Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 65 - Chương 65 - Chuyện Cũ

Chương 65 - Chuyện Cũ
Chương 65 - Chuyện Cũ

“Ta rất tò mò, đến tột cùng là ai đã đồng ý giúp đỡ cho ngươi? Nếu không chỉ mình ngươi, một tên bảo vệ thôi cũng có thể giết chết ngươi.”

m thanh ngoài cửa càng khiến Lý Hạo Bác hoảng lên.

Cậu ta không ngừng chửi rủa, lớn tiếng hét lên, như muốn phát tiết nỗi sợ hãi trong nội tâm của chính mình.

Hơn nữa, cậu ta chắc chắn có người đã giúp đỡ cho Lâm Tử Lạc.

“Những lời này của ngươi chẳng có tác dụng gì cả, bởi vì cho dù ngươi có nói hay không, ta cũng sẽ khiến giết sạch toàn bộ người nhà họ Lý của ngươi.” Lâm Tử Lạc bình tĩnh nói

Lúc nãy Lâm Tử Lạc chỉ tiện miệng hỏi chuyện cũ thôi.

Hắn chẳng bận tâm những chuyện trước đó.

Theo như cậu ta nói, cho dù chính hắn trở thành cô nhi, cho dù có phải nhà họ Lý giết cha mẹ của hắn hay không.

Những chuyện này đều không quan trọng.

Chỉ riêng hắn thôi đã có thâm thù đại hận với nhà họ Lý rồi.

Ai biết được.

Lâm Tử Lạc vừa nói xong câu kia.

Lý Hạo Bác cười thành tiếng, thậm chí Triệu quản gia ở bên cạnh Lý Hạo Bác cũng lộ ra vẻ mặt khinh thường.

Quá nực cười.

Một mình Lâm Tử Lạc có thể lật đổ nhà họ Lý.

Vượt qua cả con quái vật khổng lồ của Long quốc.

Không biết hắn đã được ai giúp đỡ?

Nhìn xem, cho dù Lý Hạo Bác và Triệu quản gia biết bản thân sắp chết.

Nhưng cũng không cho rằng Lâm Tử Lạc có thể tự lực phá hủy nhà họ Lý.

Nhưng cũng chính lúc này.

Cuối cùng cửa kim loại của phòng an toàn cũng vang lên âm thanh nặng nề.

Sau đó, Lâm Tử Lạc chậm rãi đẩy cửa ra.

Triệu quản gia di chuyển.

Ông luôn tìm cơ hội trong lúc Lâm Tử Lạc mở cửa.

Khi cánh cửa mở ra, Triệu quản gia như kiếm rút khỏi vỏ, lao tới cửa kim loại với tốc độ không ngờ tới được.

Với tốc độ này, không ai nghĩ Triệu quản gia là một ông già đã sáu bảy chục tuổi.

Hơn nữa, trong lúc chạy nhanh tới, trên tay của ông ta cũng xuất hiện ánh sáng.

Chỉ có điều, Lâm Tử Lạc đã đề phòng chiêu đó từ trước rồi.

Nhìn thấy Triệu quản gia xông tới, hắn không chút hoảng hốt.

Mèo Zombies nhỏ đang trốn sau Lâm Tử Lạc đột nhiên lao tới.

Dùng cơ thể của nó ngăn cản quyền của Triệu quản gia.

Sau khi đón một quyền của Triệu quản gia, mèo Zombies lập tức tan biến trong không trung.

Triệu quản gia ngây người, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Thật ra thời gian 30 phút triệu hồi mèo Zombies đã tới.

Với nguyên tắc không lãng phí, Lâm Tử Lạc nắm chặt thời gian để mèo Zombies tiếp chiêu.

Lâm Tử Lạc cứng rắn tạo ra lỗ hổng đủ một người chui qua trên cánh cửa kim loại

Hắn quyết đoán nhảy vào bên trong cánh cửa, đứng trước mặt Triệu quản gia

Ông ta nhìn người đeo mặt nạ trước mặt, có chút khác với Lâm Tử Lạc.

Triệu quản gia tỉnh táo lại.

Nhận ra dáng người rất giống.

Triệu quản gia khiếp sợ lên tiếng: “Ngươi là Lâm Tử Lạc! Sát thủ trước đó cũng là ngươi! Từ đầu tới cuối chỉ mình ngươi!”

Lý Hạo Bác trốn một góc không run rẩy nữa, vẻ mặt không ngờ tới nói: “Không thể nào, không thể nào là một mình hắn, sao Lâm Tử Lạc có thể mạnh như vậy được!”

“Một mình ta, đủ rồi.”

“Không thể nào, người có thể giết chết Vinh Chiến, lẻn vào nhà họ Lý không thể nào là tên nhóc miệng còn hôi sữa như ngươi được!”

Triệu quản gia vẫn không tin.

Kinh nghiệm võ học hơn 50 năm của ông nói rằng đây điều không thể nào.

A.

Lão già, ta đã hiểu vì sao ông không thể sống rồi.

Lâm Tử Lạc nhìn ông.

Những kẻ tập võ như Triệu quản gia không cách nào chấp nhận sự thật gia tăng thuộc tính của hệ thống trong thời tận thế này.

Có người còn cứng đầu không muốn gia tăng thêm điểm thuộc tính của mình.

Trong mắt bọn họ đây là cách thức tồi tệ.

Do đó khi bảy ngày bảo vệ người mới trong trò chơi ngày tận thế hết.

Võ công bọn họ luyện tập chăm chỉ trong nhiều năm lại chẳng bằng bất kỳ zombies nào trên đường phố.

Điều này cũng khiến bọn họ không có kết cục tốt đẹp.

Theo lý mà nói, những kẻ có võ công cao siêu phải sống tốt trong thời tận thế mới đúng.

Chỉ đáng tiếc Lâm Tử Lạc sống tới cuối thời kỳ tận thế, hắn cũng chưa nhìn thấy người nào thật sự có võ công cao siêu ở Long quốc cả.

Lâm Tử Lạc cũng chẳng muốn nói nhiều lời với Triệu quản gia.

Hắn nhanh chóng tung quyền về phía Triệu quản gia.

Dù sao thì Triệu quản gia cũng đã học võ công trong nhiều năm.

Khi nắm đấm của Lâm Tử Lạc đánh tới, ông nhanh chóng phản ứng lại.

Hai tay đan vào nhau để đỡ đòn.

“Hây, hây, hây.”

Triệu quản gia lùi về sau ba bước mới có thể đỡ được một quyền này của Lâm Tử Lạc.

Không tệ.

Lâm Tử Lạc đánh giá cao Triệu quản gia.

Nếu quyền này đánh lên người Vinh Chiến, Vinh Chiến đã nằm rạp dưới đất rồi.

Ánh mắt Triệu quản gia lộ rõ sự sợ hãi.

Chỉ một quyền này mà ông đã rơi xuống thế hạ phong.

Xem ra lần này phải lấy mạng già của ông ra cược rồi.

Nghĩ như vậy, mắt Triệu quản gia trầm xuống.

Cũng không biết ông đã dùng cách gì, chỉ thấy cơ thể bắt đầu to lên.

Tuy rằng Lâm Tử Lạc không biết Triệu quản gia đang dùng công phu gì.

Nhưng chỉ cần là người bình thường đều sẽ không trơ mắt nhìn đối phương ra đại chiêu.

Bình Luận (0)
Comment