“Cho nên sơ hở sẽ xuất hiện, cho dù có quan quân bảo vệ, nhưng bởi vì nước chư hầu quá nhiều, quan quân làm không được chu đáo mọi mặt, chắc chắn có chỗ yếu kém, cái này cần Tiêu phiêu kỵ xuất mã.”
“Với bản lĩnh của Tiêu phiêu kỵ, ngay cả Vương đình Hồ Man cũng có thể tìm được sơ hở, từ đó một kích tất trúng, lập được kỳ công cái thế, chứ đừng nói chi là Đậu Trường Sinh.”
“Cho dù Đậu Trường Sinh có bố trí tinh diệu đến đâu, ở trong mắt của Tiêu phiêu kỵ cũng là không có chỗ nào có thể che giấu.”
Lời nói của Thế tử Càn Hầu dừng lại một chút, đè xuống sự khác thường trong lòng, tiếp tục nói ra những lời trái với lương tâm: "Tiêu phiêu kỵ cướp đoạt lương thảo, tập kích các nước chư hầu, đến lúc đó quan quân ở tiền tuyến vì thiếu lương thực, đợi đến khi quan quân không kiên trì nổi nữa, lựa chọn rút lui thì thừa cơ công kích, nhất định sẽ đại thắng."
“Mưu kế đơn giản, tỷ lệ thành công cũng không cao, nhưng có Tiêu phiêu kỵ ở đây, cái mưu kế này sẽ trở nên hoàn mỹ không tỳ vết.”
“Chiến công đầu tiên của trận chiến này là ở Tiêu phiêu kỵ.”
Tiêu Thiên Hữu cười ha hả, cũng nhìn ra vẻ mặt nói trái với lương tâm của Thế tử Càn Hầu, nhưng cũng rất hưởng thụ với nhũng lời nói này, nếu bàn chính diện bài binh bố trận, đại quyết chiến mười mấy vạn người, Tiêu Thiên Hữu đương nhiên cũng có năng lực này, nhưng Tiêu Thiên Hữu nổi tiếng ở đời chính là tập kích bất ngờ ngàn dặm, có can đảm trùng kích Vương đình Hồ Man, hơn nữa còn đắc thắng mà trở về.
Loại bản lĩnh ngàn dặm này, chính là thứ mà Tiêu Thiên Hữu am hiểu nhất, mưu kế này không tinh diệu, mấu chốt là ở chỗ người thực hiện.
Tiêu Thiên Hữu khom người đứng dậy, một tay đặt ở trên cán Đại Lương Đao, áo choàng tơ lụa ở phía sau lưng cũng lay động theo gió thổi, cao giọng mở miệng nói: “Yên tâm đi.”
"Thiên Ngoại Thiên cũng tương tự với thảo nguyên rộng lớn của Hồ Man ngày xưa, đều là cực kỳ trống trải, không phải giống như Nhân cảnh có núi cao nước sâu, dãy núi liên miên địa thế thuận lợi, dân cư ở Nhân cảnh đông đúc, đặc biệt là vùng mấu chốt, đã sớm đúc thành, dựa vào thành thị làm cơ sở, nếu không nhổ đi thành thị, tiến quân thần tốc sẽ dễ dàng tạo thành tình huống bị hai mặt giáp công."
"Mà Thiên Ngoại Thiên lại khác nhau, nơi này trăm ngàn dặm chưa từng có một thành, có thể nói là cực kỳ trống rỗng, dân cư đều hội tụ ở trong thành thị, không phải phân tán ở các nơi, thích hợp với việc ẩn nấp hành tung nhất."
Thế tử Càn Hầu tự mình giao phó hổ phù vào trong tay Tiêu Thiên Hữu, nhìn Tiêu Thiên Hữu long hành hổ bộ rời đi, nhìn bóng lưng của Tiêu Thiên Hữu dần biến mất.
Trong khoảng thời gian áp chế Tiêu Thiên Hữu này, chính là muốn Tiêu Thiên Hữu không ngừng làm quen với chúng tướng, bất ngờ tập kích quân đội nắm giữ lương đạo này, hai bên mài giũa tiêu trừ ngăn cách, chủ yếu nhất là để cho Tiêu Thiên Hữu biết chiến lực của chi quân đội này, từ đó trong lòng có định vị chuẩn xác, biết rõ nên làm như thế nào và cái gì không thể làm.
Vì thắng lợi mà Thế tử Càn Hầu có thể nói là hao tâm tổn trí, trước sau không biết bỏ ra bao nhiêu cố gắng.
Ánh mắt nhìn về phía Bẩm Hầu nói: "Tiêu Thiên Hữu phụ trách cắt đứt lương đạo, mà chúng ta cần phải ở chỗ này giằng co với Đậu Trường Sinh, nhưng cũng không phải cái gì cũng không làm.”
“Ngày mai dấy binh tấn công Ly quốc, chủ động phát động tấn công quan quân.”
"Nguồn gốc quan quân quá hỗn loạn, nhiều nước chư hầu hội tụ cùng một chỗ như vậy, nhất định là đám ô hợp, bọn họ đùn đẩy lẫn nhau đều là chuyện thường, vì không muốn trực tiếp tiếp chiến với chúng ta, do đó tạo thành đạo binh tử thương, khiến cho quốc lực bị giảm xuống, bọn họ chắc chắn còn bí mật đấu với nhau."
“Phương diện này đành phải nhờ cậy Bẩm Hầu, Bẩm Hầu lớn tuổi kiến thức rộng rãi, chắc chắn đối với tình huống các nước chư hầu rõ như lòng bàn tay, cũng có quan hệ với không ít người, có thể bí mật liên lạc với bọn họ, ta không cần bọn họ lâm trận phản chiến, chỉ cần xuất công không xuất lực, như vậy chúng ta sẽ không chủ động công kích bọn họ.”
“Nếu như có thể truyền tin tức đến, chúng ta sẽ nguyện ý làm đao, giải quyết kẻ thù của bọn họ.”
Bẩm Hầu liên tục gật đầu, mở miệng nói lời khen ngợi: "Một chiêu này của Thế tử thật tinh diệu.”
"Lần này tụ binh, bọn họ chắc chắn trốn không thoát, cho nên đều tới, nhưng bọn họ tuyệt đối không muốn binh lực trong tay bị tổn hại, nếu có thể không tổn hại binh lực, ngược lại còn giải quyết xong kẻ thù, tin tưởng bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua."
"Chỉ cần bọn họ phối hợp vài lần, tiêu hao hết quan quân chân chính có chiến lực có thể tham chiến, đến lúc đó tiến công quy mô, còn lại đều là cỏ đầu tường, kết cục đã không cần phải nói cũng biết."