Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 951 - Chương 951. Xưng Hô Mới Nhất – Đậu Trăm Vạn 2

Chương 951. Xưng hô mới nhất – Đậu trăm vạn 2 Chương 951. Xưng hô mới nhất – Đậu trăm vạn 2

“Để cho hắn biết nơi này là Thiên Ngoại Thiên, mà không phải Nhân cảnh, đây không phải là nơi mà hắn có thể đến quát tháo.”

Thế tử Càn Hầu thu hồi lại ánh mắt lạnh như băng ở trên người Tiêu Thiên Hữu, đè xuống bất mãn trong lòng, biết đây không phải thời điểm tốt để xung đột, bây giờ cần phải lấy đại cục làm trọng, đợi đến sau khi chiến thắng Đậu Trường Sinh, Tiêu Thiên Hữu này không biết điều, đến lúc đó đương nhiên sẽ có người dạy hắn cách làm người như thế nào?

Thế tử Càn Hầu không quan tâm đến thái độ của Tiêu Thiên Hữu, đối với hành vi mạo hiểm của Tiêu Thiên Hữu cũng không tán thành, ngay từ đầu đã cử binh công phạt, như thế này chính là muốn xâm nhập địch sau để tác chiến, nếu chiến sự thuận lợi còn tốt, nếu chiến sự không thuận lợi, đến lúc đó sẽ gặp phải sự vây quét của hợp binh tứ phương, nguy hiểm thật sự là quá lớn.

Hai bên đều có quan điểm riêng, nếu Tiêu Thiên Hữu có một chi đại quân ở trong tay, như vậy Thế tử Càn Hầu cũng dám đánh cược một lần, nhưng Tiêu Thiên Hữu có cái gì?

Mặc dù thực lực của hắn cũng không yếu, cũng có mấy người tâm phúc, nhưng hắn nhiều năm rồi chưa từng đích thân tới tuyền tuyến, mạo hiểm giao quân đội cho hắn, chẳng lẽ còn có thể trực tiếp đánh thắng trận chiến này sao?

Đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng, tình huống của mỗi một chi quân đội đều khác nhau, am hiểu cũng khác nhau.

Nếu như đây là đại quân nằm trong thể chế của Đại Chu, cũng không có khác biệt quá lớn, mấu chốt là Càn quốc và Bẩm quốc đều là các nước chư hầu ở Thiên Ngoại Thiên, quân chế của bọn họ đại khái tương tự với Nhân cảnh, tuyệt đối không phải hoàn toàn giống nhau, binh lính đối với Phiêu Kỵ tướng quân gì đó cũng không có cảm giác đồng cảm.

Tiêu Thiên Hữu nhảy dù xuống, là có thể làm được trên dưới một lòng, thuần túy là người si nói mộng.

Tiêu Thiên Hữu chỉ là đạt được sự tán thành của chúng tướng, nắm giữ tình huống của binh lính, bọn họ cần một thời kỳ dài ma hợp, nói cho cùng vẫn là Tiêu Thiên Hữu không có binh lính bản bộ, không thể coi đây là hạch tâm có thể khống chế được quân đội.

Thế tử Càn Hầu thuần túy là có lòng tốt, thế nhưng Tiêu Thiên Hữu là người kiệt ngạo, loại tình huống này nói không chỉ một lần, nhưng Tiêu Thiên Hữu hoàn toàn không tán thành, cho rằng chuyện này cũng không sao, mình là danh tướng, đây đều là vấn đề nhỏ.

Không biết đã có bao nhiêu danh tướng tuổi già gặp phải thảm bại, anh danh một đời bị hủy hết.

Nguyên nhân chủ yếu chính là năm xưa, thống soái chấp chưởng đều là người được mình kiến lập lên ở trong quân đội, lúc tuổi già coi như thuốc cứu mạng, giống như sau khi xảy ra chuyện, chỉ cần đẩy danh tướng đi lên là có thể đạt được thắng lợi.

Hoàn toàn không nhìn đến tình huống ác liệt như tướng không biết binh, binh không biết tướng, tình huống bộ hạ có các loại tâm tư khác nhau, các loại tình huông ác liệt khác nhau.

Trận chiến này cực kỳ quan trọng, Thế tử Càn Hầu đã sớm cùng lão Càn Hầu, còn có đông đảo tướng lĩnh của Càn quốc và quân sư thương thảo qua, chế định ra kế hoạch hoàn chỉnh.

Sau khi trầm mặc một hồi, đè cảm xúc khác thường ở trong lòng xuống, nhìn về phía Tiêu Thiên Hữu rồi nói: "Bây giờ quan quân giằng co với chúng ta, quan quân binh nhiều tướng mạnh, hiện tại đã có hơn 50 vạn đạo binh hội tụ ở đây.”

"Nhiều binh mã như vậy, lương thảo bị tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng, cộng thêm một phương quan quân đông đảo nước chư hầu phân tán, vận chuyển lương thảo lương đạo, có thể nói là kéo gấp, muốn tiếp tế cho quan quân bọn họ là điều khó khăn."

Thế tử Càn Hầu đưa tay chỉ vào bản đồ Thiên Ngoại Thiên được treo lơ lửng, đã không ngừng vẽ ra một đường, từng tuyến đường màu đỏ từ các nước chư hầu xuất hiện, cuối cùng hội tụ tại Ly quốc, toàn bộ đều được vẽ ra sau khi hoạ xuống, liếc mắt một cái là có thể thấy đường màu đỏ rậm rạp chằng chịt lẫn nhau, đan xen cùng một chỗ, trực tiếp vặn thành một hình dạng giống như cái bánh quai chèo.

Ánh mắt của Tiêu Thiên Hữu vẫn lạnh nhạt như vậy, vẻ mặt chưa từng có bất kỳ biến hóa nào, bình thản mở miệng nói: "Đây là kế sách mà Thế tử định ra sau một thời gian dài thương thảo sao?"

“Trước tiên đóng quân giằng co, chờ đợi binh lực của quan quân hội tụ đến 50 vạn, như vậy lương thảo sẽ bị tiêu hao nghiêm trọng, để cho quan quân tự mình xuất hiện sơ hở nghiêm trọng này, lại đi tập kích lương đạo của quan quân.”

“Loại mưu kế này không tính là cao minh, quan quân cũng có thể nhìn ra, bảo vệ lương thảo nhất định là điều quan trọng nhất.”

Vẻ mặt của Thế tử Càn Hầu vô cùng nghiêm túc, trầm giọng mở miệng nói: "Mưu kế không cần phải cao thâm bao nhiêu, chỉ cần có tác dụng là được."

"Quan quân muốn chống đỡ cái binh lực khổng lồ này thì lương thảo bị tiêu hao vô cùng nghiêm trọng, bất kỳ một nước chư hầu nào cũng đều không thể chống đỡ được, cũng không có năng lực phụ trách, cho nên phải là rất nhiều các nước chư hầu cùng nhau ra lương thảo."

Bình Luận (0)
Comment