- Hì hì, cảm thấy ngại à? Không không sao đâu, tỷ tỷ hôm nay dẫn Tiểu Linh đến cũng không phải có ý muốn mai mối gì, Tiểu Linh đi công tác ngang qua Thạch Thành rồi tiện đường đến thăm chị, đúng lúc em cũng vừa quay về thế nên muốn cùng nhay gặp mặt một lần, quen biết một người bạn thêm một con đường. Tiểu Linh rất lợi hại, trước kia chị có phiền toái gì, chỉ cần nói cho cô ấy, lập tức liền có thể giải quyết được.
Vương tỷ vừa cười vừa nói.
Nói xong Vương tỷ ý vị thâm trường nói:
- Nhưng mà, hai đứa cũng không chênh lệch nhiều, nam chưa lập gia đình, nữ chưa gả, nếu có thể ma sát ra lửa hoa, đó cũng là một chuyện tốt.
Trần Hạo cười nói:
- Chuyện tình cảm cưỡng cầu không được, công việc em bây giờ vẫn chưa ổn định, không có ý định sớm như vậy.
Kim Tiểu Linh cười cười không nói chuyện, hiển nhiên tán đồng đối với biểu thị của Trần Hạo, hai ta không phải chung một cái thế giới.
Vương tỷ nhìn hai người một chút, có chút tiếc nuối, thân là lão tài xế nhìn vừa ý, một chút liền có thể nhìn ra mình đã tính nhầm.
- Ha ha, không có việc gì, làm bằng hữu cũng rất tốt. À, Tiểu Hạo, khoảng thời gian này em đi nơi nào thế?
Vương tỷ tâm tư linh lung, cười cười, đổi chủ đề.
Trần Hạo nói:
- Chỉ là chạy loạn khắp nơi, công việc mới tìm được tương đối rườm rà, bất quá tiền lương rất cao, cũng đáng để phấn đấu.
Vương tỷ gật đầu:
- Hiện tại em còn trẻ, ăn chút khổ, về sau khẳng định sẽ sống tốt.
- Đúng rồi Tiểu Hạo, em biết sự tình Dương Kiệt không?
Vương tỷ hỏi.
Trần Hạo sững sờ:
- Dương Kiệt? Y xảy ra chuyện gì?
Vương tỷ nói:
- Lão bà y vượt quá giới hạn, có chừng một tuần lễ, nghe nói huyên náo rất hung, nam nhân lão bà y thông đồng bị Dương Kiệt chém 13 đao, bỏ mình tại chỗ, Dương Kiệt cũng bởi vậy mà bỏ trốn, đến bây giờ đều không tìm thấy tung tích.
Trần Hạo trợn mắt hốc mồm:
- Lão bà hắn vượt quá giới hạn? Không thể nào, Dương Kiệt không phải thường xuyên nói lão bà y rất hiền lành nhất sao? Tại sao lại vượt quá giới hạn?
- Ai biết đâu, lòng của nữ nhân như kim dưới đáy biển, chính chúng ta đều không hiểu rõ chúng ta, chỉ một lúc là tâm tư liền thay đổi.
Vương tỷ thở dài một tiếng.
Trần Hạo không phản bác được.
Dương Kiệt là công nhân viên chức đi làm công ty, người thành thật, đắc ý nhất chính là gia đình mình, có lão bà hiền lành, con cái một trai một gái đều thông minh lanh lợi, thành tích học tập rất giỏi.
Cũng không nghĩ tới, chỉ chớp mắt liền phát sinh biến cố như vậy? Vợ chồng trở nên xa lạ, vậy con cái bọn họ phải làm sao bây giờ?
Đặc biệt là Dương Kiệt, thế mà động thủ giết người. Quả nhiên người thành thật một khi nổi giận, so với người thường xuyên gào thét này nọ thì đáng sợ hơn rất nhiều, không động thì thôi, động một tý liền giết.
- Ài, thế sự vô thường, lòng người dễ biến, hiện tại cái xã hội này quá táo bạo.
Trần Hạo nói.
Vương tỷ cười nói:
- Cho nên Tiểu Hạo à, về sau phải tìm đúng đối tượng, nhất định phải nghiêm túc, nghĩ rõ ràng, cũng không thể tuỳ tiện ra quyết định.
Trần Hạo chưa hồi đáp, chuông điện thoại trên thân Kim Tiểu Linh đột nhiên vang lên.
Kim Tiểu Linh đang yên tĩnh áy náy cười một tiếng, đứng dậy lấy điện thoại ra, đi tới một bên, nhỏ giọng trò chuyện.
- Đội trưởng.
- Thời gian an nhàn kết thúc, mục tiêu xuất hiện, chuẩn bị tập hợp, hành động đi săn bắt đầu.
Một giọng nam nặng nề vang lên.
- Đã hiểu, em lập tức tới ngay.
Nhanh chóng cúp điện thoại, Kim Tiểu Linh quay người nói với Vương tỷ:
- Hân tỷ, em có chút sự tình phải đi, chờ em làm xong lại đến chơi với chị mấy ngày nhé.
Vương tỷ cười nói:
- Được, nếu có việc thì em cứ đi trước đi.
Kim Tiểu Linh lại gật đầu với Trần Hạo, quay người bước nhanh rời đi.
Kim Tiểu Linh vừa đi, Vương tỷ liền thở dài nói:
- Tiểu tử thối, thật vất vả tạo cho em một cái cơ hội tốt, em lại không nắm chặt, Tiểu Linh là cô gái tốt điển hình đó.
Trần Hạo cười nói:
- Cô gái tốt rất nhiều, em có thể cưới toàn bộ ư? Bất quá Vương tỷ, Kim Tiểu Linh làm công việc gì thế? Nghe chị nói, hình như có lai lịch không nhỏ.
Vương tỷ nói:
- Làm việc gì thì chị quả thật không biết rõ lắm, Tiểu Linh nói là đơn vị cơ mật, chị cũng không tiện nghe ngóng, bất quá cho dù cô ấy không ở Thạch Thành làm việc, chọ gặp phải sự tình phiền toái lại có thể thông tin quan phương Thạch Thành, sau đó liền sẽ có người tới giúp chị, lợi hại đến mức làm cho chị không dám tin tưởng luôn đấy.
Trần Hạo như có điều suy nghĩ.
Vừa có lai lích vừa có pháp lực, hẳn là người của Ban Ngành Liên Quan.
Chỉ là nhìn tình huống cũng không giống như là xuất thân con đường Đạo môn, dường như là Ban Ngành Liên Quan bồi dưỡng ra. Pháp lực trên thân không quá mạnh, thoạt nhìn như là chiến sĩ quy mô hóa bồi dưỡng.
- Đơn vị cơ mật à, thật là lợi hại, dạng này em cũng không dám lấy lòng.
Trần Hạo hơi sợ nói.
Vương tỷ liếc Trần Hạo một cá:
- Nhìn em sợ kìa, nếu như là hai người thực tình thích nhau, vậy có quan hệ gì với đơn vị?
Trần Hạo cười hắc hắc:
- Làm sao không quan hệ, nếu phát sinh tranh chấp, em ăn thiệt thòi là cái chắc, thực lực không ngang nhau, cô gái thế này tốt nhất vẫn là tìm người môn đăng hội đối thì hơn.
- Được, đã bỏ lỡ, tiểu tử thối em sẽ không còn cơ hội nữa đâu.
- Ha ha ha, về sau khẳng định sẽ có tốt hơn, Vương tỷ, đồ ăn tới rồi, chúng ta ăn cơm thôi.
Mặc dù cô gái kia có việc rời đi, bất quá Trần Hạo cùng Vương tỷ vẫn vui vẻ ăn một bữa, không có sinh ra khúc mắc gì.
Sau bữa ăn, Vương tỷ bởi vì công ty buổi chiều có hội nghị cho nên phải đi chuẩn bị, cùng Trần Hạo hàn huyên vài câu liền rời đi.
Trần Hạo cũng thản nhiên về nhà. Đối với sự tình buổi trưa hôm nay cũng không để ở trong lòng.
Chỉ bất quá cùng tỷ tỷ trước kia rất chiếu cố mình ăn bữa cơm mà thôi, về phần Kim Tiểu Linh thì không quan trọng.
Lái xe rời đi, không nhanh không chậm.
Đang mở cửa ra, thần sắc Trần Hạo đột nhiên động một tý, tiến lên, ánh mắt nhìn về phía bên trái.
Đây là một khu công viên rậm rạp, lúc này là giữa trưa cũng không có ít người ở bên trong.
Bất quá Trần Hạo lại nhìn thấy yêu khí ẩn núp trong công viên.
Nhìn rất yếu ớt, cũng không cường đại.
Có ý tứ, Thạch Thành nho nhỏ từ lúc nào có tiểu yêu xuất hiện đây? Nó là chủng loại gì? Tiềm phục ở nơi này làm gì?
Ánh mắt khẽ nhúc nhích, Trần Hạo dừng xe lại ở bên đường, sau đó xuống xe đi vào công viên.
Đi thẳng tới chỗ yêu khí ẩn núp, Trần Hạo sửng sốt.
Thứ này lại để trong một thùng giấy con, bên trong có hai con chó nhỏ.
Con chó nhỏ này, một đen một trắng, hẳn vừa ra đời không lâu, mắt còn chưa mở ra, lúc này ghé vào trong thùng, yếu ớt than nhẹ, tựa hồ cực đói.
Mà yêu khí cũng phát ra từ trên thân bọn nó.
Làm Trần Hạo kinh ngạc chính là yêu khí trên thân bọn chúng giống nhau như đúc, hỗn hợp cùng một chỗ, hoàn toàn phân biệt không ra là hai con.
Mẹ kiếp, vừa ra đời chính là yêu, địa vị có chút to a? Làm sao lại để ở nơi này? Phụ mẫu nhẫn tâm như vậy sao?
Nhìn hai bên một chút, cái gì cũng tìm không thấy, cũng không có phát hiện yêu khí khác tồn tại.
Do dự một chút, Trần Hạo vẫn là ôm lấy thùng giấy.
Mặc dù là yêu chủng nhưng cũng là hai sinh mệnh, cũng không thể không quan tâm.
Lại nói, người bình thường sợ là nuôi không nổi tiểu yêu dạng này, vẫn là mình mang đi đi, nếu như về sau cha mê tụi nó tới tìm, mình cũng có thể thu chút phí nuôi dưỡng.