Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 815 - Chương 815. Thái Tông Đấu Trí Đấu Dũng Với Không Khí 2

Chương 815. Thái Tông đấu trí đấu dũng với không khí 2 Chương 815. Thái Tông đấu trí đấu dũng với không khí 2

Chương 821: Thái Tông đấu trí đấu dũng với không khí 2

Đậu Trường Sinh đứng dậy hành lễ: “Kính nhờ bệ hạ.”

Sau đó chậm rãi nói: "Sắc trời đã không còn sớm, thần không thể ngủ qua đêm ở hoàng thành."

Thái Tông hoàng đế nói: "Tào công công đến nội khố, lấy ra ba vò rượu ngon, mười cân Thiên Trường Quả... Sau đó đưa chúng đến phủ đệ của Đậu khanh."

Đậu Trường Sinh lại cảm ơn lần nữa: "Đa tạ bệ hạ."

Chờ một lúc, Đậu Trường Sinh mang theo phần thưởng cùng nhau rời đi, nhưng trước khi hắn rời đi lại quay đầu nhìn về phía Quang Tú Điện. Vị Tào công công này chính là Tào Thiếu Dương, ban đầu khi Vương Trường Cung hành thích vua đã bị trọng thương, bị chặt đứt một cánh tay, cơ bắp và xương cốt của hắn cũng bị hủy hoại, cho dù khôi phục lại cũng chỉ được năm hoặc sáu phần so với lúc đỉnh cao, vĩnh viễn không thể khôi phục trở lại thời kỳ đỉnh phong.

Nhưng hôm nay, cảm giác vị mà vị này mang lại đối với Đậu Trường Sinh mà nói vô cùng đáng sợ, hắn không phải vị Vô Thượng Tông Sư vì tuổi già sức yếu mà suy giảm thực lực, trái lại, hắn nhất định là một Vô Thượng Tông Sư đỉnh phong.

Bí pháp đoạt xác,《 Thiên Yêu Đoạt Linh Công》.

Từng màn bi kịch trong thảm án Tiêu viên xảy ra ngày xưa lần lượt xuất hiện.

Lúc đầu chỉ cảm thấy Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan rất đáng sợ, nhưng bây giờ xem ra, môn《 Thiên Yêu Đoạt Linh Công》này cũng đáng sợ không kém, hơn nữa nó còn là ngọn nguồn của mọi tai họa. Lúc này hắn mới khôi phục thương thế được bao lâu chứ, thế mà còn lấy lại được phong độ thời kỳ đỉnh phong rồi.

Trong lòng hắn cũng biết đó là bởi vì Thái Tông hoàng đế không tiếc bất cứ giá nào, nếu không Tào Thiếu Dương đã không quy hàng trước Thái Tông hoàng đế, nhưng ngẫm lại vẫn là quá đáng sợ.

Với sức mạnh của Đại Chu, lấy lý do thúc đẩy vương triều thống nhất bắt đầu chân chính làm những việc ác, nhất định sẽ gây ra ảnh hưởng vô cùng lớn.

Tào Thiếu Dương cầm phất trần trong tay dừng chân trước cửa Quang Tú Điện, hắn nhìn chăm chú đến khi bóng lưng của Đậu Trường Sinh biến mất, sau đó mới chậm rãi đi vào bên trong Quang Tú Điện, nhìn thấy nhạc công và vũ nữ trong Quang Tú Điện đều đã biến mất, lại nhìn sang Thái Tông hoàng đế trước khi nói lời chúc mừng: “Chúc mừng Bệ hạ, Đậu Trường Sinh đã tiến vào tròng rồi."

"Hắn sẽ không bao giờ hiểu được, lần này người muốn tính toán hắn là bệ hạ, mà không phải là Tấn Vương."

Tào Thiếu Dương nở nụ cười, lại chậm rãi nói: "Đối phó với loại người thông minh này như hắn, không thể đi thẳng một đường, nhất định phải rẽ ngang một chút, bởi vì những người thông minh thường suy nghĩ quá nhiều."

"Phải che đậy một chút, để hắn tự mình phát hiện ra sự thật thì mới khiến hắn tin tưởng."

Thái Tông hoàng đế giơ tay lên, khẽ xua tay và nói: "Sai rồi."

"Suy nghĩ của ngươi đã bị Đậu Trường Sinh nhìn thấu từ lâu rồi."

“Ngươi cho rằng lần này Đậu Trường Sinh tới đây là bởi vì hắn thật sự nhìn ra được âm mưu của Tấn Vương, sau đó vì không muốn rơi vào cái bẫy này nên mới ngửa bài với trẫm, đồng thời mượn dịp này để phá vỡ cục diện sao?”

"Nếu như Đậu Trường Sinh không tới, như vậy Đậu Trường Sinh đúng như trong suy nghĩ của ngươi, nhưng hắn có thể đích thân tới hoàng thành gặp trẫm, trẫm tin Đậu Trường Sinh đã nhìn thấu tất cả, cũng biết đây không phải là kế hoạch của Tấn Vương."

"Lần này hắn tới gặp trẫm ở đây là muốn hoà giải tháo gỡ hận thù, đồng thời cũng đang thử thăm dò trẫm."

"Đậu Trường Sinh đã nổi lên nghi ngờ với trẫm rồi. Nếu không phải trẫm đã có sự chuẩn bị từ trước, lần này nhất định sẽ bị Đậu Trường Sinh khám phá ra sự thật, từ đó cũng tìm ra kẻ chân chính đứng đằng màn giật dây là ai."

Thái Tông hoàng đế vỗ tay khen ngợi và nói: "Hắn thực sự là một đối thủ khó nhằn, quả nhiên không uổng tiếng tăm lẫy lừng của hắn."

Vẻ mặt Tào Thiếu Dương không ngừng biến hóa, tựa như hắn không nhìn ra tất cả những thứ này, biểu cảm hối hận và vui mừng xen kẽ không ngừng, cuối cùng lộ ra vẻ may mắn, lại một lần chúc mừng nói: “Suýt chút nữa lão nô lại làm hỏng chuyện, không ngờ bệ hạ là người có tầm nhìn xa trông rộng đã nhìn rõ toàn bộ, thậm chí còn nhìn thấu những tâm tư vụn vặt kia của Đậu Trường Sinh."

Vẻ mặt Thái Tông hoàng đế phấn khởi, mỉm cười nhìn sang Tào Thiệu Dương, hắn biết rõ Tào Thiệu Dương đang cố nịnh nọt làm vui lòng người, cố ý giả vờ ngu dốt, nhưng Thái Tông hoàng đế vẫn vui vẻ như cũ, dù sao hắn cũng là một vị Vô Thượng Tông Sư.

Lần này tính toán của hắn với Đậu Trường Sinh chia thành nhiều tầng, cũng là một lần hiểu rõ ngọn nguồn Đậu Trường Sinh, không thể nghi ngờ gì nữa, Đậu Trường Sinh là kẻ thông minh tuyệt đỉnh.

Không thể không nói, về phương diện giả trang ngu xuẩn này của hắn thực sự không có chút sơ hở nào.

Nếu không phải vì danh tiếng lẫy lừng kia, hắn càng phải quan sát cẩn thận, nhờ vào sự tiện lợi khi làm chủ nhà, cùng với các sách lược, thậm chí không bỏ sót bất kỳ một chi tiết nào, hắn mới có thể phát hiện ra sự châm chọc mà Đậu Trường Sinh để lộ ra ngay khoảnh khắc uống rượu kia.

Bình Luận (0)
Comment