"Tất cả nguy cơ trọng đại lần này đều là do Diệp Hầu đời thứ 3 một tay thúc đẩy. Phía trên đều ghi chép lại tất cả chi tiết quá trình."
Đậu Trường Sinh lấy ra rất nhiều phong thư từ bên dưới. Nhìn những phong thư đáng lẽ ra đã bị tiêu hủy này, tiếp tục nói: “Diệp Hầu đời thứ 3 cùng các quan đại thần trong nước cấu kết với nhau, làm cho đối phương cả gan làm phản, nhưng cuối cùng hắn lại quay lưng bán đứng đối phương. Hắn trực tiếp tiến hành chặt đầu, từ đó bình định lại loạn cục."
"Diệp Hầu đời thứ 3 đã lập công cực lớn, dưới tình huống huynh trưởng và những con nối dòng cường tráng đều chết, thực lực vị thúc bá Diệp Hầu đời thứ ba này mạnh mẽ vừa hay phù hợp với vị trí quốc vương. Dẹp yên cho Diệp quốc sẽ không bị các chư hầu bốn phương nhòm ngó cho nên hậu duệ Diệp Hầu đời thứ hai đã mất đi quyền thừa kế.”
"Thế nhưng, Diệp Hầu đời thứ 3 chưa từng nghĩ tới bản thân hắn giết sạch bọn loạn thần, không cho đối phương có thời gian kịp phản ứng để bán đứng hắn nhưng chân tướng cũng không bị chôn vùi. Vị loạn thần này thu thập lại tất cả thư tín trước đó còn chưa bị thiêu huỷ, và ghi chép lại chi tiết tất cả những chuyện đã trải qua, chính là để lưu lại một phần bằng chứng."
"Bây giờ tất cả những thứ này đều ở đây, Diệp Hầu đời thứ ba có thể chiếm được lòng tin của đối phương thì nhất định phải đích thân viết ra, nét bút viết trên đây có thể mang ra so sánh với Diệp Hầu đời thứ ba là có thể đoán được nó là thật hay giả."
Đậu Trường Sinh từ từ đặt tờ giấy trong tay xuống, ánh mắt nhìn về phía những chứng cớ khác. Bây giờ Trần thần bộ đã đưa ra rất nhiều bằng chứng khác, nhìn có vẻ không ít, trong đó có không ít chứng cớ nhuốm máu, có lực đánh vào rất mạnh. Nhưng trên thực tế, ở trong đó thật thật giả giả, có không ít đồ vật đều là giả. Bọn họ đều là Đậu Trường Sinh tạm thời tìm thấy, là bằng chứng giả tạo.
Chuyện lúc trước đã qua đi rất lâu, đó là chuyện của thời kỳ Thái Tông cách nay đã hơn 100 năm rồi, trong khoảng thời gian dài đằng đẵng đó, rất nhiều đồ vật đã bị thời gian xóa sạch, hơn nữa lại còn có Diệp Hầu đời thứ ba cố ý che dấu, những thứ thật sự có thể lưu giữ lại làm chứng cứ đã ít lại càng ít hơn.
Nếu như Diệp Hầu đời thứ ba bây giờ ở đây, Đậu Trường Sinh sẽ rất khó để có thể kết tội đối phương. Đối phương là kẻ từng trải, hắn có thể nhìn ra được Đậu Trường Sinh đang giở trò dối trá.
Nhưng Diệp Hầu ở trước mặt này thì không biết rằng có rất nhiều bằng chứng phạm tội, còn có vết máu như vậy, có thể nói là có lực đánh vào vô cùng mạnh.
Động tác của Đậu Trường Sinh chậm chạp, hắn không lập tức thông báo từng mục từng việc luôn chính là để cho Diệp Hầu có thời gian phản ứng. Khi hắn đưa tay chạm vào một vật phẩm, Đậu Trường Sinh không lập tức kể ra toàn bộ câu chuyện về bằng chứng, mà thuyết phục khuyên giải Diệp Hầu:
“Diệp Hầu đời thứ ba là Diệp Hầu đời thứ ba, mà ngươi chính là ngươi."
"Điểm này thì triều đình cũng phân biệt rất rõ ràng, mặc dù ngươi làm Diệp Hầu không có công lao thì cũng có khổ lao, triều đình cũng sẽ không bởi vì ngươi là con của Diệp Hầu đời thứ ba mà xóa bỏ tất cả mọi chuyện."
“Nhưng xử phạt Diệp Hầu đời thứ 3, ngươi sẽ không phải gánh hết tất cả tội nhưng ngươi cũng không thể thoát khỏi liên quan. Từ trước tới nay triều đình luôn khoan dung với Thiên Ngoại Thiên. Chỉ cần ngươi nhận tội thì ngươi có thể mang theo Thế tử trở về Nhân cảnh cùng với ta. Ở Nhân cảnh, các ngươi sinh hoạt ở trong đó, mặc dù cả đời ngươi sẽ không thể quay trở lại Thiên Ngoại Thiên, nhưng ngươi vẫn có thể sống phú quý."
"Dựa theo quy định của triều đình, Diệp quốc sẽ được trả lại cho hậu duệ Diệp Hầu đời thứ hai, nó vẫn sẽ do tộc Diệp thị các ngươi chấp chưởng. Triều đình sẽ không can thiệp bất cứ chuyện gì của Diệp quốc, Diệp quốc vẫn độc lập tự chủ như cũ.”
Danh sách các tội danh rất nghiêm trọng, cấu kết loạn thần, soán ngôi đoạt vị, nhưng kết quả xử lý cuối cùng lại là giơ cao, đánh khẽ.
Điều này là cho đối phương một bậc thang để bước xuống, đồng thời cũng biểu thị rằng triều đình sẽ không đuổi tận giết tuyệt và cũng sẽ không can thiệp vào trong việc nội bộ của Diệp quốc.
Kết quả xử lý này, không phải là cho Diệp Hầu, bởi vì Đậu Trường Sinh biết rằng Diệp Hầu chắc chắn sẽ không thể nào chấp nhận nó. Nó là dành cho các sứ giả của các chư hầu, còn có các hào môn quý tộc bọn họ xem để xoa dịu cảm xúc của bọn họ, để cho bọn họ không có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ có, thỏ chết cáo buồn.
So với bọn họ, Đậu Trường Sinh không phải là người bản thổ ở Thiên Ngoại Thiên, nói đúng ra, hắn là người ngoài.
Nếu cố tình bị châm ngòi thì bọn họ rất dễ nảy sinh tư tưởng bài xích, từ đó gây ra sự hỗn loạn không đáng có.