Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 975 - Chương 975. Đối Thủ Của Thần Ma Chỉ Có Thể Là Thần Ma.

Chương 975. Đối thủ của Thần Ma chỉ có thể là Thần Ma. Chương 975. Đối thủ của Thần Ma chỉ có thể là Thần Ma.

Thế tử Càn Hầu muốn mở miệng nói ra chân tướng, nói rằng bại cục đã định, đã không có khả năng xoay người, chuyện báo thù đã là hoa vàng ngày hôm qua, đã không còn có khả năng nữa.

Nhưng chân tướng này quá tàn khốc đối với tổ phụ, bây giờ tổ phụ đã thật sự suy sụp, chỉ còn dùng thù hận để chống đỡ.

Vẻ mặt của Thế tử Càn Hầu âm tình bất định, duy trì khoảng hơn mười nhịp hô hấp, rốt cục mới mở miệng khàn khàn nói: “Thất bại.”

“Phái đại quân cắt đứt lương đạo của quan quân, toàn quân đã bị diệt, chỉ có một mình Tiêu tặc may mắn thoát khỏi.”

Sau khi Thế tử Càn Hầu dừng một chút rồi mới khó khăn nói tiếp: “Đậu Trường Sinh lấy phần Phúc Địa làm mồi nhử, thành công lôi kéo được các chư hầu minh ước, bây giờ các chư hầu đều quy thuận Đậu Trường Sinh, bọn họ dốc toàn lực ủng hộ, tụ binh trăm vạn không phải là việc khó.”

“Quan quân không còn là năm bè bảy mảng nữa, muốn đánh tan quan quân chỉ bằng Càn quốc và Bẩm quốc chúng ta là không thể nào.”

Thế tử Càn Hầu trở về Đức Trạch Tiên Vực cũng không phải là không thu được gì, những thứ mà đám chư hầu xem như bí mật đã bị Thế tử Càn Hầu biết.

Nhưng đây còn là một tin tức không thể xấu hơn nữa, Thế tử Càn Hầu thà không biết còn hơn, bởi vì sau khi biết được mới hiểu được mình chắc chắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ, không còn đường để lùi nữa.

Đậu Trường Sinh thật sự quá lợi hại.

Chỉ xem Thiên Cơ Báo và các loại tình báo khác mà hiểu rõ Đậu Trường Sinh, chung quy vẫn thiếu cảm giác chân thật, rất nhiều chuyện khiến mình thấy như ảo giác, nhưng khi chân chính đối mặt với Đậu Trường Sinh thì mới thấy được Đậu Trường Sinh khủng bố đến cỡ nào.

Chuyện trên giấy chỉ là những thứ nông cạn, một câu này cuối cùng Thế tử Càn Hầu cũng cảm nhận được.

Hiện giờ nghĩ đến ba chữ Đậu Trường Sinh cũng có thể cảm thấy được áp lực ùn ùn kéo đến, cuồn cuộn đè ép về phía mình, điều này khiến cho Thế tử Càn Hầu sinh ra một cảm giác hít thở không thông, hoàn toàn không thể hô hấp được.

Tiêu Thiên Hữu bỏ trốn, sư phụ mình dùng lời nói tàn khốc liên tục đả kích, không biết từ khi nào Thế tử Càn Hầu cũng đã đạt được trưởng thành.

Lão Càn Hầu lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã xuống đất, thân thể cường tráng thẳng tắp như một tháp sắt lớn lập tức mềm nhũn, tinh thần gần như bị rút đi không còn gì, trong nháy mắt đã như già đi hơn hai ba chục tuổi.

Tinh thần lão Càn Hầu hoàn toàn uể oải, đôi mắt mê mang như mất đi hơi thở trong lòng, điều này đả kích rất lớn đến lão Càn Hầu.

Thế tử Càn Hầu tiến lên một bước để đỡ lấy lão Càn Hầu, không để lão Càn Hầu té xuống đất, sau đó chủ động mở miệng nói: “Ta đã về Đức Trạch Tiên Vực để gặp sư phụ, sư phụ cho phép ta di chuyển thân tộc đến Đức Trạch Tiên Vực.”

“Chiến sử ở tiền tuyến bại là điều chắc chắn, tổ phụ theo ta trở về Càn quốc, sau đó di chuyển thân tộc đến Đức Trạch Tiên Vực đi.”

Lão Càn Hầu mờ mịt gật đầu, không nói gì cả mà đưa tay đẩy Thế tử Càn Hầu ra, sau đó đi vào gian phòng trong khoang thuyền, thân thể cao lớn của lão Càn Hầu giờ đây tràn ngập dáng vẻ già nua, lảo đảo đi đi lại lại, cuồng phong gào thét thổi qua, phát ra âm thanh ù ù giống như đang kể ra sự thê lương vô tận.

Thế tử Càn Hầu không tiến lên mà nhìn chăm chú vào bóng lưng dần biến mất của tổ phụ, đôi mắt hiện ra sự giãy dụa và do dự.

Thế cục đã bại đến nước này rồi, muốn dùng thủ đoạn phàm tục để chuyển bại thành thắng là điều không thể, Đậu Trường Sinh lấy Phúc Địa làm mồi nhử, lôi kéo một phần tư chư hầu ở Thiên Ngoại Thiên, cho dù mình được mấy quốc gia ủng hộ thì cũng không có tác dụng lớn gì.

Trừ phi cũng đạt được sự ủng hộ của đông đảo chư hầu Thiên Ngoại Thiên, nhưng chuyện này là không có khả năng.

Đặc biệt là Đậu Trường Sinh tụ binh trăm vạn, đây vẫn chưa phải là cực hạn, bây giờ chỉ là chư hầu các lộ ủng hộ bọn họ, võ đạo tông môn, hào môn đại tộc v.v của các nước chư hầu cũng chưa quy thuận hoàn toàn.

Đợi đến khi tin tức phân ngạch Phúc Địa truyền đến cấp độ của bọn họ thì lực lượng quan quân có thể tăng vọt lên một lần nữa.

Một số ít các nước chư hầu có binh nhưng là ít cường giả võ đạo, nhưng một số võ đạo tông môn kia thì khác, là có võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm.

Dù sao nước chư hầu đều là một nhà một họ, tỷ lệ xuất ra võ đạo nhất phẩm quá nhỏ, nhưng hôm nay khu vực đại chiến lần này là khu Đông Bắc của Thiên Ngoại Thiên, là một phần tư lực lượng của Thiên Ngoại Thiên, võ đạo nhất phẩm sao có thể ít được.

Thế tử Càn Hầu biết không lựa chọn bọn họ là vì truyền thừa của tông môn, không phải lấy huyết mạch gia tộc mà là sư đồ, như vậy mới loại bỏ được tai họa phú quý, những võ đạo nhất phẩm khác cũng như thế, bọn họ là cường giả thế hệ này, đời sau sẽ xuống sốc, dù sao chư hầu chống đỡ một nước cũng không thể đời đời ra nhất phẩm mãi được, bọn họ cũng hiểu.

Bình Luận (0)
Comment