Tông thất Lô quốc giương mắt liếc nhìn thống lĩnh, trong mắt hiện lên một tia dao động, trong lòng vừa động, nhiệt huyết vừa sinh ra ở trong lòng lại hoàn toàn nguội lạnh.
Không thể chạy.
Vợ con của mình đều ở Lô quốc, nếu như mình chạy trốn thì chắc chắn bọn họ phải chết không thể nghi ngờ, hơn nữa ngay cả bản thân mình cũng không sống nổi.
Lần này trước khi rời đi Lô quốc, hắn biết Thiên sử đã cùng các vị chư hầu minh ước, vì vinh hoa phú quý 3000 năm, các vị chư hầu đã điên cuồng, bản thân mình là tông thất Lô quốc cao quý thì cũng nên chống đỡ Lô Hầu.
Tông thất Lô quốc nghĩ đến bọn họ chư hầu điên cuồng, trong lòng đánh cái rùng mình, kể cả xem như hiện giờ chạy trốn được thì cũng không sống nổi, nhiều chư hầu liên hợp lại với nhau như vậy, thực lực họ quá mạnh, san bằng Càn quốc và Bẩm quốc sẽ là chuyện tất nhiên.
Mình gánh không nổi sự trả thù của bọn họ, mà chỉ cần mình chết trận, chẳng những không có lỗi lầm mà con cái đời sau cũng có thể được hưởng phúc, sẽ có hậu duệ nối dõi tông đường, một mạch Lô Hầu này sẽ có người truyền thừa tiếp để hưởng thụ 3000 năm phú quý này.
Giống như rất nhiều chư hầu phụ thuộc vào Đậu Trường Sinh, bọn họ bắt đầu phụ thuộc vào chủ mạch, mặc dù lấy được số lượng phú quý có hạn, không thể được gọi là tổ tiên đại phú đại quý nhưng có thể tiểu phú tiểu quý cũng đã đủ rồi.
So sánh này không thể nào so sánh với chủ mạch được, ngay cả xem như tiểu phú tiểu quý thì cũng đã vượt xa 90% người trong thiên hạ rồi.
Đôi mắt tông thất Lô quốc ảm đạm, cánh tay nâng lên, một thanh trường kiếm dài ba thước đã đâm về phía trước, tia sáng mũi kiếm phun ra nuốt vào, cuối cùng kiếm quang tăng vọt giống như một vệt thần quang lao tới.
Mi tâm của thống lĩnh xuất hiện một cái lỗ, kiếm quang xuyên thấu thống lĩnh, tông thất Lô quốc nhìn thi thể thống lĩnh ngã xuống, hắn cao giọng quát lớn: "Còn có người nói rút lui như thế này nữa thì sẽ giống như người này."
"Bản tướng không có cách nào cùng chư vị sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng có thể cùng chết với mọi người."
Tông thất Lô quốc nhìn về phía trước, từng chiếc từng chiếc Thiên Châu liên tiếp nối đuôi nhau, đạo binh trùng trùng điệp điệp giống như là hồng thủy, hung mãnh xông về phía bọn hắn, muốn bao phủ nhấn chìm bọn hắn lại, hắn cao giọng hét lên: "Đừng sợ, nơi này là Khúc quốc, tin tức bị tập kích đã sớm truyền ra, tin tưởng viện quân của Khúc quốc đã lên đường rồi."
"Nơi này là hậu phương của liên quân, phản quân chỉ đột nhập, nhất định không thể lâu dài được, chỉ cần kiên trì thêm một lúc nữa thì tất cả mọi người có thể sống, ngược lại nếu như rút lui đào vong thì sẽ bị chia năm sẻ bảy, như vậy mỗi một người sẽ bị phản quân săn giết."
Tông thất Lô quốc vẫn có bản lĩnh, hắn đã cho dưới trướng hi vọng, lại còn làm tấm gương tốt, nhanh chóng thành công ổn định lại sĩ khí đã sắp sụp đổ.
Tông thất Lô quốc anh dũng chém giết, dũng mãnh không thể cản lại, một vị hoàn toàn không có ý định sống sót, đấu pháp của hắn liều mạng thì chiến lực bắt đầu tăng gấp bội, nhất cử nhất động của chủ tướng đều sẽ ảnh hưởng đến tam quân.
Đó chính là đạo lý tướng hùng tổ mạnh, chủ tướng dũng mãnh không tiếc mạng sống thì sĩ khí của quan quân đương nhiên sẽ được tăng mạnh.
Mặc dù không có cách nào cải biến được chiến cuộc, số người của bọn họ càng ngày càng ít nhưng lại giống như một khối đá ngầm, mặc cho sóng biển dâng trào vẫn sừng sững bất động.
Một tên tướng lãnh của Bẩm quốc đứng quan chiến bên cạnh Tiêu Thiên Hữu ở phương xa, khi hắn nhìn thấy tình cảnh này xuất hiện thì lộ ra vẻ kinh ngạc, đôi mắt hắn lồi ra mở to như mắt bò, giống như là muốn rơi xuống luôn vậy.
Hắn đưa tay chỉ về phía tông thất Lô quốc, không dám tin nói: "Nếu người này ngày xưa có sự dũng mãnh này thì há có thể thảm bại ở Phi Nguyên Độ, nếu tướng lãnh Lô quốc đều như thế thì bây giờ Lô quốc đã trở thành đại quốc một phương rồi."
"Ở trong đó tất nhiên có nguyên nhân, nếu không hắn cũng sẽ không liều mạng không màng sống chết như thế."
Một luồng ánh sáng giống như tia chớp, gào thét từ phương xa rơi vào trên Thiên Châu, có người tự tiếp nhận luồng ánh sáng, lấy ngọc giản trong đó ra, ngọc giản có hai cánh màu vàng kim nâng lên rất cao, hào quang không ngừng hiện ra, lấp lóe vờn quang ngọc giản.
Có người chuyên môn xử lý ngọc giản, sau đó bắt đầu phân tích tin tức tuyệt mật trong ngọc giản, làm xong lập tức có người tới bên cạnh Tiêu Thiên Hữu bẩm báo: "Sau khi Khuất thành thu được tin tức đã lập tức tập hợp quân đội, sau đó trợ giúp quan quân."
"Khuất thành chỉ là Khúc quốc tiểu thành, binh lực đóng giữ không nhiều, chỉ có 5000 đạo binh, bây giờ dốc toàn bộ lực lượng, mà Khúc quốc cũng có tin tức truyền ra, vốn Khúc Hầu điều tất cả binh lực trong nước để đi đến tiền tuyến, nhưng bây giờ sau khi thu được tin tức thì đã lập tức chạy đến trợ giúp."