Đường đường là chiến thần giết người...Vinh Chiến!
Đại thần hộ mệnh lớn nhất của nhà họ Lý!
Đứng đầu trong mười đại chiến thần Long quốc!
Sau tận thế lại được vạn người kính ngưỡng!
Cứ vậy mà ngã xuống!
Lâm Tử Lạc thở phào.
Xiềng xích vô hình trên người như được lấy đi không ít.
Hắn tháo ba trang bị cấp đồng trên người Vinh Chiến xuống.
Lâm Tử Lạc đang định kiểm tra thuộc tính của chúng.
“Meo.”
Trong đầu Lâm Tử Lạc vang lên âm thanh của mèo Zombies.
Mèo Zombies đang báo cho Lâm Tử Lạc biết, nó đã tìm được đám người Lý Hạo Bác.
Lâm Tử Lạc không chậm trễ.
Cảm nhận vị trí của mèo Zombies.
Cẩn thận kiểm tra thi thể của những lính đánh thuê bị giết một lần nữa.
Sau khi xác nhận tất cả đã chết, hắn mới yên tâm đuổi theo.
…
Lâm Tử Lạc chỉ cần tập trung tinh thần lên người mèo Zombies.
Là có thể biết được những nơi mèo Zombies từng đi qua.
Bây giờ Lâm Tử Lạc cũng biết được mật đạo của nhà họ Lý nằm ở đâu.
Không thể không nói, bọn họ rất thông minh.
Trước đó những người này chạy ở ngoài chỉ muốn dẫn dụ Lâm Tử Lạc mà thôi.
Vốn dĩ mèo Zombies chọn đuổi theo bọn họ nhưng lại phát hiện trong bọn họ không có hơi thở của Lý Hạo Bác.
Cho nên đã quay đầu tìm kiếm Lý Hạo Bác.
Cuối cùng mèo Zombies đã tìm được, thì ra Lý Hạo Bác và Triệu quản gia đang trốn trong tầng hầm bên dưới biệt thự.
Lý Hạo Bác cũng không biết, mèo Zombies đã biết vị trí của bọn họ.
Bọn họ còn mong chờ Lâm Tử Lạc không phát hiện ra.
Lâm Tử Lạc cũng không tới tìm Lý Hạo Bác và Triệu quản gia.
Tạm thời đã có mèo Zombies canh chừng bọn họ.
Việc trước mắt cần làm là phải giải quyết hơn hai mươi người ở bên trong mật đạo trước.
...
Trong phòng an toàn dưới tầng ngầm nhà họ Lý.
“Chú Triệu, chúng ta phải làm sao đây, phải làm sao bây giờ?” Lý Hạo Bác kinh hoảng thất thố lên tiếng.
Thậm chí có thể ngửi được mùi khai trên người cậu ta.
Có lẽ đại thiếu gia nhà họ Lý của chúng ta đã bị dọa sợ tới mức tè ra quần rồi.
“Thiếu gia, đừng kinh hoảng. Vinh Chiến và đoàn đánh thuê của hắn ta có thể ngăn được sát thủ, hơn nữa chúng ta còn sắp xếp người ở mật đạo. Hắn sẽ không tìm tới chỗ chúng ta đâu.” Triệu quản gia an ủi nói.
Tuy nói như vậy.
Thật ra trong lòng ông đã cực kỳ bất an rồi.
Mọi chuyện sẽ kết thúc đơn giản như vậy sao?
Kẻ bí ẩn tới giết cả nhà họ Lý sẽ bị lừa gạt bởi mánh khóe nhỏ này sao?
“Chắc chắn là Lâm Tử Lạc tìm tới! Chắc chắn là hắn! Hắn giết Diêu Tịnh Hàm trước, sau đó sẽ tới giết ta.” Lý Hạo Bác đinh ninh là Lâm Tử Lạc tìm sát thủ tới.
“Cũng không biết sao hắn lại biết đầu tiên, hơn nữa sao hắn có thể tìm được sát thủ mạnh như vậy chứ!” Lý Hạo Bác nghiến răng nghiến lợi nói.
“Có phải tên Lâm Kiếm đã chuẩn bị cho Lâm Tử Lạc không?” Triệu quản gia nghi hoặc nói.
“Không thể nào, không thể nào, trước đó khi giết Lâm Kiểm, nhà họ Lý chúng ta gần như đã lấy mọi thứ của nhà họ Lâm, không thể nào là do Lâm Kiểm để lại được.”
“Nếu không phải Thủ trưởng nhất quyết bảo chúng ta để lại huyết mạch nhà họ Lâm thì tên Lâm Tử Lạc kia đã chết từ lâu rồi!”
“Nếu không ta cũng không lợi dụng con tiện nhân Diêu Tịnh Hàm để Lâm Tử Lạc đau khổ, mà lấy mạng của hắn từ lâu rồi!” Lý Hạo Bác tiếp tục nói.
Đây đúng là ngoài dự liệu.
Lâm Tử Lạc luôn nghĩ rằng nhà họ Lý đang kiểm soát hắn, nguyên nhân là do nể mặt Lý Hạo Bác và Diêu Tịnh Hàm.
Sau đó mâu thuẫn càng lúc càng lớn, cho nên người nhà họ Lý mới liên tục đuổi giết hắn.
Không ngờ tới, tất cả đều do Lý Hạo Bác an bài.
Bao gồm cả việc Lâm Tử Lạc và Diêu Tịnh Hạm yêu đương.
Cả việc Diêu Tịnh Hạm ngoại tình.
Mục đích cuối cùng đều muốn đả kích Lâm Tử Lạc.
Khiến Lâm Tử Lạc không đứng lên được.
“Thì ra là thế.”
Cánh cửa kim loại của phòng an toàn đột nhiên vang lên tiếng của Lâm Tử Lạc.
“Lâm Tử Lạc, không sai, đây là giọng của Lâm Tử Lạc!”
Lý Hạo Bác hét lên.
“Thì ra ta đã bị ngươi nhằm trúng từ lâu. Thì ra ta có nhiều chuyện cũ tới vậy.” Giọng Lâm Tử Lạc tiếp tục vang lên.
“Lâm Tử Lạc, ta nói cho ngươi biết, đáng lẽ ngươi phải chết trong tay ta, đáng ra ta phải sai người lấy mạng ngươi mới phải.”
Lý Hạo Bác sợ hãi, cậu ta chỉ có thể lớn tiếng uy hiếp để che giấu nỗi sợ hãi.
Cửa kim loại phòng an toàn vang lên âm thanh khiến người nghe ê cả răng.
Lâm Tử Lạc ở bên ngoài muốn đẩy cửa kim loại ra.
“Ta khá tò mò, Lâm Kiếm là ai? Theo như lời ngươi nói, nhà họ Lý muốn diệt cỏ tận gốc là như nào?” Lâm Tử Lạc vừa đẩy cửa kim loại, vừa bình tĩnh lên tiếng.
“Ha ha ha, ngươi là cô nhi, tới cha của mình là ai ngươi cũng không biết! Đáng đời ngươi!”
“Trước đây Lâm Kiếm nhất định muốn tố giác cha ta trong lúc ông ấy chuẩn bị thăng chức!”
“Ảnh hưởng đến thế cục nhiều năm của nhà họ Lý, chỉ nguyên nhân này thôi cũng đủ cho gia đình nhà họ Lâm ngươi chết sạch rồi!”
“Ngươi là kẻ may mắn, chính ngươi! Tên tạp chủng nhà họ Lâm duy nhất còn sống!”