt đi địa vị lục ti của Đại Chu, thời đại Đại Chu cũng bởi vì Tào Thiếu Dương, từ đó xuất hiện tiền lệ không ngừng luân chuyển lục ti Đại Chu.

Từ Kim Linh Vệ, Đông Xưởng, Lục Phiến Môn.

Nếu như không có gì ngoài ý muốn, tương lai sẽ là Thần Hầu Phủ.

50 năm một thời đại, sẽ trở thành quy luật, thẳng cho đến khi Đại Chu diệt vong.

Chỉ là không ai ngờ tới, loại đại thế biến thiên này, cuối cùng lại bởi vì một người xuất thế ngang trời, từ đó xảy ra biến hóa, Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan xuất thế, Thánh nhân thất đức, Thần Hầu Phủ thượng vị không thể ngăn cản được đại thế, vậy mà im bặt ngừng lại.

Bình Luận (0)
Comment