Hãy Để Lãng Mạn Làm Chủ

Chương 22

Trần Mộ Giang im lặng khoảng chừng nửa phút.

Tạp âm ở đầu dây bên kia vẫn ồn ào, Quan Nhất Hòa loáng thoáng nghe thấy giọng một người phụ nữ hỏi: “Sao thế?”

“À, không có gì.” Cuối cùng anh cũng lên tiếng, nói với người bên cạnh: “Sóng yếu thôi.”

Nghe vậy, cô cười phá lên không chút khách sáo: “Sóng yếu á?”

Cười được một lúc, giọng cô trở nên nhẹ tênh: “Sóng yếu thì tôi cúp máy đây, không làm phiền thầy Trần nữa nhé.”

“… Chúc ngon miệng nha.”

Trần Mộ Giang chỉ đáp lại một tiếng “ừ” gọn lỏn, cô nghe thấy liền tắt máy luôn.

Vừa ngắt kết nối chưa đầy nửa giây, điện thoại cô lại rung lên bần bật.

Cô mỉm cười như đã đoán trước, mở ra xem, quả nhiên là tin nhắn WeChat của Trần Mộ Giang.

Trần Mộ Giang: Nói tôi nghe nhà chị có mèo thật đi.

Quan Nhất Hòa: Có thật thì sao nào?

Quan Nhất Hòa: Nó biết lộn nhào thật hả?

Quan Nhất Hòa: Cậu đang nghĩ cái gì đấy?

Trần Mộ Giang: Đang giãy giụa lần cuối vì sự trong sạch của bản thân đây.

Quan Nhất Hòa: Giãy giụa?

Trần Mộ Giang: Không phải.

Trần Mộ Giang: Không phải kiểu giãy giụa phản kháng.

Trần Mộ Giang: Là kiểu trong lòng đã đầu hàng trước cám dỗ rồi nhưng ngoài miệng vẫn phải cố tỏ ra cứng cỏi ấy.

Quan Nhất Hòa: Cậu làm màu quá đi.

Quan Nhất Hòa: Cậu cứ từ từ mà giãy, tôi đi ngủ đây.

Trần Mộ Giang: Mèo cũng đi ngủ rồi à?

Quan Nhất Hòa: Mèo ngã què rồi, mới xong.

Trần Mộ Giang: Què do sóng yếu hả?

Quan Nhất Hòa: Ừ, bị dây đầu thu kỹ thuật số ngáng chân.

Trần Mộ Giang: Chị trêu nữa là tôi qua thật đấy.

Quan Nhất Hòa: Thế không trêu nữa, bai bai.

Trần Mộ Giang gửi một tràng “ha ha ha”.

Cô không trả lời.

Anh lại hỏi cô định ngủ thật sao, cô cũng chẳng thèm đáp.

Tất nhiên Quan Nhất Hòa chưa ngủ, cô đang lướt mạng xã hội hăng say quên trời đất.

Trần Mộ Giang thừa biết cô là cú đêm, nhưng anh cứ làm như không bận tâm việc cô có trả lời hay không. Ăn xong rồi, về đến nhà rồi, đi ngủ rồi, việc gì anh cũng báo cáo với cô một tiếng.

Tự biên tự diễn chúc ngủ ngon xong, mười phút sau anh lại bồi thêm một câu.

Trần Mộ Giang: Mai đi mua mèo luôn, huấn luyện cấp tốc cho nó học lộn nhào.

Nhìn tin nhắn, cô im lặng bật cười.

Mãi đến sáng hôm sau tỉnh dậy cô mới trả lời anh.

Quan Nhất Hòa: Mèo gì?

Trần Mộ Giang: Mèo đêm.

Câu trả lời cực kỳ hiểu chuyện của anh khiến tâm trạng Quan Nhất Hòa vui vẻ ngay khi vừa ngủ dậy.

Nhất là sau đó hai người không tiếp tục dây dưa sướt mướt như hôm qua nữa.

Sến súa thêm chút nữa chắc cô ngạt thở mất.

Nếm chút gia vị tình yêu xong, Quan Nhất Hòa quay lại guồng quay công việc.

Có lẽ vì được Trần Mộ Giang đích thân giới thiệu, cộng thêm bộ ảnh cô chụp cho anh trước đó được đánh giá rất cao nên Kha Ngải nói chuyện với cô cực kỳ thân thiết. Chỉ vài ba câu xã giao, cô nàng đã bắt đầu than phiền về chuyện thợ chụp ảnh cũ bị cướp mất và cái đội ngũ đã hớt tay trên của mình.

Quan Nhất Hòa không kịp đề phòng, lại phải nghe thêm mấy chuyện bát quái.

Kha Ngải nhắn tin tới tấp như súng liên thanh, kể rằng nhiếp ảnh gia Nhiễm Hữu Phi từng hợp tác trước đây, nhảy việc là vì đang mập mờ với một nam minh tinh khác. Mà nam minh tinh này lại thuộc quyền quản lý của người đại diện đã lôi kéo cô ấy. Máu yêu đương dồn lên não nên cô ấy dứt áo ra đi luôn.

Kha Ngải còn chèn thêm vô số icon trợn mắt, bảo rằng mập mờ với sao nam thì cũng được thôi, nhưng sao lại để ảnh hưởng đến công việc chứ, hơn nữa hai người đó bắn đại bác cũng chẳng tới mà.

Quan Nhất Hòa nghe mà lùng bùng lỗ tai, đang cố phân tích xem rốt cuộc Nhiễm Hữu Phi mập mờ với ai trong ba người: sao nữ, người đại diện hay sao nam, thì Kha Ngải đã chuyển sang đợt bóc phốt mới.

Cô nàng bảo nể tình Nhiễm Hữu Phi từng chụp cho mình bao nhiêu bộ ảnh để đời, cô nàng đã khổ khẩu bà tâm khuyên can hết lời. Rằng gã sao nam kia chẳng phải thứ tốt đẹp, cứ quay một bộ phim là yêu một người, thậm chí đi show âm nhạc làm khách mời có một tập mà cũng dây dưa không rõ với ca sĩ.

Cô nàng chốt hạ: Đến chó Teddy cũng phải gọi gã đó bằng sư phụ.

Quan Nhất Hòa làm bài đọc hiểu thi đại học cũng chưa bao giờ tập trung cao độ đến thế, cuối cùng cũng bắt kịp nhịp độ của Kha Ngải. Cô tranh thủ hỏi một câu: Ca sĩ nào thế?

Kha Ngải cũng thật thà khai luôn, bảo không nổi lắm, tên Lưu gì Kỳ ấy.

Quan Nhất Hòa: Lưu Y Kỳ?

Kha Ngải: Hình như thế, chị biết à?

Quan Nhất Hòa: Không quen, nhưng hình như học Nhạc viện Hải Âm.

Kha Ngải: Chắc vậy, nghe đâu từng đóng nhạc kịch.

Kha Ngải chẳng bận tâm nữ ca sĩ kia là ai, xả xong một đống chuyện bát quái lại quay về chủ đề thợ chụp ảnh nhảy việc.

Quan Nhất Hòa chỉ biết hùa theo, cũng có qua có lại kể cho cô nàng vài tin đồn.

Sau đó chẳng hiểu sao chủ đề lại lái sang Lương Mạt. Kha Ngải cũng từng bị Lương Mạt quấy rối, biết Quan Nhất Hòa cũng gặp cảnh tương tự, cô nàng lập tức tỏ ra thân thiết hơn hẳn.

Sau buổi trò chuyện hôm nay, hai người phát hiện có chung kẻ đáng ghét, lại không xung đột lợi ích mà còn cần đến nhau, thế là Kha Ngải cứ một câu chị hai câu em ngọt xớt, Quan Nhất Hòa cũng ra vẻ chị em tình thâm.

Kha Ngải: Để em bảo team bên em add chị nhé, chị em mình!

Kha Ngải: Rồi họ gửi lịch trình sắp tới của em cho chị, chị xem hôm nào rảnh nha.

Kha Ngải: Sau này trông cậy cả vào chị đấy!

Kha Ngải: [Hôn] [Hôn].

Kha Ngải: Em cũng muốn được lên hot search như thầy Trần, được không chị?

Quan Nhất Hòa: Phải lên kế hoạch ngay cho chị em mình chứ.

Quan Nhất Hòa: Miễn là em đừng chán ngồi trên hot search là được.

Quan Nhất Hòa: Nữ hoàng viral đã trở lại!

Kha Ngải: A ha ha ha ha.

Kha Ngải vẽ ra miếng bánh to cho Quan Nhất Hòa, bảo rằng mấy năm tới sẽ chỉ hợp tác với cô.

Quan Nhất Hòa thừa hiểu đừng nên để tâm mấy lời này, cô biết nếu ảnh mình chụp cho Kha Ngải chỉ ở mức tàm tạm, lại có thợ chụp ảnh khác phù hợp hơn xuất hiện thì dù cô không mắc lỗi gì cũng vẫn bị “bay màu” như thường.

Thậm chí còn bị gán cho cái lý do trời ơi đất hỡi nào đó.

Ngay cả Nhiễm Hữu Phi hợp tác ổn định với Kha Ngải như thế còn chẳng dám chắc mình không bị đào thải 100% kia mà.

Mạnh được yếu thua, hay có mới nới cũ, là chuyện cơm bữa trong giới giải trí.

Nhưng có việc mới chắc chắn là chuyện tốt, hơn nữa nhìn cái kiểu mồm mép tép nhảy của Kha Ngải, Quan Nhất Hòa đoán sau này sẽ hóng được ối chuyện hay ho.

Nhắc đến chuyện hay ho, Lưu Y Kỳ trong miệng Kha Ngải chính là cô ca sĩ kiêm bạn gái cũ của Lý Hoa.

Cái đêm ở Sa Đô, Lý Hoa chỉ nói anh ta từng hẹn hò với Lưu Y Kỳ, và là chuyện sau khi hai người đã debut, nhưng cụ thể thời gian nào thì anh ta không nói.

Cả hai đều chưa debut quá lâu, tập chương trình mà nam minh tinh kia làm khách mời cô cũng có ấn tượng mang máng, hình như cũng không phải chuyện quá xa xưa.

Cô thầm cười xem kịch hay: Không biết trong cuộc tình giữa Lý Hoa và Lưu Y Kỳ có bóng dáng của gã nam minh tinh kia không đây.

Đáng lẽ cô có thể nhân cơ hội này trò chuyện với Lý Hoa, nhưng cứ nhớ lại cái hôm tình một đêm thất bại thảm hại ở Sa Đô, với màn dạo đầu dài đằng đẵng tận sáu tiếng đồng hồ toàn là văn vở là cô tắt ngúm mọi ý định nhắn tin cho anh ta.

Nhưng hôm sau đi chạy sự kiện, Quan Nhất Hòa tình cờ chạm mặt Lý Hoa, người cũng đến tham gia chương trình.

Ban đầu, cô chỉ lơ đãng liếc thấy bóng lưng một người đàn ông khá hút mắt, vai rộng eo thon. Đến khi người đó quay lại, cô mới nhận ra đó là Lý Hoa đã lên đồ và trang điểm kỹ càng.

Hôm nay Lý Hoa ăn diện rất bảnh bao. Có lẽ do người quản lý muốn xây dựng hình tượng nên anh ta càng ít nói hơn mọi ngày. Thậm chí biểu cảm cũng nghèo nàn, cứ giữ khư khư cái vẻ lạnh lùng, hờ hững như chẳng quan tâm đến bất cứ thứ gì.

Kể cả lúc nhìn cô.

Quan Nhất Hòa cảm thấy vài ánh mắt liếc qua của anh ta bỗng khiến cô nhen nhóm lại chút hứng thú.

Thế là nhân lúc nghỉ giải lao, cô nhắn vài tin WeChat trêu chọc anh ta.

Lý Hoa cũng tranh thủ trả lời cô, nhưng chẳng biết có phải do nhập vai “trai đẹp lạnh lùng” quá sâu hay không mà mấy miếng hài cô quăng ra, anh ta chẳng đỡ được miếng nào.

Thế nên, đến lần thứ ba phải tốn công giải thích điểm gây cười cho tin nhắn trước đó ngay giữa lúc bận rộn, cô khựng lại, dứt khoát xóa sạch dòng chữ vừa gõ, thay bằng một cái icon đơn giản rồi gửi đi.

Gửi xong cô khóa màn hình cái “rụp”, động tác liền mạch một lèo, mặc kệ giây tiếp theo điện thoại đã rung lên.

Cô thầm nghĩ: Hình như vẫn là Trần Mộ Giang thú vị hơn.

Hứng thú của Quan Nhất Hòa đối với Lý Hoa cứ trồi sụt thất thường chỉ trong một buổi tối.

Hễ nhắn tin là tụt mood, nhưng cứ thấy anh ta đứng trước mặt, cúi đầu nhìn mình, cô lại nghĩ: Chắc mình vẫn cố thêm tí nữa được.

Nhất là khi cô phát hiện tay của Lý Hoa cũng khá đẹp.

Kết thúc sự kiện, cả nhóm kéo nhau đến một quán pub nhẹ nhàng để tổ chức after party nho nhỏ.

Ban tổ chức không chọn hộp đêm ồn ào mà sắp xếp một quán rượu có không gian khá chill, nhạc mở vừa đủ nghe, thích hợp để mọi người thư giãn trò chuyện.

Nếu là bình thường, sau một ngày mệt nhoài, Quan Nhất Hòa chắc chắn chẳng còn sức mà quẩy, được ngồi xuống tán gẫu nhẹ nhàng để qua chuyện là tốt nhất. Nhưng lúc này, cô chỉ muốn túm cổ ban tổ chức để chất vấn xem tại sao lại chọn cái nơi mà không cần ghé sát tai cũng nghe rõ mồn một người khác nói gì thế này.

Không phải vì cô muốn thân mật hơn với Lý Hoa, mà là bởi vì…

Ngồi cùng bàn có bạn trai cũ thời đại học của cô.

Tên bạn trai cũ này học cùng khoa với Lâm Thù Nghiêu nên hai người mới quen biết rồi yêu nhau. Yêu đương được hơn nửa năm thì đường ai nấy đi, kịch bản y hệt những mối tình khác của cô: cô là người bắt đầu, cô là người kết thúc, còn đằng trai vì bị “đá” quá bất ngờ nên cứ mãi vương vấn không quên.

Vương vấn đến mức độ nào ư? Giờ anh ta đã là nhà sản xuất kiêm ca sĩ nhạc sĩ, năm ngoái ra một album lấy tên là ngày sinh nhật của cô, trong đó bài hot nhất lại có nội dung hoài niệm người cũ.

Anh ta còn trả lời bình luận của fan trên Douyin rằng bài đó viết tặng một người bạn gái cũ thời đại học.

Bài hát đó hot thật, dạo ấy Quan Nhất Hòa lướt mạng xã hội cứ chốc chốc lại thấy.

Tất nhiên, không thể thiếu sự góp vui của hội chị em biết rõ nội tình như Lâm Thù Nghiêu và Văn Nhược Liễu, ngày nào cũng cố tình share bài hát đó để trêu ngươi cô.

Lần nào cô cũng chỉ biết đảo mắt ngán ngẩm.

Đàn ông đúng là chúa thích đóng vai si tình. Hồi còn yêu nhau, cô có thấy anh ta yêu cô nhiều như những gì anh ta rêu rao sau khi chia tay đâu.

Chẳng qua chỉ là Charlie Puth phiên bản lỗi của trường Hải Âm thôi.

Cô cười khẩy trong lòng: Xin lỗi Charlie nhé, so sánh thế đúng là xúc phạm anh quá.

Khi tình cũ ngồi xuống, ánh mắt hai người chạm nhau, chỉ đơn giản là gật đầu chào hỏi.

Ngược lại, người bạn đi cùng anh ta cứ thao thao bất tuyệt. Nghe nói Quan Nhất Hòa cũng học Hải Âm, lại cùng khóa với anh bạn kia, cậu ta liền hớn hở ra mặt: “Chị ơi, thế chắc chị biết bạn gái cũ của anh Vương nhỉ! Cái cô gái mà anh ấy viết trong bài hát ấy.”

Quan Nhất Hòa: “…”

Gương mặt anh Vương tình cũ kia trông như sắp nứt ra đến nơi.

Nghe mùi bát quái, cả bàn lập tức dồn mọi sự chú ý về phía Quan Nhất Hòa.

Thế là tất cả được chứng kiến một màn vừa buồn cười vừa sượng sùng.

Cậu bạn kia tưởng Quan Nhất Hòa chưa gặp “tình cũ của anh Vương” bao giờ, chẳng những không dừng lại mà còn nhiệt tình miêu tả từng đặc điểm nhận dạng, bắt Quan Nhất Hòa nhớ xem trong khóa có cô nào phù hợp không. Nhìn cái điệu bộ quyết tâm hôm nay phải lôi bằng được danh tính “cô bạn gái cũ” ra ánh sáng mới chịu thôi.

Quan Nhất Hòa chỉ biết cười giả trân ngồi nghe cậu ta nói.

Cậu bạn khoa chân múa tay, còn nhắc đến cung hoàng đạo của “người cũ”, bảo rằng từ đó về sau anh Vương cạch mặt không yêu gái cung này nữa.

Chẳng biết do chập mạch hay lo ông anh mình cô đơn đến già, mà đang nói dở, cậu ta bỗng chỉ vào Quan Nhất Hòa thốt lên: “Chị ơi, chị cũng là mỹ nữ mắt to này!”

Mí mắt Quan Nhất Hòa giật giật, cô cười nhạt không đáp lời.

Tên bạn trai cũ cũng câm nín.

Cậu bạn vẫn vô tư hỏi: “Chị thuộc cung gì thế?”

Quan Nhất Hòa mở miệng, đọc tên cung hoàng đạo của mình.

Trên bàn đã có vài người tinh ý nhận ra bầu không khí bất thường, biểu cảm bắt đầu trở nên bối rối. Nhưng cậu bạn kia vẫn cười hô hố hỏi tiếp: “Ha ha, trùng hợp thế ạ? Thế thì không được rồi.”

Cậu ta buột miệng bồi thêm một câu: “Sinh nhật chị ngày nào thế?”

Quan Nhất Hòa đọc mấy con số.

Cả bàn chìm vào tĩnh lặng.

Nụ cười trên mặt cậu bạn kia tắt ngúm, cứng đờ. Những người khác thì mỗi người một vẻ, Quan Nhất Hòa vẫn giữ nụ cười trên môi, còn tên bạn trai cũ thì nghệt mặt ra đầy bất lực.

Cuối cùng anh ta cũng lên tiếng: “Trùng hợp thật đấy, phải không?”

Biểu cảm đúng chuẩn ba phần lưu luyến, ba phần sầu bi, bốn phần như đang cố kìm nén cảm xúc.

Ai nhìn vào cũng thấy một vẻ si tình không dứt.

Nhưng Quan Nhất Hòa còn lạ gì. Chia tay xong, cái người gào mồm lên bảo không quên được lại là người có người yêu mới đầu tiên, sau đó thì thay người yêu như thay áo.

Thay bồ cũng chẳng sao, vấn đề là cô thấy cô nào anh ta cũng yêu sâu đậm chết đi được.

Cô cười nhạt: “Khéo thật.”

Nói rồi quay ngoắt sang hỏi Lý Hoa ngồi cạnh: “Em buồn ngủ không? chị buồn ngủ quá.”

Lý Hoa đơ ra như khúc gỗ, rõ ràng không bắt được tín hiệu cầu cứu từ ánh mắt cô: “Hả, em không buồn ngủ.”

“…”

Cô thầm nghĩ: Không mở mồm thì trông cũng được đấy, tiếc là cậu ta không bị câm.

Quan Nhất Hòa lười chẳng buồn phối hợp diễn trò với tình cũ nữa, cô vuốt tóc, định đứng dậy về thẳng.

Nào ngờ tên bạn trai cũ lại nhìn chằm chằm vào cô, nói ngay trước mặt bao người: “Chắc anh xóa WeChat của em đi thôi.”

Mẹ kiếp.

Quan Nhất Hòa nổi hết cả da gà da vịt.

Cô đứng phắt dậy không cần suy nghĩ, miệng đáp trả: “Đừng xóa chứ, nhỡ đâu tôi cần tìm anh vay tiền thì sao.”

Bạn trai cũ nghe mà nghẹn họng.

Cái cậu bạn mù dở của anh ta bắt đầu nhao nhao lên mà chẳng biết ất giáp gì, cứ một câu chị dâu hai câu chị dâu đòi giữ Quan Nhất Hòa lại.

Cô cắt ngang luôn, cười một cách hào phóng nhưng xa cách: “Chị dâu cũ, thêm chữ “cũ” vào, nghiêm túc chút đi em trai.”

Cô cúi xuống bảo Lý Hoa một câu “về thôi”, rồi quay đầu chỉ tay vào mặt ai đó, giọng nghe thì như đang đùa nhưng ánh mắt chẳng có tí ý cười nào: “Lúc nào tôi vay tiền nhớ phải đồng ý đấy nhé.”

Cô còn cười nói với những người còn lại trong bàn: “Anh ta cho tôi vay bao nhiêu chứng tỏ yêu tôi bấy nhiêu, lúc đấy tôi sẽ báo cáo kết quả cho mọi người.”

Cả bàn cười ồ lên.

Bước ra khỏi quán rượu, Quan Nhất Hòa làm động tác buồn nôn.

Suốt dọc đường về nhà, cô nhắn tin xả một tràng tế tên bạn trai cũ với đám bạn thân.

Về đến nhà, cô chợt nhớ ra tuần trước có nhờ một bạn trai cũ khác là Lý Tu Trạch gửi giúp tập tài liệu quan trọng để quên ở nhà anh ta. Lý Tu Trạch miệng thì nhận lời nhanh lắm, nhưng hơn một tuần trôi qua cô vẫn chưa nhận được đồ.

Thế là cô gọi điện cho anh ta, tự cảm thấy mình nói chuyện cực kỳ thân thiện.

“Bao giờ gửi đồ cho tôi thế, đại ca ơi?”

“Tút” một tiếng, điện thoại bị ngắt cái rụp.

Quan Nhất Hòa còn đang ngơ ngác chẳng hiểu mô tê gì, một lúc sau Lý Tu Trạch đã gửi một tin nhắn WeChat dài ngoằng sang trách móc cô là kẻ vô tâm.

Cô liếc qua cái khung thoại màu trắng chiếm hơn nửa màn hình, chẳng có chút hứng thú nào để đọc kỹ.

Quan Nhất Hòa: Ok, em nói đúng hết, với người sau chị nhất định sẽ sửa đổi.

Quan Nhất Hòa: Gửi đồ xong thì báo chị một tiếng nhé.

Quan Nhất Hòa: [Trái tim].

Buông điện thoại xuống, cô lầm bầm: “Mấy thằng bạn trai cũ, thằng nào cũng có bệnh.”

Khổ khẩu bà tâm: Dù lời nói có vẻ khó nghe, cằn nhằn, nhưng xuất phát từ lòng tốt muốn giúp người khác sửa đổi, trở nên tốt hơn, chứ không có ý xấu

Charlie Puth: Ca sĩ, nhạc sĩ người Mỹ rất nổi tiếng với các bản hit viết về tình yêu và người yêu cũ (như We Don’t Talk Anymore, Attention…)

An Đống: Nhạc sĩ, nhà sản xuất âm nhạc nổi tiếng của Trung Quốc và là Giáo sư tại Nhạc viện Thượng Hải. Ông thường đảm nhiệm vai trò giám đốc âm nhạc cho các show truyền hình thực tế lớn.

Câu hỏi “Mèo gì?” của chị Quan là cố tình để lâu như vậy mới hỏi, thế nên câu trả lời “Mèo đêm” của anh Trần cũng chứa đựng cả bầu trời ẩn ý:

Nhắc lại cái “meme” con mèo (ẩn ý rủ về nhà làm chuyện ấy) hôm qua.

Anh thừa biết Quan Nhất Hòa là “cú đêm”, cô cố tình không trả lời tin nhắn của anh.

Nhưng “mèo đêm” ở đây không chỉ là “cú đêm”, mà là con mèo chỉ xuất hiện khi màn đêm buông xuống, ý ám chỉ Quan Nhất Hòa chỉ tìm đến anh những lúc đêm hôm cô đơn thôi.

Trần Mộ Giang thừa hiểu Quan Nhất Hòa hỏi “Mèo gì” là có ý gì, và Quan Nhất Hòa cũng nhảy số ngay lập tức hiểu Trần Mộ Giang đang ám chỉ điều gì, thế nên cô mới vui vẻ như vậy.

Lại_là_màn_vờn_nhau_đầy_tinh_tế

Cơ mà lúc đang mập mờ, thú vị nhất là mấy cái tín hiệu mà chỉ hai người mới hiểu ấy! Đúng không nào?

Bên lề một chút:

Lâm Thù Nghiêu mở studio thu âm, định hướng công việc này trong nhạc viện thường thuộc khoa [Kỹ thuật âm nhạc] hoặc [Sản xuất âm nhạc], thiên về hướng nhạc Pop/thị trường hơn. Mọi người hay thấy các nhà sản xuất (producer) trên mấy show truyền hình thực tế về âm nhạc, ví dụ như thầy An Đống[11], đều xuất thân từ khoa Kỹ thuật âm nhạc này.

Còn khoa [Sáng tác] của Quan Nhất Hòa thì chủ yếu tập trung vào sáng tác nhạc cổ điển (hoặc Tân nhạc). Thế nên trong truyện mới nói Quan Nhất Hòa quen người yêu cũ (học cùng khoa với Lâm Thù Nghiêu) là nhờ Lâm Thù Nghiêu móc nối.

Bình Luận (0)
Comment