Ngày mà ranh giới thành thị được mở ra, Lâm Tử Lạc và Trương Nguyên Trung đều biết rõ.
Cái trước là kinh nghiệm tích lũy được từ trước, cái sau là tin tức nhận được thông qua binh lính trong những cửa hàng ngầm.
“Hả, quay về thăm người thân, một người anh em tốt ở bên Ma Đô.”
Lâm Tử Lạc trả lời.
Thực ra ba tháng với hắn mà nói, đó là một khoảng thời gian rất ngắn.
Lần này sau khi hoàn thành việc chuyển chức, lại tham gia một thế giới phó bản khác, cộng lại cũng khoảng ba tháng trôi qua rồi.
Đến lúc đó, ra khỏi phó bản là có thể thu hoạch được rau hẹ* trên khắp Long Quốc rồi!
*ý chỉ nhận được sự ủng hộ của nhiều người
“Anh em tốt? Ngươi mà cũng có anh em tốt à?”
“Sao lại không có? Kỳ Lân cũng là lão đại ca của ta mà.”
Lâm Tử Lạc nói chuyện rất đương nhiên. Một tên nào đó đang ngủ say ở một nơi nào đó bỗng dưng hắt hơi một cái, lẩm bẩm một câu trong miệng, rồi xoay người ngủ tiếp.
Cơ mặt Trương Nguyên Trung giật mạnh một cái.
Thằng nhãi này đúng là nói khoác thành nghiện rồi.
“Được rồi, dù sao cũng ba tháng rồi, bây giờ nói về kế hoạch của ngươi cho thế giới BOSS của phó bản này trước đi.”
Trương Nguyên Trung chọn đề tài khác.
“Hai ngày tới chúng ta đi thông báo cho quân đội ở những thành thị khác, nói rõ tình huống, đương nhiên bọn họ cũng sẽ đồng ý kế hoạch mà chúng ta thương lượng trước đó.”
“Cho nên đến lúc đó, khi thế giới phó bản bắt đầu lựa chọn, toàn bộ những nhóm người mạnh nhất ở các thành thị trên khắp Long Quốc đều sẽ tham gia tuyển chọn.”
Thế giới BOSS của phó bản lấy quốc gia làm đơn vị, cho nên người muốn tham gia phải để quốc gia ra mặt chọn lựa.
Sẽ có hai lối vào đặc biệt được chỉ định ở mỗi phó bản để chọn lọc người chơi.
Thế lực quản lý của các thành thị chỉ cần nắm giữ được hai lối vào phó bản này là có thể quyết định được người chơi nào tiến vào được phó bản.
Chỉ có điều cái này cũng không có nghĩa là bên phía người chơi muốn phái bao nhiêu người vào thì có bấy nhiêu người được vào.
Sauk hi tiến vào giai đoạn chờ đợi phó bản, bọn họ sẽ tiến hành bỏ phiếu, sắp xếp những người chơi đang chờ, cuối cùng chọn ra 100 người chơi có thể chính thức tiến vào phó bản.
Đương nhiên, dưới sự giám sát nghiêm ngặt của chính phủ thì sẽ không phiền phức đến thế.
Chính phủ ở Kinh Đô mỗi tháng sẽ phân chia danh sách các suất cho những thành thị khác, mỗi thành thị nhận được danh sách có thể sắp xếp cho người vào phó bản, thành thị không có danh sách sẽ đợi lần chia tiếp theo.
Nhờ sắp xếp như thế, trên cơ bản sẽ không phát sinh tình huống cố tình giành suất vào phó bản.
Sau khi biết được trong phó bản xảy ra biến cố, Lâm Tử Lạc nói cho Trương Nguyên Trung biết để hắn gọi các cường giả mạnh nhất của các thành thị tới, sau đó sẽ cùng hắn tiến vào phó bản.
Hai ngày qua Trương Nguyên Trung luôn bận rộn cũng là vì những chuyện này.
“Còn lại không có vấn đề gì, đến lúc đó nghe ta chỉ huy là được.”
Lâm Tử Lạc nói.
“Để đám nhãi con kiêu ngạo khó thuần hóa kia nghe lời ta thì hơi khó khăn, nhưng bảo là nghe ngươi thì tuyệt đối không có vấn đề gì.”
Trương Nguyên Trung nói tiếp.
Lời nói này không sai, cường giả mạnh nhất của mỗi tòa thành thị không nhất thiết sẽ là người của chính phủ, cho nên chưa chắc bọn họ đã hoàn toàn nghe theo sự sắp xếp của Trương Nguyên Trung.
Nhưng ai dám vi phạm mệnh lệnh của Nhai Tí đâu?
Dù sao hắn cũng là một kẻ vì báo thù mà có thể đánh vỡ vách ngăn giữa các thành thị để giết người!
“Mà rốt cuộc kế hoạch lần này của ngươi là gì? Sao lại cần nhiều cao thủ như thế? Đây là lần đầu tiên Long Quốc chúng ta tập hợp nhiều cao thủ như vậy để tham gia thế giới BOSS của phó bản.”
Trương Nguyên Trung tò mò lên tiếng hỏi.
“Cần người làm gì à? Đương nhiên là đi gây sự rồi.”
Lâm Tử Lạc khoanh hai tay lại, hé miệng nói.
Có ai không biết cậu đi gây sự hả!
Nhưng mà cậu tiết lộ một chút thôi xem mình định làm gì không được sao.
Chỉ có điều, Trương Nguyên Trung cũng biết bây giờ Lâm Tử Lạc chưa muốn nói ra. Cho nên hắn buồn bực mở miệng nói:
“Được thôi, vậy ngươi qua bên Ma Đô đi, hai ngày nữa gặp lại ở thế giới BOSS của phó bản.”
…
“Người chơi Nhai Tí đang kích hoạt “Quyển trục truyền tống định hướng (Ma Đô)”, sau khi chọn kích hoạt không thể hủy bỏ quá trình.”
“Đúng.”
Lâm Tử Lạc chọn xác định.
Cùng lúc đó, quyển trục trong tay hắn đột nhiên lóe ra ánh sáng màu trắng.
Ánh sáng trắng thoát khỏi tầm tay hắn, trôi thẳng xuống mặt đất trước mặt.
Ánh sáng trắng dần ngưng tụ lại, ngay sau đó một cái Truyền Tống trận màu xanh lục pha tím lấp lánh xuất hiện trước mặt Lâm Tử Lạc.
“Sử dụng quyển trục truyền tống thành công, đích đến của Truyền Tống trận là một vị trí bất kì ở Ma Đô, truyền tống sẽ bắt đầu sau mười giây nữa, xin hãy nhanh chóng đi qua.”
Lâm Tử Lạc bước về phía trước hai bước, đứng ngay giữa Truyền Tống trận.
Một cảm giác muốn hôn mê quen thuộc truyền tới.
Một giây sau, hắn xuất hiện ở một nơi cực kì lạ lẫm.
Ngay sau đó, Đại Ngốc và Quỷ Đồng lần lượt được đưa tới bên cạnh hắn.
“Chậc, cuối cùng cũng về rồi.”
Lâm Tử Lạc đặt chân xuống đất, phát ra tiếng cảm thán từ tận đáy lòng.
Đây mới là cảm giác về đến nhà.