Giọng Tiêu Dao Tử căm hận nói: "Tiêu Thiên Hữu đáng giận đáng chết, Đậu Trường Sinh cũng đáng bị giết."
Tiêu Dao Tử đập lên bộ ngực của mình, ôm đồm nhiều việc nói: "Sư điệt yên tâm, lần này là do ta không biết nhìn người, đến mức để cho Tiêu Thiên Hữu hãm hại sư điệt tạo thành thế cục tồi tệ, ta chắc chắn sẽ không mặc kệ."
Cuối cùng Tiêu Dao Tử lộ ra vẻ tiếc nuối nói: "Đáng hận là thời gian chứng đạo của ta quá ngắn, nếu như cũng giống với Đức Trạch tiền bối, có chí bảo Tứ Tượng Bảo Châu này thì bất cứ một viên nào ở trong tay cũng đều có thể bố trí xuống Tứ Tượng Nguyên Linh Trận.”
"Haiz!"
"Dạng bảo vật chia tách này quá hiếm có, nếu có một viên trong đó bố trí xuống Tứ Tượng Nguyên Linh Trận không được đầy đủ, không lại bởi vì phẩm cấp quá cao mà khiến cho Thần Ma còn lại can thiệp nhưng cũng đủ để cải biến chiến cuộc."
Phù một tiếng..
Tiêu Dao Tử nở nụ cười, đưa tay vỗ bả vai Thế tử Càn Hầu nói: "Đùa thôi, đừng có ý nghĩ vọng tưởng, bây giờ ngươi có thể toàn thân trở ra thoát khỏi thế cục này, đây chính là tạo hóa, nếu như vận dụng Tứ Tượng Nguyên Linh Trận, sống hay chết thì phải xem mệnh của ngươi rồi."
"Đây là một trận đánh cược, đánh đổi tính mệnh, đối với ngươi là không đáng."
"Đám dân quê thượng vị mới phải đi đánh cược mạng sống của mình, bởi vì bọn hắn cũng không có bất cứ một cái gì, mà ngươi thì lại khác, ngươi là đệ tử Thần Ma cao cao tại thượng, lần này thất bại cũng chỉ là nhất thời, sau đó ngủ đông một đoạn thời gian là có thể đông sơn tái khởi."
"Dám dân quê Đậu Trường Sinh kia làm sao có thể so sánh được với ngươi, ngươi có thể thất bại 10 lần, 100 lần, nhưng đám dân quê Đậu Trường Sinh kia chỉ có thể thất bại một lần."
"Tâm trạng tốt hơn nhiều rồi chứ?"
"Bách Hoa Viên của Bích Thần Nguyên Quân đang nở rộ, trong đó có trân phẩm trăm năm mới nở hoa, như cơ hội trăm hoa đua nở này kiếm không dễ, lần này ta đến chính là mời Đức Trạch tiền bối đi ngắm hoa."
"Sớm một chút xử lý xong mọi chuyện thì cùng đi Bách Hoa Viên ngắm hoa đi."
"Nhớ rõ, sau bảy ngày nó sẽ bắt đầu.."
Tiêu Dao Tử phất phất tay nói: "Hẹn gặp lại."
Tử Kim Hồ Lô hùng hổ xông về phía trước, Thế tử Càn Hầu nhìn chăm chú Tử Kim Hồ Lô dần dần biến mất ở trong tầm mắt, một đôi mắt biến ảo không ngừng.
Một chiếc Thiên Châu khổng lồ.
Bắt đầu rời khỏi Càn quốc, hướng về phía tiền tuyến Lâm quốc.
Chiếc Thiên Châu khổng lồ này là quái vật được đúc từ sắt thép, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, phản xạ ra ánh kim loại, nhìn cực kỳ hung lệ vô tình.
Phía trên boong thuyền có một lão giả đang đứng trước gió.
Lão giả đưa tay vuốt bộ râu trắng xóa của mình, thân thể cao lớn khôi ngô như giáp sắt, môi đôi mắt sắc bén như mắt ưng, sáng ngời như có thần nhìn chăm chú về phía trước, nhìn một đạo lưu quang xuất hiện ở phương xa.
Sắc bén trong con ngươi tiêu tán mà để lộ ra một vẻ nhu hòa, nhìn thấy vệt hồng đó bay lên Thiên Châu, Thế tử Càn Hầu hiện hóa ra, lão Càn Hầu sải bước tiến lên, thân thiết quan tâm nói: “Bây giờ chiến sự ở tiền tuyến đang tiến vào thời khắc quan trọng sao?”
“Ngươi là chủ soái, sao lại trở về hậu phương?”
“Ta sẽ đích thân trông coi lương đạo, sẽ không xuất hiện vấn đề gì đâu, ngươi chỉ cần trông coi chiến sự tiền tuyến là được.”
Lão Càn Hầu chần chờ, do dự, sau đó đôi môi run rẩy hỏi ra câu hỏi mấu chốt.
“Xảy ra chuyện gì sao?”
Thế tử Càn Hầu nhìn sợi tóc đã nhuốm màu hoa râm của tổ phụ, mặc dù nhìn vẫn cường tráng như cũ nhưng có thể cảm nhận được ý chí sắt thép mạnh mẽ không thể nghi ngờ, nhưng Thế tử Càn Hầu biết, đây chỉ là mặt ngoài mà thôi.
Khí huyết của tổ phụ đã suy bại, gân cốt đã bắt đầu lỏng lẻo, dưới phản ứng mắt xích trong lòng đã sinh ra hoài nghi từ lâu, cho dù không phục tuổi già, không tin mình tuổi già sức yếu, có thể lừa được người ngoài nhưng lại khó lòng lừa gạt được bản thân mình.
Khi có một hạt giống nghi ngờ xuất hiện, như vậy ý chí sẽ xuất hiện lỗ thủng, quá khó để tự lừa mình dối người.
Tổ phụ là cường giả võ đạo nhất phẩm đệ nhị cảnh Ý Chí Hiển Hoá, đặc biệt chú trọng ý chí, giờ tuổi già sức yếu, thêm việc năm xưa còn bị thương nghiêm trọng, vết thương cũ để lại, bây giờ lại thêm đau khổ của việc tang tử, người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, thế cho nên ý chí mới bắt đầu dao động.
Cảnh giới và chiến lực của một võ giả cũng không phải thứ cố định, tuổi thọ, thương thế, hoàn cảnh v.v cũng có thể ảnh hướng đến chiến lực.
Chiến lực chân chính của tổ phụ hiện giờ chỉ có thể phát huy ra võ đạo nhất phẩm đệ nhất cảnh Thiên Địa Pháp Vực, xuống dốc vô cùng nghiêm trọng, điều này đủ để nhìn ra được, cái chết của phụ thân đã đả kích đến tổ phụ nghiêm trọng như thế nào?